Đường Long và Cổ Nguyệt Na rời khỏi Hiệp Hội Công Tượng về lại quán trọ mình thuê để nghỉ ngơi.
- Lão công, ta nhìn cô gái tên Mộ Hi sau này hẵn là lọt vào ma trảo của anh đi?(Cổ Nguyệt Na)
- Lão bà, vì sao lại nói như vậy?
- Đừng có giả ngốc, tính cách của anh thế nào chả phải em không biết.(Cổ Nguyệt Na)
Cổ Nguyệt Na nở nụ cười trêu chọc Đường Long làm cậu xấu hổ cười trừ.
- Được rồi, anh thừa nhận là muốn thu nàng vào Hậu Cung của mình.
Cổ Nguyệt Na không có bất ngờ vì nàng đã đoán trước được ý tưởng của Đường Long, nếu không trong Hậu Cung Giới sẽ không nhiều nữ hài tuyệt sắc.
- Thế khi nào tính hạ thủ với nàng?(Cổ Nguyệt Na)
- Không vội, chờ một khoảng thời gian. Lấy nàng kiêu ngạo tính cách khó mà công lược lắm.
Đường Vũ Lân khi nhập học đã phát sinh xung đột với bạn cùng phòng, chỉ là đối thủ không biết Đường Vũ Lân có Kim Long Vương Tinh huyết nên hắn lực lượng rất lớn, chỉ bằng một quyền đã đấm hắn bay ra ngoài tiện thể phá hủy cửa sổ. Người bị đấm là Tạ Giải mà hắn vì không phục liền hẹn Đường Vũ Lân ra công viên đấu lại nhưng kết quả vẫn là thua.
Về sau, mỗi ngày Tạ Giải tìm Đường Vũ Lân để luận bàn đổi lại sẽ mời trong căn tin Giáp phần ăn nên Đường Vũ Lân đồng ý.
Đường Vũ Lân và Tạ Giải học cùng một lớp mà giáo viên của bọn hắn chính là Vũ Trường Không, hôm sau là đệ nhất tiết học của bọn họ mà Vũ Trường Không dẫn ra một khu đất trống.
- Hôm nay đệ nhất khóa, chính là bày ra thực lực. Sau đó trực tiếp tiến hành thực chiến, ta với tư cách trọng tài. Đơn bại đào thải. Lại để cho ta xem một chút thực lực của các ngươi.(Vũ Trường Không)
- Vũ lão sư, ta là Khí Hồn Sư cũng phải tham gia thực chiến sao?(Nữ học viên)
- Ở trên chiến trường, kẻ địch sẽ không quan tâm ngươi có phải Khí Hồn Sư hay không mà không do dự giết ngươi. Tổ thứ nhất chuẩn bị, từ các ngươi bắt đầu.(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không chỉ về hướng đám người Đường Vũ Lân đang đứng. Cùng đại đa số đệ tử có chút khẩn trương bất đồng, Chu Trường Khê một cái thật hưng phấn, ngày đó bị Đường Vũ Lân một quyền từ cửa sổ oanh ra đi, hắn trong lòng không phục nhưng nhìn xem Đường Vũ Lân hai lần đánh bại Tạ Giải, thầy chủ nhiệm lại mệnh lệnh rõ ràng không cho phép đánh nhau, hắn mới một mực chịu đựng.
- Tiểu tử, chúng ta so khí lực đi. Ta không tin khí lực của mình thua ngươi.(Chu Thường Khê)
Vũ Trường Không chỉ huy các học viên hướng chung quanh tản ra, làm thành một vòng tròn.
Chu Thường Khê có Võ Hồn – Đại Lực Cự Viên rất tự tin vào khí lức của mình nhưng không biết Đường Vũ Lân có Kim Long Vương Tinh huyết trong người mà Kim Long Vương trên phương diện khí lực là đứng Top 1.
- Bắt đầu đi, không có quy tắc, chỉ cần đánh bại đối phương là được. Cho phép dùng bất kỳ thủ đoạn công kích.(Vũ Trường Không)
Chu Trường Khê mở trừng hai mắt, hét lớn một tiếng, dưới chân Bạch sắc Hồn Hoàn xuất hiện lấy thân thể hướng về phía trước bốc lên, cùng lúc đó hắn nguyên nay đã ở những người bạn cùng lứa tuổi nhất thân thể cường tráng lần nữa bành trướng vài phần, nhất là đôi cánh tay, cơ bắp rõ ràng tướng tá phục khởi động. Tại hắn đầu vai thêm một con màu nâu nhỏ Hầu Tử, hiển nhiên là hắn Hồn Linh, 10 năm Hồn Linh.
- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Lực Lượng Tăng Phúc.(Chu Thường Khê)
Chu Thường Khê sải bước hướng Đường Vũ Lân vọt tới đồng thời phát động Hồn Kỹ duy nhất của bản thân. Hắn vài bước đã tới trước mặt Đường Vũ Lân, hai tay cùng lúc hướng Đường Vũ Lân đầu vai bắt chuyện. Đường Vũ Lân không hoảng sợ đồng dạng hai tay vươn tay cùng hai tay Chu Thường Khê đánh tới.
Phanh
Hai người Đường Vũ Lân và Chu Thường Khê song phương va chạm, điều làm mọi người kinh nhạc là Chu Thường Khê bị Đường Vũ Lân bức lui về sau 3 bước. Đường Vũ Lân lấn người mà lên, một quyền oanh ra ngoài, Chu Trường Khê cắn răng một cái, thúc giục toàn thân khí lực một quyền oanh ra.
Cách đó không xa, Đường Long và Cổ Nguyệt na thông qua cường đại Tinh Thần Lực dò xét tình huống không bị Vũ Trường Không phát giác thấy được Chu Thường Khê liều lĩnh muốn cùng Đường Vũ Lân so đấu khí lực.
- Đúng là hành vi ngu xuẩn. Phải biết, Kim Long Vương lực lượng không phải đùa giỡn. Năm đó, khi hai chúng ta bị tách ra thì Kim Long Vương dựa vào một thân Man Lực mạnh mẽ đánh cho đám Thần chi một mảng thảm thiết.(Cổ Nguyệt Na)
- Đại Lực Cự Viên khí lực xác thực không tồi nhưng so với Kim Long Vương chả là gì.
Phanh
Đúng như Đường Long cùng Cổ Nguyệt Na suy đoán, hai người Đường Vũ Lân và Chu Thường Khê nấm đấm va chạm liền có kết quả. Chu Trường Khê dưới chân lảo đảo liên tục lui về phía sau, rút cuộc không cách nào ổn định lại thân hình, đặt mông ngồi xuống đất mà Đường Vũ Lân chẳng qua là trên thân thoáng dao động.
Chu Thường Khê vẻ mặt lộ ra mờ mịt, hắn tự tin nhất khí lực lại thua bởi Đường Vũ Lân.
- Tới đây thôi. Ngươi bị loại.(Vũ Trường Không)
- Ngươi vì cái gì không dùng Võ Hồn của bản thân?(Vũ Trường Không)
Vũ Trường Không mắt lạnh nhìn Đường Vũ Lân mở miệng chất vấn.
- Hắn nói muốn so khí lực nên ta chỉ dùng lực lượng mà không dùng Võ Hồn.(Đường Vũ Lân)
- Hắn cho ngươi đớp cứt ngươi ăn sao? Đem mỗi một cuộc chiến đấu làm đang ở chiến trường, chiến thắng đối thủ, là ngươi mục tiêu duy nhất. Sư tử vồ thỏ cũng muốn toàn lực ứng phó. Không thể cho đối thủ một chút xíu cơ hội. Tấn cấp, đợi chút nữa một cuộc.(Vũ Trường Không)
Kế tiếp, Tạ Giải cùng Vân Tiêu giao thủ mà kết quả là Tạ Giải thắng thành công tấn cấp. Những trận khác thì Vũ Trường Không nhìn mà lắc đầu thở dài. Cuối cùng, trận chung kết thì Tạ Giải vs Đường Vũ Lân, cả hai đều dùng riêng phần mình tấn công đến cuối thì Tạ Giải bằng vào ưu thế Song Sinh Võ Hồn thắng được Đường Vũ Lân.
- Chúng ta đi thôi.
Hôm sau, Đường Long có việc tới Hiệp Hội Công Tượng một chuyến, khi cậu bước vào cảm giác được có nhiều ánh mắt nhìn mình nhưng không bận tâm mà tới tầng cao nhất của Hiệp Hội gặp Mộ Thần.
- Sư phụ, ngài tìm đệ tử có vấn đề gì sao?(Mộ Thần)
- Những đồ vật trên tờ giấy, ngươi tận lực giúp ta thu mua. Tiền không thành vấn đề.
Mộ Thần nhìn đồ vật trên tờ giấy liền phân phó cấp dưới của mình đi mua, Mộ Hi đứng ở bên cạnh nhìn Đường Long liền tiến tới.
- Sư tôn, ta cùng ngài so tài một hồi. Ta muốn biết bản thân cùng ngài chêch lệch ở đâu.(Mộ Hi)
- Hi Hi, không được vô lễ.(Mộ Thần)
- Không sao, đã nàng muốn so tài thì ta đáp ứng. Tránh để ngươi nói ta khi dễ thì chúng ta sẽ tiến hành Nhị tinh Đoán Tạo Sư rèn đúc. Ngươi đi lựa chọn khối kim loại mà ngươi am hiểu nhất tới đi.
Mộ Hi kinh hỉ liền đi chọn kim loại mang tới, Mộ Thần thấy vậy lắc đầu thở dài.
- Sư phụ, đáp ứng ta một điều được không?(Mộ Thần)
- Ngươi muốn ta không muốn quá mức đả kích Mộ Hi?
Mộ Thần gật đầu, Đường Long chỉ mỉm cười không có mở lời. Một lát sau, Mộ Hi cầm về hai khối kim loại, Mộ Thần biết không thể tránh khỏi nên đứng ra làm Đánh Giá Sư.
Khi bắt đầu, Mộ Hi liền cho khối kim loại vào lò nung để nung chín khối kim loại, nàng ánh mắt nhìn sang Đường Long muốn xem thử cậu làm gì. Chỉ thấy Đường Long cầm khối kim loại trong tay liền tung lên không trung nhưng thần kỳ không có rơi xuống mà trôi nổi giữa không trung, Mộ Hi liền biết Đường Long dùng Tinh Thần Lực khiến khối kim loại trôi nổi mà một màn kế tiếp làm nàng kinh hoảng không thôi.
Tay trái Đường Long xòe ra liền có hỏa diễm tản ra nhiệt độ cực cao xuất hiện, chỉ thấy hỏa diễm bay tới đem khối kim loại nuốt vào sau đó bắt đầu nung nấu. Thời gian dần trôi qua thì Đường Long thấy thời điểm thích hợp liền dùng nấm đấm của mình nện vào khối kim loại.
Coong Coong
Từng tiếng đập vang lên khắp phòng, Mộ Hi sửng sờ nhìn Đường Long dùng nấm đấm đoán tạo mà không lệch nhịp nào.
- Chú ý rèn đúc của mình đi, đây chỉ là thường thức mà thôi.
Trải qua một đoạn thời gian thì Đường Long đã hoàn thành Nghìn Rèn bắt đầu chế tạo linh kiện mà Mộ Hi chỉ mới hoàn thành Trăm Rèn. Hai bên chêch lệch đã lộ ra rõ ràng, Mộ Thần thấy vậy lắc đầu thở dài.
Khi Đường Long hoàn thành chế tạo linh kiện cũng lúc Mộ Hi hoàn thành Nghìn Rèn giai đoạn tiến hành chế tác linh kiện, Mộ Hi tuy biết mình thua nhưng vẫn kiên trì. Đường Long nhìn thấy Mộ Hi vẫn kiên trì liền gật đầu. Cuối cùng, Mộ Hi hoàn thành chế tác linh kiện nhưng Mộ Thần biết con gái mình thua triệt để.
Mộ Hi tinh thần sa sút đứng ở một bên, Cổ Nguyệt Na thấy vậy tiến tới dùng tay đẩy vai Đường Long một cái.
- Thế nào, chỉ mới có thua một lần đã sa sút rồi sao?
- Ta nguyên bản mình đã là thiên tài nhưng giờ mới biết bản thân đã quá bành trướng.(Mộ Hi)
- Nhận ra lỗi sai của mình mà sửa mới có tiến bộ. Kỳ thật, ngươi có thiên phú đối với rèn đúc nhưng chỉ có chút thành tựa đã kiêu ngạo như vậy thì dù có thiên phú tốt đến đâu cũng chỉ vô ích mà thôi.
Mộ Hi giờ mới biết bởi sự kiêu ngạo mà bản thân bị sư tôn gõ một cái.
- Vâng, đồ đệ đã biết lỗi.(Mộ Hi)
- Ừm, về sau có gì bất trắc ở phương diện rèn đúc có thể gặp ta để hỏi bất kỳ lúc nào.
Mộ Hi nghe lời của Đường Long liền vui vẻ không thôi, về sau một đoạn thời gian thì Mộ Hi luôn bám theo Đường Long hỏi thăm về các vấn đề rèn đúc, Đường Long cũng không ngại mà chỉ điểm Mộ Hi, với lại yêu cầu của hắn cực kỳ hà khắc giống với trước kia dạy dỗ Mộ Thần nhưng Mộ Hi không có lời oán thầm.
Đường Long chỉ dạy Mộ Hi tầm 2 ngày liền cùng Cổ Nguyệt Na tới Đông Hải Học Viện, lúc hai người tới thấy được ở trên sân thì lớp học của Đường Vũ Lân đang dưới sự giám sát của Vũ Trường Không chạy bộ.
Đường Long mỗi bước đi một bước đều không phát ra âm thanh nhưng khí tràng uy nghiêm tản ra khiến người khác nhìn sang. Trên người mặc một bộ đồ màu đỏ hơi ôm sát người làm cho cơ bắp ẩn hiện.
Cổ Nguyệt Na mặc quần dài màu trắng, màu trắng áo nữ hài tử, tóc dài màu bạch kim, màu đen đôi mắt. Dáng người thon thả làm cho nàng ở trong mắt nam sinh như mỹ nữ.
Vũ Trường Không ánh mắt ở trên người Đường Long với Cổ Nguyệt Na dừng lại một chút, hắn thấy hai người không có mặc trang phục của Học Viện cộng thêm đã quá thời gian lên lớp.
- Hai người các ngươi là ban nào học viên?(Vũ Trường Không)
- Hai người chúng ta là tới báo danh nhập học nhưng bọn hắn cáo tri đã quá thời gian báo danh rồi.(Cổ Nguyệt Na)
- Các ngươi không phải là học viên của Đông Hải Học Viện?(Vũ Trường Không)
- Đúng vậy, nếu không chúng ta đã mặc y phục của Học Viện mà không phải thường phục. Hai người chúng ta hy vọng có thể nhập học ở đây. Có được không, lão sư?(Cổ Nguyệt Na)
- Nơi này là Hồn Sư học viện đều muốn đến trường muốn bằng bổn sự.(Vũ Trường Không)
- Chúng ta có thể chấp nhận khảo hạch.
- Hai người các ngươi lần lượt tên gì?(Vũ Trường Không)
- Đường Long, năm nay 9t. Nàng là Cổ Nguyệt Na đồng dạng cũng 9t.
Vũ Trường Không gật đầu hướng trong sân nhìn về phía Tạ Giải cùng Đường Vũ Lân.
- Vũ lão sư.(Tạ Giải)
- Vũ lão sư có gì phân phó?(Đường Vũ Lân)
- Hôm nay, ta cho hai người các ngươi cơ hội không cần chạy bộ luyện tập. Cả hai tiến hành 1vs1 chiến đấu, chỉ cần hai ngươi thắng thì miễn chạy.(Vũ Trường Không)
Tạ Giải lúc này mới chú ý tới Vũ Trường Không bên cạnh Đường Long và Cổ Nguyệt Na, hắn đánh giá hai người vài lần liền điểu chỉnh hô hấp khôi phục Hồn Lực.
- Cho các ngươi 20 phút đồng hồ khôi phục.(Vũ Trường Không)
Tạ Giải cũng không dài dòng, lập tức khoanh chân ngồi dưới đất, bắt đầu minh tưởng nghỉ ngơi, vừa mới chạy bộ đối với hắn thể lực, Hồn Lực tiêu hao cũng không nhỏ, Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư ở phương diện này đúng là không chiếm ưu thế.
Đường Long và Cổ Nguyệt Nà đều không chú ý tới Đường Vũ Lân với Tạ Giải mà đứng ở một bên hít sâu điều chỉnh trạng thái của bản thân nhưng là đang dùng Tinh Thần Lực giao lưu.
Cổ Nguyệt Na: Anh nói xem em nên dùng cái gì để làm Võ Hồn chiến đấu?
Đường Long: Muội bản thể là Ngân Long Vương không thể quá lộ liễu được, có thể từ năng lực thạo nhất làm thành Võ Hồn của mình.
Cổ Nguyệt Na: Điều khiển Nguyên Tố Chi Lực sao?
- Coi rẻ đối thủ là không khôn ngoan hành vi.(Vũ Trường Không)
- Chúng ta không có coi rẻ mà đang điều chỉnh trạng thái.(Cổ Nguyệt Na)
Vũ Trường Không không nói thêm gì nữa, tiếp tục quan tâm đang tại chạy bộ học viên khác.
20 phút sau
Tạ Giải khôi phục Hồn Lực tới thời gian liền nhảy người lên khởi động gân cốt của mình.
- Khoảng cách 30m, chuẩn bị.(Vũ Trường Không)
Tạ Giải hướng lui về phía sau đi, mỗi một bước lui về phía sau khoảng cách đều không kém bao nhiêu, nhưng hắn là lui về hướng về phía sau đi, ánh mắt thủy chung đều nhìn chăm chú tại Cổ Nguyệt Na trên người. Tạ Giải từ trên người Cổ Nguyệt Na cảm nhận được uy hiếp nên không dám lơ là mà hết sức chăm chú dùng bản thân tốt nhất trạng thái ứng phó.
- Bắt đầu.(Vũ Trường Không)
Nương theo Vũ Trường Không tiếng hô lên, Tạ Giải cơ hồ là lập tức phóng xuất ra rồi chính mình Võ Hồn, toàn thân cũng là tốc độ toàn bộ triển khai, giống như bay đánh về phía đối thủ. Tạ Giải bạo phát ra tốc độ không phải đùa giỡn, hắn bộc phát ra tốc độ làm cho 30m khoảng cách dần thu hẹp. Cổ Nguyệt Na giống như phản ứng chậm, khi nàng đưa tay lên thì Tạ Giải đã tiếp cận bản thân rất gần.
Võ Hồn – Quang Long Chủy trong tay Tạ Giải phun ra nuốt vào vầng sáng, hắn không có phát động Hồn Kỹ của mình, làm Nhất hoàn Hồn Sư chỉ có một Hồn Kỹ duy nhất nên hắn muốn tại thời cơ tốt nhất bộc phát. Hơn nữa, hắn nhìn đối thủ bộ dạng, rõ ràng là phản ứng chậm.
Cổ Nguyệt Na thấy Quang Long Chủy gần đâm vào người mình mà mặt không biến sắc, một Tử sắc Hồn Hoàn từ dưới chân nâng dâng lên liền không có động tác kế tiếp. Khi Quang Long Chủy tại Tạ Giải trong tay đâm vào đầu vai của Cổ Nguyệt Na lúc liền có một thanh quang lượn lờ khiến Tạ Giải cảm giác một cỗ lực lượng từ bên cạnh truyền đến, giống như là nổi lên rồi một đạo cuồng phong, kéo lấy thân thể của hắn lệch lạc, đâm ra Quang Long Chủy lập tức rơi vào không trung.
Tạ Giải chưa kịp phản ứng thì trong tầm mắt của hắn, Cổ Nguyệt Na chung quanh thân thể thanh quang đột nhiên biến thành màu đỏ, một cái lớn chừng quả đấm hỏa cầu đã đến trước mặt hắn. Tạ Giải suýt chút lật thuyền trong mương tại trên không trung mãnh liệt xoay eo hiểm trong hiểm né tránh được hỏa cầu bay tới.
Hỏa cầu cơ hồ gần sát mặt hắn lướt ngang qua, nhiệt độ cao làm cho vài sợi tóc của Tạ Giải bị đốt. Mũi chân vừa chạm đất liền bắn về sau kéo dãn khoảng cách với Cổ Nguyệt Na. Cổ Nguyệt Na ánh mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, nàng chậm ra tay không phải phản ứng chậm mà là cố ý dụ Tạ Giải để nhanh chóng giải quyết chiến đấu.
Ánh mắt ngưng trọng không chỉ là Tạ Giải, Vũ Trường Không cũng cũng giống như thế, bởi vì dùng kinh nghiệm của hắn không thể nhìn ra Cổ Nguyệt Na Võ Hồn đến tột cùng là cái gì.
- Cô gái kia Võ Hồn là cái gì, hẵn là ngươi biết?(Vũ Trường Không)
- Ta biết nhưng hiện tại sẽ không tiết lộ. Lâm trận tiết lộ thông tin cho đối thủ là ngu xuẩn hành vi.
Tạ Giải thoáng thở dốc một cái cũng đã lần nữa bắn người dựng lên, lần này tốc độ của hắn rõ ràng so đấu vừa rồi nhanh hơn, không có trực tiếp công kích mà là vây quanh Cổ Nguyệt Na nhanh nhẹn di động. Dưới chân hắn bộ pháp trở nên thập phần phiêu hốt, làm cho người không cách nào bắt được hắn động tác. Giữa hai người khoảng cách nhanh chóng gần hơn.
- Nghĩ tìm xem hư thực từ đó tìm cách đột phá là không tồi phương pháp nhưng hắn đánh giá thấp Nguyệt Na năng lực.
Tạ Giải thấy Cổ Nguyệt Na không có động tác liền vung lên Quang Long Chủy trong tay, Quang Long Chủy trên thân lóe lên Hoàng sắc Hồn Hoàn sau đó một đạo quang nhận bay thẳng về phía Cổ Nguyệt Na.
- Đệ Nhất Hồn Kỹ – Quang Long Nhận.(Tạ Giải)
Quang Long Nhận bay trên không trung phát ra rất nhỏ Long ngâm thanh âm, hào quang càng là càng ngày càng cường thịnh, kỳ lạ hơn quỷ chính là khoảng cách Cổ Nguyệt còn có chưa đủ 1m thời điểm, đột nhiên trên không trung bóp méo sau đó biến đổi một cái phương vị. Cùng lúc từ trên người Cổ Nguyệt Na lại xuất hiện thanh quang và hình thành lợi nhận tinh chuẩn chặn lại Quang Long Nhận để Cổ Nguyệt Na nghiêng người tránh đi.
Tạ Giải căn bản là không nghĩ tới mình có thể một kích đắc thủ, bởi vậy lúc Quang Long Nhận bay vụt tới đồng thời chính hắn cũng hướng về Cổ Nguyệt Na đánh tới, lúc Cổ Nguyệt Na nghiêng người né tránh Quang Long Nhận thời điểm, hắn đã đến Cổ Nguyệt mặt bên, Quang Long Nhận đâm ra giống như là Cổ Nguyệt Na trực tiếp vọt tới hắn Chủy thủ.
Tạ Giải tính toán điểm đứng rất thích hợp nhưng đối thủ của hắn là Cổ Nguyệt Na sẽ không có chuyện bị bắt dễ vậy, khi Tạ Giải mũi chân vừa chạm đất phát giác có chỗ hấp lực làm cho chân của hắn như bước vào lầy lội làm hắn không thể bắn người bạo phát tốc độ.
Cổ Nguyệt Na phất tay một cái khi xoay người né tránh Quang Long Chủy, một Băng Chùy bắn ra mà mục tiêu không phải Tạ Giải mà là chân đang hãm vào bùn lầy, lập tức bùn lầy bị đóng băng dẫn tới chân Tạ Giải không thể rút ra được. Cổ Nguyệt Na nâng tay liền có Hỏa Cầu hướng thẳng Tạ Giải đập tới, gần như vậy khoảng cách lấy Mẫn Công hệ Chiến Hồn Sư như Tạ Giải là dễ dàng tránh được nhưng chân bị phong cấm không thể di động.
Lúc này, Tạ Giải thể hiện ra thực lực chân chính của bản thân. Võ Hồn – Quang Long Chủy chém ra tinh chuẩn vô cùng bổ vào Hỏa Cầu bên trên, lập tức hỏa quang bắn ra bốn phía. Cổ Nguyệt Na căn bản là không ngừng công kích của mình, vô số Hỏa Cầu cùng Băng Chùy luân phiên oanh tạc về phía Tạ Giải.
- Móa, tha cho ta đi mà.(Tạ Giải)
Tạ Giải tuy mở miệng nói đùa nhưng động tác tay không hề giảm chút nào, Võ Hồn – Quang Long Chủy vung lên liên tiếp đem Hỏa Cầu và Băng Chùy đánh nát nhưng theo thời gian số lượng nhiều lên làm hắn cảm thấy áp lực không thôi. Cuối cùng, tay trái của Tạ Giải nâng lên mà hai tròng mắt hào quang cũng lập tức trở nên lóe sáng.
Tạ Giải bị Cổ Nguyệt Na ép đến mức dùng tới Đệ Nhị Võ Hồn của mình. Đệ Nhị Võ Hồn của Tạ Giải cũng là Chủy mà đối ngược hoàn toàn với Đệ Nhất Võ Hồn, Võ Hồn – Ảnh Long Chủy là Đệ nhị Võ Hồn của hắn.
Tên: Tạ Giải
Thực lực: 18 cấp Hồn Sư
Võ Hồn – Quang Long Chủy
Đệ Nhất Hồn Kỹ – Quang Long Nhận
Võ Hồn – Ảnh Long Chủy
Tạ Giải ỷ vào bản thân là Song Sinh Võ Hồn có dự trữ Hồn Lực dồi dào hơn Cổ Nguyệt Na nên hắn hoàn toàn tự tin đơn thuần so đấu Hồn Lực tiêu hao thì hắn nhất định chiến thắng Cổ Nguyệt Na.
- Nghĩ dựa vào Hồn Lực tiêu hao bào mòn Cổ Nguyệt Na dự trữ Hồn Lực sao? Đúng là ngây thơ.
Võ Hồn – Quang Long Chủy cùng Võ Hồn - Ảnh Long Chủy ở trên không trung bay múa lần lượt chém nát Hỏa Cầu và Băng Chùy đập tới. Vũ Trường Không ở bên cạnh nhìn ánh mắt dị sắc liên tục, không chỉ là bởi vì Tạ Giải, càng là bởi vì Cổ Nguyệt Na.
- Băng – Hỏa – Thổ - Phong, bốn loại Nguyên Tố. Nếu ta đoán không lầm thì nàng Võ Hồn hẵn là liên quan tới điều khiển Nguyên Tố Chi Lực?(Vũ Trường Không)
- Chính xác nhưng không hoàn toàn. Võ Hồn của Nguyệt Na là Võ Hồn – Nguyên Tố Sứ.
Đôi mắt Vũ Trường Không co rụi lại khi Đường Long tiết lộ Cổ Nguyệt Na sở hữu Võ Hồn – Nguyên Tố Sứ.
- Tạ Giải trận này thua không oan.(Vũ Trường Không)