Mục lục
Hệ Thống Hậu Cung Nhị Thứ Nguyên Của Ta
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dù tranh tài thua với Long Ngạo Thiên thì Hoắc Vũ Hạo thua nhưng Đường Môn trước mắt vẫn còn là chiếm cứ ưu thế. Đối thủ ra sân trong ba người, Trần Luật nhất định là không cách nào nữa tiến hành đoàn chiến, cũng chính là đoàn chiến bị tước nhược một người.

Từ Tam Thạch đứng lên, chuẩn bị tranh tài mà trên mặt của hắn lần đầu tiên toát ra vẻ ngưng trọng. Đối thủ cường đại cũng làm cho trong cơ thể hắn ý chí chiến đấu bắt đầu hừng hực dấy lên.

- Đường Môn vị thứ hai đội viên ra sân.(Trịnh Chiến)

Từ Tam Thạch phi thân lên đài thì có một âm thanh truyền vào trong tai hắn.

Đường Long: Tam Thạch chỉ cần ngươi có thể chiến thắng được Long Ngạo Thiên thì ta sẽ kiếm cho ngươi một cô bạn gái.

Từ Tam Thạch trong miệng vang lên một tiếng to rõ thét dài, chân phải đột nhiên trên mặt đất đạp một cái, người cũng đã phóng người lên trong nháy mắt liền lên tranh tài thai. Bởi vì hưng phấn, sắc mặt của hắn thậm chí có chút ít đỏ lên, cả người hơi thở cũng trở nên có chút không ổn định nhưng phần này không ổn định giống như là sắp bộc phát núi lửa hoạt động tràn đầy lực áp bách.

- Vũ Hạo, hắn Võ Hồn là cái gì?(Bối Bối)

- Long Ngạo Thiên Võ Hồn hẵn là Bản Thể Võ Hồn – Da, sợ rằng ở Bản Thể Võ Hồn bên trong cũng là cực kỳ hiếm thấy tồn tại.(Hoắc Vũ Hạo)

- Đây không phải nói hắn không có sơ hở?(Bối Bối)

- Người này thật rất mạnh. Hắn Chiến kỹ nhất định là tự nghĩ ra, hơn nữa đối với kia lĩnh ngộ sâu đậm. Tu vi lại càng đã đến Thiên Nhân Hợp Nhất trình độ. Đối với hắn mà nói, trên thực tế có cần hay không Hồn kỹ cũng không có gì quá lớn khác nhau. Hắn bản thân chính là mạnh nhất Hồn kỹ.(Hoắc Vũ Hạo)

- Tuy thực lực của hắn rất mạnh nhưng đối chiến với Vũ Hạo đã tổn thao một chút, cộng thêm hắn trúng Truy Hồn Đoạt Mệnh Diêm Vương Thiếp, nếu không kịp thời chữa trị sẽ dẫn đến mất mạng.

- Nhớ năm đó, A Tam dùng nó chơi chết một vị Hồn Đấu La 89 cấp.

Đường Long đúng lúc xuất hiện đưa tay đặt lên vai Hoắc Vũ Hạo đồng thời mở miệng, Hoắc Vũ Hạo nhất thời cảm nhận được Tinh Thần Lực cùng Hồn Lực tiêu hao trong trận đấu với Long Ngạo Thiên cấp tốc khôi phục, những thương thế đã chịu cũng nhanh chóng lành lại.

- Đường Môn – Từ Tam Thạch.(Từ Tam Thạch)

- Tuyết Ma Tông – Long Ngạo Thiên.(Long Ngạo Thiên)

Kèm theo người trọng tài một tiếng tranh tài bắt đầu, Từ Tam Thạch lập tức thả ra của mình Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn bước nhanh hướng đối thủ phóng đi. Từ Tam Thạch lúc này chẵng khác nào là một đầu trâu điên ăn thuốc kích thích, hắn mong mỏi bạn gái quá lâu thêm nữa bị lão cha bức thiếp nạp thê khiến hắn khổ sở không thôi.

- Hắn sẽ không có chuyện gì chứ?(Giang Nam Nam)

- Đối thủ mặc dù cường đại, nhưng Tam Thạch am hiểu nhất cũng là phòng ngự. Trận này, hắn tới thích hợp nhất. Đổi là ta, khẳng định không thể so với hắn làm tốt hơn.(Bối Bối)

Long Ngạo Thiên giống như là mới vừa rồi đối với Hoắc Vũ Hạo một ít cuộc tranh tài cái gì cũng không có xảy ra dường như, như cũ là giống như kề sát đất trợt đi. Chân chính đối mặt Long Ngạo Thiên thì Từ Tam Thạch mới có thể cảm nhận được lúc trước Hoắc Vũ Hạo sở thừa nhận áp lực, có điều Từ Tam Thạch hiển nhiên sẽ không đi cùng đối thủ so đấu Chiến kỹ, kia cũng không phải là hắn sở am hiểu. Tấm chắn trong tay che ở trước người mắt thấy hai bên cũng đã tiếp cận.

Dẫn đầu xuất thủ không phải Long Ngạo Thiên mà là Từ Tam Thạch, song phương khoảng cách có 10 thước thời điểm, hắn chân phải đột nhiên một đập mạnh địa vọt tới trước thân hình đột nhiên ngừng lại, trên người Đệ Tam Hồn Hoàn hào quang tỏa sáng, trên tấm chắn hắc sắc quang hoa bắt đầu khởi động, làm cả người hắn hơi thở cũng trong nháy mắt trở nên âm lạnh.

- Đệ Tam Hồn kỹ – Huyền Minh Lực.(Từ Tam Thạch)

Tấm thuẫn hướng phía trước đẩy kèm theo là Đệ Nhất Hồn Hoàn cùng Đệ Nhị Hồn Hoàn cùng nhau sáng lên. Tầng tầng lớp lớp hắc sắc quang ngất chợt trào ra ngoài, những thứ này hắc sắc quang ngất giống như là từng cái từng cái bọt khí, cái này tiếp theo cái kia tựa như nặng cửa điệp sóng một loại hướng Long Ngạo Thiên dũng mãnh lao tới.

- Đệ Nhất Hồn kỹ – Huyền Minh Chấn.(Từ Tam Thạch)

Đệ Nhất Hồn kỹ của Từ Tam Thạch sớm không phải là ban đầu kia toàn bộ phương vị khống chế, phòng ngự năng lực mà là bị hắn toàn bộ tập trung ở một cái phương hướng. Chợt nổ tung cùng tầng tầng lớp lớp hắc sắc quang mang, hẳn là đem Long Ngạo Thiên mang cho hắn lực áp bách toàn bộ ngăn chặn xuống.

Long Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng, tay phải hướng về phía trước vẽ một cái, một đạo bạch sắc khí lưỡi dao hướng về phía trước bay đi, nhất thời khí lưỡi dao những nơi đi qua làm màu đen bọt khí từng cái từng cái nghiền nát, chấn động lực căn bản không cách nào đến gần đến hắn trước người. Bất quá, Long Ngạo Thiên ngăn cản, đi tới thân hình hơi dừng lại một chút.

Lưỡi đao tới gần Từ Tam Thạch thời điểm phải bị Huyền Minh Chấn triệt tiêu thì Long Ngạo Thiên tay phải giơ lên, lòng bàn tay hướng Từ Tam Thạch phương hướng làm ra một cái lăng không ấn xuống động tác. Nhất thời, một cái trắng noãn như ngọc chưởng hình dạng vầng sáng tựu lan tràn. Chưởng hình dạng vầng sáng đem nghiền nát sau một lần nữa khôi phục Huyền Minh Chấn hoàn toàn ngăn trở, hơn nữa nhanh chóng tiến tới gần Từ Tam Thạch.

Long Ngạo Thiên đánh ra màu trắng Cự chưởng thế như chẻ tre, qua trong giây lát đã đến Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn.

Oành

Bạch sắc quang ngất tứ tán, kịch liệt nổ vang trong, Từ Tam Thạch lên tiếng ngã xuống, lảo đảo lui về phía sau đi. Long Ngạo Thiên được đà lấn tới, chân trái về phía trước bước ra một bước cùng chưởng thành quyền, lại là một kích. Lần này, màu trắng Quang Ảnh tùy bàn tay biến thành quả đấm, nhìn qua lại càng uy thế bức người. Đường kính vượt qua một thước khổng lồ quang quyền trong nháy mắt tựu đuổi theo lảo đảo rút lui Từ Tam Thạch. Từ Tam Thạch tấm chắn trong tay hơi hơi tà, ở Huyền Minh lực dưới tác dụng, tấm chắn mặt ngoài nổi lên một tầng tầng đen nhánh vầng sáng.

Từ Tam Thạch lần này đón đỡ lui về sau 8 bước, trong tay Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn cũng bị chấn động kịch liệt. Long Ngạo Thiên hữu quyền lần nữa oanh ra lại là một cái Thiên Nhân Hợp Nhất quang quyền oanh kích đi. Từ Tam Thạch lần này nhưng làm ra một cái làm người ta không tưởng được động tác, thân thể của hắn xuống phía dưới một ngồi chồm hổm, tấm chắn trong tay tà tà hướng về phía trước. Quang quyền ở nổ bung, tảng lớn bạch quang từ Từ Tam Thạch hướng trên đỉnh đầu xẹt qua nhưng một quyền này cũng đánh hắn quay cuồng.



Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn vững vàng che chở Từ Tam Thạch nhưng lùi về sau 10 thước, khi đứng lên vẫn chưa triệt đi dư âm nên lùi về sau thêm mấy bước mới đứng vững thân hình.

- Tốt.(Long Ngạo Thiên)

- Không cần ngươi nói, ca cũng rất tốt. Tới đi.(Từ Tam Thạch)

Từ Tam Thạch khiêu khích hướng về phía Long Ngạo Thiên đưa ra tay trái ngoắc ngoắc. Long Ngạo Thiên cũng không lên tiếng, chân trái trên mặt đất một điểm, lần này tốc độ của hắn trong nháy mắt thì đến được cực hạn, cơ hồ chính là chợt lóe đã đến Từ Tam Thạch trước mặt. Song chưởng đồng thời đánh ra, mãnh liệt bạch quang làm cả người hắn nhìn qua đều giống như biến thành cháy đỏ rực.

Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn trong nháy mắt nghiền nát. Từ Tam Thạch cũng lên tiếng lui về phía sau nhưng đó chỉ là lần đầu tiên Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn mà thôi. Một mặt tấm chắn nghiền nát, Long Ngạo Thiên cường thế lực lượng vừa trúng mục tiêu ở mặt thứ hai trên tấm chắn.

Long Ngạo Thiên cứ thế đánh vỡ không biết bao nhiêu Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn cản ở trước mặt mình. Ở Từ Tam Thạch trước người là tầng tầng lớp lớp Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn, mỗi lần Long Ngạo Thiên đánh nát một cái Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn thì Từ Tam Thạch lùi về sau một bước. Có người tinh ý sẽ nhận ra Từ Tam Thạch hành vi rất cao minh, lợi dụng mỗi một mặt nghiền nát tấm chắn làm hết sức tháo rụng công kích của đối thủ.

Long Ngạo Thiên công kích tầng tầng lớp lớp Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn cảm thụ rõ ràng nhất, lấy hắn đối với lực lượng khống chế cũng không có biện pháp ngăn cản Từ Tam Thạch đem lực lượng của hắn tháo rụng. Cảm giác, trước mặt đối thủ giống như là một con trơn không nương tay lão Quy.

Long Ngạo Thiên dừng lại công kích của mình nhìn Từ Tam Thạch ở phía sau triệt tiêu lực lượng đang tác động lên người, ánh mắt càng thêm phong duệ.

Long Ngạo Thiên trong lòng cũng ở âm thầm kêu khổ. Hoắc Vũ Hạo phán đoán vô cùng đúng, Diêm Vương Thiếp bá đạo, vượt ra khỏi Long Ngạo Thiên phán đoán, hắn mặc dù ở Diêm Vương Thiếp đánh vào mình tâm mạch lúc trước đem bức ra nhưng trong cơ thể kinh mạch cũng là nhiều chỗ bị hao tổn, nhất là quá độ tập trung Hồn Lực cũng làm cho hắn trong nháy mắt đó sinh ra kịch liệt tiêu hao.

Long Ngạo Thiên hít sâu một hơi, áp chế trong cơ thể đau đớn, trên người cháy đỏ rực tia sáng chậm rãi thu liễm. Thất Hoàn xuất hiện làm cho Hoắc Vũ Hạo đang dưỡng thương sáng ngời, Long Ngạo Thiên thi triển Thiên Nhân Hợp Nhất cảnh giới có tiêu hao, hắn muốn nhờ vào Hồn kỹ đề cao lực chiến đấu của mình.

Đệ Nhất Hồn Hoàn của Long Ngạo Thiên sáng lên, trên người bắt đầu xuất hiện một chút kỳ dị biến hóa, cả người hắn thân thể chậm rãi đội lên, trở nên so sánh với lúc trước càng thêm to con. Kế đến là Đệ Tam Hồn Hoàn sáng lên, da mặt ngoài nhất thời nhiều hơn một tầng màu vàng lợt sáng bóng. Hai Hồn kỹ được vận dụng thì Long Ngạo Thiên khí tức trên thân trở nên càng phát ra cường thế.

Lúc này, Long Ngạo Thiên nhìn qua giống như là toàn thân cũng nhiều hơn một tầng màu vàng lợt chiến giáp. Hắn lần nữa lao tới vị trí của Từ Tam Thạch. Từ Tam Thạch lần này cũng không lui lại, trên người hắn Đệ Ngũ Hồn Hoàn chợt sáng lên. Trong phút chốc, trên tấm chắn một đôi tinh hồng sắc mắt nhỏ mở ra.

Hai đạo thân ảnh trong nháy mắt trên không trung đụng đụng vào nhau. Từ Tam Thạch tựa hồ một chút tựu trở nên cường thế lên. Ở va chạm trong nháy mắt, cả người hắn trên người hoàn toàn bị màu đen sở nhuộm đẫm. Trên lực lượng ưu thế thì Long Ngạo Thiên chiếm ưu thế, Từ Tam Thạch như cũ bị đụng bay ra ngoài.

- Đã nghiền, lại đến.(Từ Tam Thạch)

Long Ngạo Thiên hai chân khẽ cong sẽ tiếp tục xông lên lên, đi tới Từ Tam Thạch trước mặt mà quyền trái hạ đập xuống đồng thời tay phải cao cao vung lên. Quý dị hiện tượng xuất hiện, kèm theo Đệ Nhị Hồn Hoàn sáng lên thì cánh tay phải của hắn thế nhưng vặn vẹo biến hình, biến thành một thanh màu vàng lợt trường đao.

Quyền trái cùng Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn va chạm, nhất thời đập Từ Tam Thạch lảo đảo lui về phía sau nhưng tấm chắn vẫn như cũ vững vàng bảo vệ tự thân. Ở tiếp theo trong nháy mắt, kia màu vàng lợi nhận cũng đã vẫn còn như nhanh như tia chớp phách trảm tới.

Phanh

Từ Tam Thạch rên lên một tiếng, Võ Hồn bị phá hư kéo theo Hồn Sư tự thân bị thương không có gì khác nhau, có lúc thậm càng thêm nghiêm trọng.

Long Ngạo Thiên dùng màu vàng lợi nhận tấn công Từ Tam Thạch đang được Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn như vũ bão, không có ý dừng lại công kích. Bằng mắt thường đều thấy được Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn phía trên từng đạo vết rách tung hoành lan tràn, nhìn qua bất cứ lúc nào cũng có thể hỏng mất. Ngã xuống Từ Tam Thạch cũng là lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

Hai cánh tay tại thân thể hai bên hướng ra phía ngoài mở ra, Long Ngạo Thiên trên người Đệ Tứ Hồn Hoàn vừa sáng. Một khi bắt đầu toàn lực công kích, hắn cũng sẽ không cho thêm Từ Tam Thạch cơ hội. Chính là bởi vì Từ Tam Thạch khó dây dưa, hắn mới quyết định dùng lôi đình thủ đoạn đem đánh bại, làm hết sức tiết kiệm thời gian, tiết kiệm được tự thân Hồn Lực.

Long Ngạo Thiên biến hóa làm cho những người đang quan chiến nhận biết mới mẻ về Bản Thể Võ Hồn cách vận dụng.

Long Ngạo Thiên sẽ phải dùng một kích kia tới chung kết Từ Tam Thạch, kết thúc cuộc tranh tài này. Từ Tam Thạch tựa hồ ngây dại, liên thiểm tránh ý tứ cũng không có, tựu như vậy đứng tại nguyên chỗ. Mắt thấy, màu vàng cự phủ sẽ phải trống rỗng chém xuống. Trong lúc bất chợt, Từ Tam Thạch cười.

Cự phủ chém xuống nhưng Từ Tam Thạch cùng Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn nháy mắt chia ra làm hai nhưng lại biến thành một mảnh nước sơn đen như mực chất lỏng. Chất lỏng văng khắp nơi thì chung quanh so đấu cuộc thi thai, đột nhiên ám xuống, mặt đất hoàn toàn biến thành màu đen. Đại lượng Hắc Thủy bắt đầu khởi động, ba đào cơ hồ ở trong nháy mắt tựu vén lên. Đường kính trăm mét so đấu cuộc thi trên đài, trong khoảnh khắc biến thành một mảnh màu đen đại dương mênh mông.

Long Ngạo Thiên thuận thế hướng về phía trước tung nhảy dựng lên, trong không khí hắn đều có thể dễ dàng mượn lực, huống chi tiến vào Thất hoàn cảnh giới đã có thể bằng vào Hồn Lực ngự không phi hành.


Vẻ khiếp sợ lần nữa hiện ra ở Long Ngạo Thiên trên mặt, hắn lúc trước rõ ràng đã khóa chặt Từ Tam Thạch nhưng công kích lại không trúng mục tiêu. Long Ngạo Thiên hít sâu một cái, tựa như Đường Môn không có ai đoán được Bản Thể Tông sẽ có hắn cường giả như vậy giống nhau, Bản Thể Tông cũng không có đoán được Đường Môn người trong sẽ như thế khó dây dưa.

Hắc thủy có dị dạng liền ngưng kết mà thành thân ảnh chậm rãi từ ba đào trung được đưa lên. Từ Tam Thạch thanh âm từ bốn phương tám hướng vang lên.

- Công kích của ngươi cường thịnh trở lại, cũng không cách nào phá thủy. Mạnh nhất phòng ngự, chính là thủy. Muốn phá vỡ phòng ngự của ta, lấy ra ngươi toàn bộ bản lãnh.(Từ Tam Thạch)

Một mặt khổng lồ tấm chắn trống rỗng hiện ra, tấm chắn bản thể có nước sơn đen như mực phía trên nhưng tản ra dày đặc u màu đen khí lãng. Mặt này tấm chắn đường kính chừng ba thước có hơn, phía trên quy giáp lăng giác rõ ràng. Ở tấm chắn nhất vị trí trung ương, một cái màu đen xà ảnh chiếm cứ, nếu như không phải là nó cặp kia giống như hồng bảo thạch một loại ánh mắt, thậm chí thân hình của nó cũng sẽ bị trên tấm chắn đen nhánh sở che dấu.

Giờ khắc này, Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn biến mất, xuất hiện là Huyền Vũ Thuẫn.

- Từ Tam Thạch lĩnh vực cũng là hắn Đệ Lục Hồn kỹ, nó có tên là Huyền Vũ Chi Vực.



- Muốn phá vỡ Tam Thạch thả ra Lĩnh Vực cần phải đạt đến Hồn Đấu La cấp bậc hoặc có Lĩnh Vực mạnh hơn hắn. E là trên đời này không có mấy ai sở hữu Lĩnh Vực phá được Huyền Vũ Chi Vực của Từ Tam Thạch.

Tại Huyền Vũ Chi Vực bên trong thì Từ Tam Thạch có thể toàn diện sử dụng Huyền Vũ Thuẫn đồng thời uy năng từ Huyền Minh Quy Giáp Thuẫn dựa vào cơ sở tăng cường. Dĩ nhiên, Huyền Vũ Chi Vực kéo dài, là cần đại lượng tiêu hao hắn Hồn Lực.

Lúc này, Long Ngạo Thiên đã cảm thấy không khí biến mất. Chung quanh hết thảy bắt đầu trở nên đặc dính, hắn không cách nào hô hấp, thủy áp thì bắt đầu kéo dài tăng cường. Lấy Từ Tam Thạch tu vi hiện tại, Huyền Vũ Chi Vực bên trong địch nhân, muốn thừa nhận tương đương với 20m nước sâu nơi thủy áp.

Màu bạc Quang Ảnh lại một lần ở sau lưng của hắn xuất hiện. Lần trước xuất hiện, là hắn vì ngăn cản Truy Hồn Đoạt Mệnh Diêm Vương Thiếp thời điểm. Toàn thân đột nhiên chấn động, áp bách ở Long Ngạo Thiên thân thể chung quanh thủy áp ngạnh sanh sanh đích bị hắn ép mở mấy phần. Long Ngạo Thiên trên người bảy cái Hồn Hoàn thì Đệ Ngũ Hồn Hoàn sáng lên.

Thân thể Long Ngạo Thiên giống như bốc cháy.

- Đệ Ngũ Hồn kỹ – Thiên Địa Biến.(Long Ngạo Thiên)

- Đệ Tứ Hồn kỹ – Cuồng Thần Trảm.(Long Ngạo Thiên)

Long Ngạo Thiên cả người thân thể đột nhiên giống như con quay một loại cấp tốc xoay tròn. Thân thể của hắn tựa như hoàn toàn bóp méo mà ở này cấp tốc xoay tròn thì cả người hắn thân thể bắt đầu hướng về phía trước kéo lên. Huyền Vũ Chi Vực thủy áp khi hắn kia điên cuồng xoay tròn hoàn toàn bị bỏ ra đến một bên. Mặc dù Từ Tam Thạch đã toàn lực đi áp bách đối thủ nhưng vẫn như cũ chỉ có thể trơ mắt nhìn trên thân thể của hắn thăng không.

Bản Thể Võ Hồn hai lần thức tỉnh, Thiên Nhân Hợp Nhất, Hồn kỹ. Tam Vị Nhất Thể. Đây là Long Ngạo Thiên trạng thái mạnh nhất.

Cấp tốc xoay tròn Long Ngạo Thiên bằng vào tự thân mạnh mẽ thực lực mạnh mẽ loại bỏ thủy áp do Huyền Vũ Chi Lực tạo thành. Long Ngạo Thiên giống như là một cái cự đại màu trắng quang đoàn, ở xông vào không trung hơn trăm thước chợt dừng lại một chút, ngay sau đó quang đoàn liền mang theo chưa từng có từ trước đến nay thảm thiết khí thế từ trên trời giáng xuống.

Từ Tam Thạch huyền phù ở của mình trong Lĩnh Vực, mặt mũi lạnh lùng. Tay cầm Huyền Vũ Thuẫn giơ lên cao, hắc quang bắt đầu khởi động khiến cho Huyền Vũ Chi Vực cũng bắt đầu nhanh chóng xoay tròn, giống như là một cái cự đại vòng xoáy.

Long Ngạo Thiên trong nháy mắt xông vào Huyền Vũ Chi Vực trong nháy mắt, thậm chí bốc lên đại lượng màu trắng sương khói, cả Huyền Vũ Chi Vực giống như là tìm được rồi ngọn nguồn một loại cấp tốc kéo lên. Mượn nhờ đoạn thời gian này, Từ Tam Thạch làm ra một cái khiến cho mọi người cũng không nghĩ tới cử động.

- Đệ Tứ Hồn kỹ – Huyền Minh Trí Hoán.(Từ Tam Thạch)

Long Ngạo Thiên ở Thiên Địa Biến trạng thái không có biện pháp bị khóa định, bị đổi lại tới được hữu đột nhiên không phải là hắn mà tranh tài thai trừ Từ Tam Thạch cùng Long Ngạo Thiên ở ngoài, cũng tựu chỉ có một người.

- Ta nhận thua, người trọng tài, cầu bảo vệ.(Từ Tam Thạch)

Từ Tam Thạch rất xa ra hiện tại tranh tài thai một chỗ khác dọc theo, trong miệng còn vô sỉ cao giọng kêu to. Huyền Vũ Chi Vực trong nháy mắt tựu giống như thủy triều một loại rút đi. Kia bị áp chế Thiên Địa Biến đã ở trong nháy mắt nổ tung ra.

- Mã mẹ nó, tiểu tử nhà ngươi.(Trịnh Chiến)

Trịnh Chiến thét ầm lên đối với hành động của Từ Tam Thạch, hắn trong lòng mắng Từ Tam Thạch nhưng làm ra ứng đối trước công kích đang ập lên người mình.

Sớm trước khi lên đài, Từ Tam Thạch cùng Bối Bối đã có lập kế hoạch. Hoắc Vũ Hạo ở phía trước chiến thắng hai gã đối thủ chính là bọn họ lớn nhất căn cứ. Có kia hai trường thắng lợi, chỉ cần Đường Môn ở cá nhân đào thải cuộc thi thượng nữa thắng một cuộc, tựu có tư cách yêu cầu tiến hành đoàn đội cuộc thi.

Nói cách khác, đánh bại trước mắt Long Ngạo Thiên là được nhưng đánh bại hắn vừa không cần nóng lòng cầu thành, một cuộc không thắng được phía sau Đường Môn còn có năm cái cơ hội đây. Bối Bối, Đường Vũ Đồng, Hòa Thái Đầu này tam đại Hồn Đế cũng còn không có ra sân.

Vì vậy, Từ Tam Thạch ở trên cao thai thời điểm, mục đích tựu trở nên đơn giản. Làm hết sức thử dò xét ra đối thủ năng lực đồng thời tiêu hao đối thủ, bảo tồn mình. Vì Đường Môn ở đoàn đội cuộc thi bảo tồn chiến lực.

Long Ngạo Thiên hiện ra tại nổ tung trung tâm, nửa quỳ trên mặt đất, tóc dài từ bộ mặt hai bên chảy xuống, hắn lúc này thật sự có mấy phần Chiến Thần mùi vị. Chậm rãi đứng lên, Long Ngạo Thiên sắc mặt rất khó nhìn, xanh mặt nhìn về phía hố to bên cạnh đang ngó dáo dác Từ Tam Thạch phẫn nộ quát lên.

- Vì sao không dám cùng ta đánh một trận?(Long Ngạo Thiên)

- Không phải là không dám, mà là không muốn. Ta tại sao phải cho liều mạng.(Từ Tam Thạch)

- Chết nhát. Ngươi không xứng với làm đối thủ của ta.(Long Ngạo Thiên)

- Thật là buồn cười. Ngươi tu luyện đem đầu óc cũng luyện thành ngu đần. Tựu loại người như ngươi chỉ biết khinh xuất một điểm chiến thuật cũng đều không hiểu người, tương lai cũng sẽ không có cái gì đại thành tựu. Cường giả chân chính, nơi này là không thể có vấn đề.(Từ Tam Thạch)

Long Ngạo Thiên hơi thở rõ ràng có chút không đều đặn, mới vừa rồi một kích kia đối với hắn cũng tiêu hao rất lớn. Lại càng dẫn phát rồi lúc trước thương thế, ngực bụng trong lúc không ngừng truyền đến kim châm loại đau nhói.

- Cá nhân đào thải trận thứ tư, Tuyết Ma Tông thắng!(Trịnh Chiến)

Long Ngạo Thiên tung người dựng lên, cũng là nhảy ra hố sâu. Ánh mắt rét lạnh nhìn hướng Đường Môn đợi chiến khu.

- Người tiếp theo.(Long Ngạo Thiên)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK