Rina muốn nói gì nhưng lại bị anh chặn lại.
" Từ thời điểm đó cậu với tôi đã không còn liên quan đến nhau nữa, tôi cũng có bạn đời của mình, chưa nói tôi vốn không có yêu thích gì đặc biệt với cậu, chỉ việc tôi chỉ yêu thích Kỳ Kỳ, thì cậu đã không có cửa mà so sánh với em ấy rồi, cậu bớt ảo tưởng đi, Rina, dù không có em ấy thì tôi cũng sẽ không chọn cậu, đừng làm cho tộc trưởng Michael phải mất mặt vì có một đứa con như cậu nữa."
Eagle lạnh lùng quay lưng đi.
Rina cắn chặt môi đến muốn bật máu, còn không muốn buông tha nhưng bị Michael kéo lại.
" Rina, con nên có tôn nghiêm của một á thú nhân, đừng làm mình mất mặt thêm nữa."
Michael thở dài nói.
" Mất mặt hay không mất mặt con không cần biết, không phải á thú nhân được quyền lựa chọn thú nhân cho mình sao, con đi khiêu chiến bạn đời của anh ta, dù là thú thần cũng không thể nói được cái gì, con nhất định phải làm bầu bạn của Eagle."
Rina hét vào mặt Michael rồi xoay người muốn chạy đi.
Chát.
" Rina!"
Michael tức đến run rẩy nhìn Rina đang bụng mặt đứng đó.
Người xung quanh cũng bị biến cố này làm cho giật nãy mình.
" A phụ... Người đánh con! Con nói gì sai sao!!?"1
Rina mặt mày quặn quẹo nhìn ông hỏi lại.
" Nếu ngươi muốn làm bầu bạn của nó như vậy tại sao lúc trước ngươi lại hủy ước, là chính ngươi chứ không phải là ai, vậy mà giờ ngươi nói giống như ngươi thích nó như vậy, Rina, ngươi đơn giản chỉ muốn hơn thua với người khác, ngươi muốn cái tốt nhất chứ không phải Eagle, nếu nó không phải tộc trưởng thì ngươi sẽ muốn nó sao, Rina, ta thất vọng về ngươi quá!"
Michael nói xong thì giận dữ biến thành chim bay đi, ở lại nữa ông sẽ thấy mình sắp xấu hổ đến bốc cháy.
Xung quanh vang lên tiếng cười nhạo giống như cái búa gỏ vào lòng Rina, hắn chạy biến đi.
...
Eagle trở về khi thấy ai cũng nhìn mình thì khó hiểu, đến cả hai đứa nhỏ cũng nhìn anh thì càng không hiểu.
" Làm sao vậy?"
Anh ngồi xuống cạnh chuột nhỏ, sờ mặt cậu hỏi.
" Bọn họ đang nhìn xem anh có mang theo á thú nhân nào trở về hay không?"
Bạch Kỳ Thư hí hửng nói.
Eagle giật mình, hiểu ra.
" Em cũng vậy?"
Anh bẹo má cậu.
" Tất nhiên rồi, lỡ mà có thật thì em sẽ cầm muôi đập cho cậu ta tơi bời hoa lá, khóc chạy, sau đó sẽ mang hai đứa nhỏ bỏ chạy luôn, ha ha ha!!"
Bạch Kỳ Thư cười ha ha.
" May quá, tôi cũng không có mang ai về, nếu không thì mất bạn đời còn mất luôn ấu tể đáng yêu rồi."
Eagle sủng nịnh cười.
" Vậy rồi sao, tôi thấy Rina đánh chủ ý lên người anh đó."
Dark trêu chọc nói.
" Đừng nói cậu ta, tôi không có ý định gì về việc có thêm bạn đời cả, một mình Kỳ Kỳ đã đủ."
Eagle lắc đầu.
" Xem như anh biết điều."
Bạch Kỳ Thư ôm mặt anh hôn cái chóc, cười hít mắt.
" Ai ai, mù mắt chó của tôi rồi."
Alice giả bộ bịt mắt lớn tiếng nói.
Cả đám người cười vang.
" Đừng ác ý với tôi như vậy..."
Mash thanh niên ủ rủ nói.
" Ha ha ha..."
Lại thêm một loạt tiếng cười vang.
" Lỡ cậu ta tới làm phiền Kỳ Kỳ thì sao?"
Floyd vẫn còn chút lo lắng.
" Nếu cậu ta vẫn nghĩ không thông thì tôi sẽ mắng đến khi thông, đánh đến tỉnh luôn."
Bạch Kỳ Thư dí dí nắm đấm nhỏ.
" Cậu thì đánh được ai, ha ha ha!!!"
Alice cười nhạo nói.
" Con giúp a mẫu đánh hắn!!"
Chae ở bên cạnh ló đầu ra, mềm nhũn lại dữ dội nói.
" Được được, cho con đánh."
Bạch Kỳ Thư yêu chết nó, phụ hoạ nói.
Đám người cũng bị nó chọc cười.
Tới tới lui lui, ngày cuối cùng của lễ tuyển chọn tộc trưởng cũng đã hạ màn.
Ăn uống no say xong ai về nhà nấy, hẹn nhau ngày mai cùng lên đường, đi tìm muối.
...
Trên bầu trời của tộc chim, có ba con chim lớn và một con dực sư đang hướng về phương xa bay đi.
Không chỉ có họ, hôm nay tộc chim sẽ tiễn đưa đám thú nhân láng giềng của họ trở về nhà của mình, trên mặt đất thì có thú nhân các tộc gấu Đại, hổ tộc, mèo tộc, sói tộc, trên bầu trời cũng có dực sư tộc, có điều dẫn đoàn của họ đã quăng nồi bỏ chạy trước rồi.
Mash chẳng có chút vướng bận nào mà sải cánh bay theo ba con chim lớn của tộc chim Đại, bước lên cuộc hành trình mà chính hắn cũng không biết rõ nhưng sẽ mang đến cho hắn cũng như cho tộc dực sư một tương lai càng thêm tốt đẹp.
Bạch Kỳ Thư nhìn hai đứa con đang bay bên cạnh, có chút lo lắng nó sẽ theo không kịp.
" Cậu đừng lo, Kỳ Kỳ, chúng ta cũng không có bay nhanh, đợi chúng mệt sẽ tự tìm chỗ đáp thôi."
Alice lớn tiếng nói.
" Chíp chíp chíp!!"
Chae líu ríu không ngừng, nó lúc này đã lớn lắm rồi, cũng cỡ một con ngỗng trời rồi, đôi cánh cũng đẹp đẽ bóng loáng, khi xoè ra cũng phải được một mét có hơn, bộ lông trên người mềm mượt, dù vẫn còn chút manh nhưng cũng không tròn quay như trước nữa.
Nae bay được một hồi thì sẽ đáp xuống đầu nó, nằm lười.
" Nae, lại đây với a mẫu!"
Bạch Kỳ Thư gọi nó, rất sợ nó tăng thêm gánh nặng cho Chae, đứa nhỏ này nằm trên đầu anh nó nằm đến quen rồi mà.
" Chít!"
Nae vèo một cái, đâm vào lòng cậu, bám trên áo cậu ngẩng đầu kêu.
" Mệt thì lên đầu a phụ con nằm nhé, anh Chae của con còn nhỏ, sẽ mệt lắm."
Bạch Kỳ Thư nói với nó.
" Chít."
Nae gật đầu một tiếng, sau đó ngoan ngoãn bò lên đầu Eagle, nắm lông anh nằm lười.
Bốn người đều mang theo bốn cái gùi, trừ chăn nệm thì những thứ khác sẽ chia ra mang theo, như vậy sẽ không có ai ở không mà cũng không ai mang quá nặng, ảnh hưởng tốc độ bay của họ.
Dark nhận trách nhiệm dẫn đường nên hắn bay ở trước nhất, hai bên là Mash và Ian, Eagle bởi vì có ấu tể nên ở giữa, bốn người tạo thành một hình tam giác xẹt qua bầu trời.
Chae bay được nữa buổi thì cũng mệt mà trở lại trên lưng a phụ nó.
Bạch Kỳ Thư ôm nó vào lòng, để cho nó khỏi rớt ra.
Hai đứa nhỏ có thể tăng thêm gánh nặng nhưng nếu ở nhà cậu cũng chịu không nổi, thôi thì họ bay chậm chút, dù sao cũng không vội vàng.
Trên đường bay họ cũng sẽ dừng lại nhìn ăn trưa, nhân tiện tìm kiếm những thứ mới lạ xuất hiện trên đường.
Đến tối lại tìm một ngọn núi tốt để ở lại.
Thú nhân cũng không ngại màn trời chiếu đất, Bạch Kỳ Thư cũng từng cùng Eagle đi đường dài nên cậu cũng không có gì không quen, miễn bên cạnh có chim to, ở đâu cũng sẽ là nhà, cũng có thể ngủ ngon.
Những lúc như vầy mới cảm thấy tội cho thanh niên Mash, chỉ hy vọng hắn có thể tìm thấy bạn đời phù hợp với mình, để cuộc sống không cô đơn nữa.
Chớp mắt đã trôi qua ba ngày, bọn họ một đường bay về hướng đông, không gấp không vội mà nhàn nhã bay, dù vậy, bởi vì có sự chỉ dẫn của Dark nên đám người không có bay lòng vòng mất thời gian.
Dark tính toán với tốc độ này của họ thì cần hai mươi ngày nữa mới đến được tộc người cá.
Mùa xuân chỉ mới đến thôi, bọn họ còn rất nhiều thời gian.
" Eagle, xuống dưới!!"
Bạch Kỳ Thư nhìn thấy bên dưới lấp ló ít cây lớn quen thuộc, cậu hét lên.
Óooo...
Eagle kêu lớn một tiếng rồi hạ xuống.
" Bên kia kìa, Eagle."
Bạch Kỳ Thư chỉ đám cây cao có những trái nhỏ đội lớp vỏ gai góc như con nhím với anh.1
..................................