Bạch Kỳ Thư nói với hai người Tina và Kate.
Hai người gật đầu, nghe lời cậu đi rửa tay, nhà Bạch Kỳ Thư có một bồn đựng nước rất lớn, mỗi khi đến bữa ăn đều dùng hết rồi Eagle lại đi hứng nước đổ vào đó, chuột nhỏ thích sạch sẽ, làm bạn đời không thể không chiếu ứng.
Bạch Kỳ Thư đã xào được một chảo rau, cậu sang nó vào một cái lá to đã được luộc sơ, cốt là để rau xào nóng không làm chín lá to lại ám vào mùi lá của nó.
Tiếp tục xào một chảo nữa, nhưng trước đó cậu mở nắp nồi canh thịt cắt khoai cho vào, để nó hầm tiếp.
Đợi tất cả các món đều được làm xong thì trời đã ngã bóng được một chút, thời gian thích hợp để ăn cơm.
Tất cả thứ ăn được gói trong lá to, chỉ canh là được để trong nồi.
Hai cái nồi canh được đậy nắp, bỏ vào hai cái gùi nhỏ, những thứ nhẹ kia được bỏ vào một cái gùi lớn.
" Cậu đừng mang, cậu đang có thai, để tôi, Tina với Kate mang cho, Floyd mang cái gùi đựng chén muỗng này đi."
Alice chặn tay Bạch Kỳ Thư lại.
Mấy người kia cũng không chần chừ, mang gùi lên.
" Hai anh cẩn thận canh nóng."
Bạch Kỳ Thư vội nói, dù cậu đã lót lá to ở xung quanh gùi tránh cho canh hắt ra ngoài cũng không làm bị thương nhưng cũng nên cẩn thận.
" Không sao đâu."
Tina xua tay rồi lanh lẹ leo dây xuống.
" Kỳ Kỳ, hay cậu đợi tôi gọi Eagle về mang cậu đi nhé."
Floyd có chút lo ngại nhìn cậu.
" Không cần đâu, tôi đi được mà, thật sự, tôi sẽ cẩn thận."
Bạch Kỳ Thư giơ nắm tay nhỏ lên đảm bảo, cả người cậu không có gì ngoài cái thân, nếu cả việc leo xuống mà cũng không được thì sao mà sống ở thế thú này.
Đợi ba người kia xuống đến nơi an toàn, Floyd để cậu xuống trước, mình ở bên trên lo lắng nhìn theo.
Bên dưới ba người cũng căng thẳng.
Có khi cậu xuống quá nhanh cũng bị bọn họ la hét kêu cẩn thận, đi chậm thôi, buộc lòng cậu phải bò chậm.
Đến khi cậu xuống được mặt đất rồi ai cũng thở nhẹ ra.
Làm quá không à, Bạch Kỳ Thư bĩu môi.
" Đi thôi."
Alice đợi Floyd xuống rồi thì phất tay lên, dẫn đầu đi trước.
Đám người Eagle đang làm cửa gỗ ở bên dòng suối nhỏ, bọn họ đi ra phía ngoài bộ lạc để chặt cây rồi lại kéo nó vào trong bộ lạc mà làm.
Lúc đám á thú nhân đến nơi thì đám gỗ đã được chẻ ra từng miếng dày, giờ chỉ còn mài lớp gỗ xướt đi là có thể làm cửa rồi.
Bạch Kỳ Thư không ngờ họ tốc độ như vậy.
" Em xem, dày như này được không?"
Eagle thấy cậu chạy tới đã hỏi, trên trán anh còn lấm tấm mồ hôi, xem ra cũng rất mệt.
" Quá được luôn, không ngờ mọi người làm nhanh vậy, nhiêu đây đủ cho năm nhà luôn ấy chứ."
Bạch Kỳ Thư không tiếc lời khen ngợi.
Mặc dù cậu biết thú nhân rất mạnh nhưng không ngờ lại có thể tạm thời hoàn thành những khâu đầu tiên này, phải biết rằng việc chẻ gỗ ra như này rất khó, họ càng làm đến đều đặn, không biết là làm sao được.
Nhưng cậu cũng không hỏi mà kéo anh đến dòng suối, cho anh rửa mặt và tay.
" Mọi người dừng tay đi, ăn đã."
Bạch Kỳ Thư nói với ba người kia, mấy á thú nhân cũng thúc dục bọn họ đi rửa tay, bản thân đi hái mớ lá to mà lót xuống đất, tạo thành một tấm nệm lá mát mẻ, sau đó bày đồ ăn ra.
Thức ăn nóng vừa được mở ra đã khiến cả đám thú nhân trầm trồ.
" Wow, thơm quá, nhìn hấp dẫn mới lạ vậy?"
Jack vừa nhìn đã chảy nước miếng, chưa ăn cũng đủ no mắt.
" Ăn thôi!"
Alice reo lên, chọt đũa vào gấp, món đầu tiên là thịt sườn mà cậu ta thèm thuồng từ lúc ở nhà.
" Ưm... Ngon quá!!"
Alice thiếu điều muốn bay lên trời.
" Ha ha ha!"
Biểu cảm của cậu ta quá mức chân thật khiến ai cũng không nhịn được, cũng động đũa.
Bạch Kỳ Thư không biết mình ướp thịt vậy có ngon không, cũng gặm một cái sườn nướng.
Ừm... Dù thiếu muối nhưng cũng khá ổn, nếu có muối nó sẽ ngon hơn nữa, xem như tạm vậy.
Bạch Kỳ Thư thì ở đây xem như tạm, đám người kia đã như gió cuốn mây tan.
Eagle sợ cậu không có mà ăn nên đã dựa vào khẩu phần bình thường cậu hay ăn mà gắp vào bát cho cậu, để ở một bên, bản thân mới bắt đầu ăn.
Một đống đồ ăn lớn mà chẳng mấy chóc đã bay biến, đến khi Bạch Kỳ Thư gặm xong cái xương sườn nhìn lại đã không có gì ngoài thịt nướng của Tina và Kate nướng lúc đầu và khoai lang cùng với canh thịt, dù vậy một nồi canh cũng đã xong.
Cả đám nhìn cậu trợn mắt nói không nên lời mà ngại ngùng.
" Ô... Ngon quá trời đất ơi."
Alice dựa vào người Ian lười biếng nói.
" Em ăn đi, của em này."
Eagle buồn cười sờ sờ đầu cậu, đẩy cái chén ra.
Bạch Kỳ Thư nước mắt lưng tròng nhìn anh, chim nhà cậu là tốt nhất á.
Đáng sợ thiệt chứ, cậu xem cũng chưa đến năm phút đâu, cả rau cả thịt cả khoai chiên đều không thấy nữa, bái lạy.
Đám á thú nhân đã no say, chỉ còn đám thú nhân ngồi gặm thịt nướng cho đến khi no bụng.
Một bữa ăn xem như ai cũng vui vẻ.
Sau đó đám á thú nhân giống như đi picnic mà ngồi dưới bóng cây râm mát ăn quả mọng, nói chuyện phiến, vừa xem đám thú nhân tiếp tục làm việc.
Đợi đến tối trời thì tạm thời để đám gỗ ở đó, thú nhân nhà ai thì lụm á thú nhân nhà mình mang về, nồi niêu đã được rửa sạch được Floyd mang về.1
Một ngày mới đã qua trong bận rộn như vậy, dù đã ăn được một bữa ngon nhưng hôm sau cũng không có ai có ý muốn Bạch Kỳ Thư làm lại.
Bạch Kỳ Thư cũng có việc để làm nên họ giải quyết sơ buổi sáng rồi đến rừng bắt đầu làm cửa.
Cái chuyện bản lề thì cậu đã nghĩ rồi, tạo hai cái rãnh hai bên cửa rồi đóng bản lề gỗ lên, ở trên bản lề gỗ có chọt mấy cái lỗ, lỗ đó sẽ dùng dây leo thô dày nối cùng với cánh cửa, như vậy cửa có thể mở ra mở vô rồi.
Giờ việc quan trọng là phải do khoảng cách của cửa hang để tiếng hành cắt gỗ.
Bạch Kỳ Thư đã kêu mỗi nhà dùng một sợi dây đi đo chiều ngang và chiều dọc của cửa nhà.
Đa phần đều giống nhau.
Sau đó tiến hành cắt gỗ.
Từng miếng từng miếng gỗ kích thích vừa đủ dưới móng vuốt của họ đã nằm im trên đất.
Ừm thì móng vuốt chim rất sắc bén, thật sự luôn.
Cậu còn sợ cái móng của họ đi tông mà chạy đến ôm chân chim to nhà mình xem thử.
Một vết xước cũng chẳng có.
Tấm gỗ kia dày cũng phải hai centimet chứ chẳng ít đâu.
" Không sao thật mà."
Eagle thấy cậu đờ đẫn ra thì buồn cười nói.
Bạch Kỳ Thư dù có rối rắm thì cũng không thể làm gì, đành phải bỏ qua, bắt đầu chỉ bọn họ cách ghép gỗ.
" Ở chỗ này nè, móc lõm vào giữa cỡ một nữa lóng tay của anh nè, còn miếng gỗ bên này thì mài hai bên, sao cho cái phần lòi ra có thể ghép vừa cái lõm bên kia."
Bạch Kỳ thư chỉ vào chiều rộng của tấm gỗ mà nói, còn cầm tay chim to lên ước lượng cho anh hiểu.
Cả đám chụm đầu lại mà đờ ra.
" Là vầy nè."
Thấy chưa có ai phản ứng, Bạch Kỳ Thư đưa ngón tay lên tạo thành một cái kéo, tay kia đưa một ngón ra, chọt vào giữa cái kéo.
" Anh hiểu rồi, chỉ là tạm thời chưa thực hành trên cái này được, phải thử trước, anh sợ làm rồi nó lại lỏng chứ không chặt như em nói."
Eagle từ trong chấn động tỉnh lại, ôm con chuột nhỏ còn đang luống cuống không biết phải nói làm sao cho họ hiểu kia.
.........................................