Có lẽ là hôm nay đã mệt nên cậu mới không nhớ ăn như vậy.
Nhưng mà vẫn phải ăn.
" Chuột nhỏ, ăn chút đi."
Eagle giống như ngày đầu gặp cậu, xé thịt thành sợi nhỏ, để bên miệng cậu.
Con chuột nhỏ lười biếng đến mắt cũng không mở, hít hít cái mũi vài cái rồi há miệng gặm gặm.
Chuột nhỏ nên sức ăn cũng nhỏ, Eagle đút cho cậu được năm cọng thịt thì cậu đã không muốn ăn nữa.
Chim to bất đắc dĩ nhìn con chuột đã ngủ say, thôi vậy, cũng có ăn, lát cậu dậy rồi lại ăn nữa.
Anh đậy cái nắp ổ lại, chỉ chừa một cái khe rồi đi ra ngoài.
Sáng nay cậu đã nói muốn cái tay nắm cửa cùng chốt cửa, thuận tiện làm luôn.
Bên trong rừng cây gần bộ lạc, đám thú nhân vẫn còn đang hì hục với cửa gỗ, anh xin lấy vài đoạn gỗ không sài nữa mà làm cái tay cầm.
Tay cầm là loại giống như cái phần trên của cái nắp anh làm trước đó, hai cánh cửa thì làm hai cái, đặt song song với nhau gần hai mép cửa.
Chốt cửa thì cũng giống vậy nhưng cái phần lỗ giữa to hơn để có thể đút vào giữa một cái thanh ngang, vậy là thành rồi, ở bên ngoài sẽ không kéo cửa ra được nếu chắn thanh ngang lên.
Nhiều lúc anh rất tò mò đối với thế giới kia của chuột nhưng rồi chuột nhỏ nói nơi đó cũng không có tốt như nơi này, rất nhiều mối nguy hiểm nhìn thì không thấy lại gây chết chuột.
Tò mò về tò mò, vẫn nên làm sớm trở về xem chuột nhỏ.
" Eagle."
David từ chỗ xa đi tới, có chút ái ngại nhìn anh.
Eagle dừng lại động tác trong tay, nhìn hắn.
" Chuyện lúc trước..."
" Tôi chỉ muốn nói là, Rina chỉ là có chút bốc đồng mà thôi, lúc trước anh lãnh đạm, một chút cũng không nhiệt tình với cậu ấy cho nên mới... Tộc trưởng đại nhân vẫn rất thích anh, lần này anh trở về còn cống hiến nhiều như vậy cho tộc chim Đại, nếu anh muốn khiêu chiến tôi, tôi sẽ để cho... A!"
Bốp rầm.
Eagle buông nắm đấm xuống, lạnh mặt nhìn David đang dựa vào thân cây bò dậy, ánh mắt sắc lạnh nhìn hắn.
Xung quanh có nhiều thú nhân nhìn thấy họ đánh nhau thì không hiểu.
" Tới đi."
David bị đấm một cái cũng không có biểu hiện tức giận nào, còn giống như rất vui vẻ.
Lời của hắn giống như một đáp án cho những người xung quanh.
Eagle khiêu chiến David???
Vốn dĩ họ còn không hiểu hai thú nhân đã có bạn đời tại sao lại đánh nhau, nhưng lời của David giống như là Eagle khiêu chiến hắn.
Hai thú nhân khiêu chiến nhau chỉ có một nước là tranh giành bạn đời.
Eagle khiêu chiến David, bạn đời của David là... Rina, bạn đời chỉ định trước kia của Eagle.
Lại nói, á thú nhân của Eagle rất nhỏ nhắn... Nên là...
Eagle chỉ cần nhìn sơ qua biểu tình của David và người xung quanh là cũng hiểu được vấn đề ở đây.
David sẽ vô duyên vô cớ nổi lên thiện tâm mà muốn nhường bạn đời của mình cho anh?
Có dùng cái đầu ngón chân anh cũng biết là không thể nào, một thú nhân đối với bạn đời là coi trọng nhất, không chỉ vì đời sau còn vì cuộc sống nhàm chán của thú nhân, có bạn đời ở bên cạnh sẽ sống tốt hơn, mỗi thú nhân đều coi bạn đời là trân bảo.
Năm xưa David không hề khiêu chiến anh mà vẫn nhận được sự chấp thuận của Rina, trong mắt người khác thì là hắn tài giỏi.
Anh không thân thiết với người này nên cũng không biết hắn ta tính tình như thế nào nhưng chỉ riêng việc sử dụng miệng lưỡi để câu dẫn bạn đời mà không dám đi khiêu chiến thú nhân cũng đủ cho anh đánh giá hắn.
David đánh không lại anh.
David hắn cũng biết vậy, David mang trong lòng ý đồ gì tìm đến đây nói những lời như vậy chỉ có mình hắn biết.
Hắn nhìn Eagle sau khi đấm mình một cú thì im lặng đứng đó, đôi mắt vẫn lành lùng chẳng khác gì năm xưa khi hắn ở phía xa nhìn đến.
Người lãnh đạm như vậy sao có thể có bạn đời cho được, á thú nhân đều muốn tương tác cùng thú nhân, như Rina thì càng thích lời ngon tiếng ngọt.
Nhưng chẳng sai, Eagle với Rina có tốt hay không hắn không biết, hắn chỉ cần Eagle khiêu chiến hắn, dù là thật lòng hay vì nguyên nhân gì khác, có thành công hay không cũng không quan trọng, mục đích của hắn chỉ có một.
Trong lịch sử thú nhân chưa hề có tình huống thú nhân ruồng bỏ bạn đời của mình, hắn sẽ không làm xấu đi hình ảnh của mình, hắn còn muốn làm tộc trưởng.
Vốn dĩ hắn còn nghĩ Eagle đã đi, cơ hội cho hắn chiến thắng những thú nhân khác cường đại đại loại như Ian là rất lớn, nhưng Eagle trở về rồi...
Dù hắn không muốn thừa nhận nhưng chỉ cần nghĩ đến những màn chiến đấu sắc bén của Eagle là hắn đã không nắm chắc.
Nếu đã không thể dùng sức mạnh để lên vị trí tộc trưởng, vậy thì dùng mưu kế thôi.
Eagle giống như nhìn chán vẻ toan tính của hắn, anh cầm mấy thanh gỗ của mình đứng dậy rời đi, một lời cũng không cho David.
David nhìn thấy anh đi thì sắc mặt có chút âm trầm bất định.
Mấy thú nhân xung quanh cũng có chút không hiểu.
Nhưng lời đồn Eagle muốn khiêu chiến David cũng là bị truyền ra sau đó.
Bạch Kỳ Thư cũng là nghe Alice nói tới mới biết.
Chim to muốn dành bạn đời của thú nhân khác?
Chuyện cười gì vậy?
Còn là bạn đời của thú nhân David? Chuyện cười này còn lớn hơn, trực tiếp chọc cười con chuột nhỏ.
" Ha ha ha!!!".
Bạch Kỳ Thư ôm bụng cười như điên.
Alice và Floyd nhìn nhau, có chút sợ cậu chịu không nổi kích thích mà điên rồi.
" Cậu..."
" Này là ai đồn, đồn ngu như vậy mà cũng đồn cho được, ha ha ha!!!"1
Bạch Kỳ Thư cười đến ngã nghiêng.
" Cậu không tin?"
Alice ngập ngùng hỏi lại.
" Các cậu tin?"
Bạch Kỳ Thư lau nước mắt nói.
" Tôi không hiểu rõ nên mới hỏi cậu, lúc đó có nhiều thú nhân nhìn thấy."
Alice méo sẹo nhìn cậu.
Sao mà muốn tin cho được, nhìn cách hai người ở bên nhau thì biết, Eagle thương Bạch Kỳ Thư như thế nào, khiêu chiến David rồi Bạch Kỳ Thư bỏ cho ai.
Nếu Eagle mà thật muốn vậy, hắn sẽ mang cậu về nuôi luôn, chẳng cần thú nhân đểu cáng gì cả.
Đến cả Eagle mà còn vậy thì có thú nhân nào tốt đẹp cho được.
" Bọn họ nhìn thấy Eagle nói muốn khiêu chiến David gì kia?"
Bạch Kỳ Thư hỏi lại.
" Thế thì không, bọn họ chỉ thấy Eagle đánh David một cái, sau đó David nói "đến đây đi"."
Floyd nói.
" Sau đó?"
Bạch Kỳ Thư hỏi.
" Không có sau đó, Eagle lạnh lùng kiêu ngạo bỏ đi mất."
Alice nhún vai.
" Rõ ràng rồi, chắc chắn David chọc giận Eagle."
Bạch Kỳ Thư đúng lý hợp tình nói.
Nói đến hai người kia cũng phản bác không được.
" Nếu vậy phải là chuyện đặc biệt khiến Eagle tức giận, giống như bây giờ có người đến cướp cậu đi vậy, chắc chắn Eagle sẽ hắc hoá, chứ tôi không nghĩ ra được cái gì làm cho anh ta thay đổi sắc mặt ngoài cậu hết."
Alice lại nói.
Hai người bên cạnh im lặng.
Im lặng đến Alice cũng phải nhìn qua.
" Tôi nói gì sai sao?"
Alice nghi ngờ nhìn hai người.
" Cậu nói quá đúng!"
Cả hai cùng đồng thanh.
Bạch Kỳ Thư gật gù, đúng vậy, con chim to nhà cậu không dễ nổi giận, năm xưa bị cướp mất bạn đời anh cũng không nói tiếng nào mà chỉ bỏ đi, anh lãnh đạm đến mức cả tộc chim đều nghĩ anh không có dây thần kinh cảm xúc luôn ấy, lúc này chỉ vì David, một thú nhân chẳng lọt vào tầm mắt nói một câu mà nổi giận đến mức đánh người, ngoài đánh người ra cũng không nói một lời.
.............................