Bạch Kỳ Thư sờ đầu đứa con.
" Dạ, a mẫu, tuy con không chắc nó sẽ diễn ra lúc nào nhưng có thể ước tính khoảng cách một chút, chúng ta phải đi trước khi nó đến."
Đứa nhỏ vừa nghiêm túc lại mềm mại nói.
"Được, nghe con, tiểu tế ti của a mẫu."
Bạch Kỳ Thư ôm nó lên hôn nhẹ lên chóp mũi một cái.
Hôm nay Chae đã theo a phụ nó ra ruộng muối rồi, Eagle nói nó cần bay lượn nhiều hơn, không thể nuông chiều như á thú nhân.
Lúc đó Bạch Kỳ Thư còn hỏi sao không cho Nae đi cùng, Eagle rất trịnh trọng mà nói:
" Anh xem Nae là em, nên nó được nuông chiều."
Eagle rất nghiêm túc nói như vậy, rồi mang Chae bay đi.
Bạch Kỳ Thư biết anh lo lắng đứa nhỏ này cũng sẽ giống cậu, mà nó giống cậu thật, nguyên hình là một con chuột hamster thật này, dù có thêm đôi cánh nhưng nó vẫn là chuột, khi biến thân nó cũng không lớn như anh nó, nên không thể trách họ nghĩ nhiều mà xem nó như á thú nhân để nuôi dưỡng.
" Hai người đang nói gì vậy?"
Floyd vừa đi chặt quả dừa, trên tay lúc này đang bê một quả dừa lớn.
" Chỉ nói chút chuyện trở về tộc chim thôi."
Bạch Kỳ Thư không nói chuyện kia, dù sao nếu họ đã đi trước khi nó đến thì nói ra cũng không để làm gì, chỉ khiến người thêm lo lắng.
Có lẽ tộc người cá cũng nghĩ như cậu đi.
" Đứa nhỏ của cậu sao rồi, Dark đã nghe được chưa?"
Bạch Kỳ Thư cười tủm tỉm hỏi.
" Vẫn không nghe được, bình thuốc kia tôi đã dùng gần hết rồi, chắc là không sao đâu, mặc kệ nó yên tĩnh đi."
Floyd cũng bất đắc dĩ.
Có đứa con thích lẫn trốn phụ mẫu cũng thật đau đầu.
Bạch Kỳ Thư buồn cười, đứa nhỏ tính cách cũng nhiều quá đi.
" Alice còn ngủ à?"
Bạch Kỳ Thư ngó ra phía sau, trời lên cao rồi.
" Vẫn ngủ, dạo này cậu ấy ngủ nhiều ghê, cũng không biết sẽ sinh lúc nào, có khi đang ngủ mà sinh cũng nên."
Floyd nói đùa.
" Ha ha ha!!!"
Nhưng Bạch Kỳ Thư thì cười lớn, này không phải giống cậu sao, cậu cũng là đang ngủ mà sinh đó, ha hả.
Thật ra Alice chỉ đang dưỡng sức mà thôi, nhưng Bạch Kỳ Thư vẫn kêu cậu ta hoạt động nhiều hơn, cái bụng của Alice đã lớn như quả dưa hấu rồi, có vẻ là sắp sinh.
" Trong tháng đầu tiên của mùa khô này sẽ sinh, chỉ là không biết lúc nào thôi, thời tiết sẽ rất nóng, hy vọng sẽ không sao."
Floyd lo lắng nói.
" Không phải á thú nhân đều sẽ như cậu ta sao, kiểu gì cũng sẽ sinh trong mùa khô hoặc mùa mưa, chắc không sao đâu."
Bạch Kỳ Thư nói.
Này đúng là không có sai, nếu sinh vào mùa khô mà đều có chuyện thì ấu tế sẽ nguy hết, dù sao cũng không phải một mình Alice sẽ sinh vào mùa khô, lúc này trên đại địa thú nhân đang có rất nhiều á thú nhân đợi sinh.
" Hai người nói gì vậy, tôi đói quá, có gì ăn không?"
Alice ôm bụng lò dò đi ra, bộ dạng mới tỉnh ngủ rõ ràng.
" Ngủ rồi lại ăn."
Bạch Kỳ Thư phun tào.
" Chẳng lẽ cậu không giống?"
Alice liếc trắng mắt.
" Giống giống."
Bạch Kỳ Thư cười làm lành.
" Ha ha ha!!"
Floyd cười ha hả.
" Họ chưa về, ăn tạm cá khô đi."
Bạch Kỳ Thư đưa miếng cá khô trong lá cây đưa cho cậu ta.
Cái này là cậu nhờ tộc mỹ nhân ngư săn cho một đống lớn, đi ướp rồi phơi khô, làm đồ ăn vặt cho họ lúc nhàn rỗi.
Cá ướp ngũ vị hương, vừa ăn chứ không mặn, cái này mà có cơm trắng ăn cùng thì đúng là hết sảy.
Khổ nổi cậu tìm không ra một hạt gạo nào...
Không biết là chuột yêu gạo lắm hay sao!!!!
" Cậu ta bị gì vậy?"
Alice nhìn Bạch Kỳ Thư đang ngớ ngẩn mà quay qua hỏi Floyd.
" Phản ứng khi mang thai."
Floyd nhún vai.
" Hớ hớ hớ!!"
Alice cười như đồ điên làm Bạch Kỳ Thư giật cả mình.
Nae ngồi nhìn ba á thú nhân đang mang ấu tể đã biến ngốc mà thở dài ngao ngán, thôi đi.
Nó đứng dậy đi tìm cái muỗng, múp cơm dừa ăn.
Một lúc sau thì đám thú nhân đã trở lại, Eagle còn kéo theo một cái gùi.
Bạch Kỳ Thư đứng dậy chạy ra.
" Ở bên trong!"
Eagle ngăn lại con chuột nhỏ.
Bạch Kỳ Thư khựng lại, bĩu môi đứng tại chỗ chờ anh.
Chim to thở dài, nhìn bàn chân trắng nõn của bạn đời vẫn còn đạp trên lá dừa mát rượi thì yên tâm, xách cái gùi đi vào nhà.
" Lứa muối đầu tiên của chúng ta."
Eagle sờ đầu cậu, nhìn cậu hí hửng mở cái lớp da thú đang đựng muối.
Từng hạt muối trắng tinh không có lẫn hạt sạn nào, Bạch Kỳ Thư cười hít mắt.
Để có được một gùi muối này họ đã bỏ bốn lấy một, mới cho ra những hạt muối không lẫn chút cặn nào, dù có cũng là thật thưa thớt, đã đạt đến trình độ phơi trên bạt, nhưng lại ngon hơn nhiều.
" Anh đã làm sạch thửa ruộng cuối cùng như ý em rồi, số muối kia cũng đã thả vào con mương."
Bạch Kỳ Thư đã dặn họ làm sạch ô ruộng làm muối để cho thể cho ra đợt muối tiếp theo, bốn phần muối mà họ không lấy kia được thả vào con mương dẫn nước biển trở vào ruộng nhằm tăng lượng muối được tháo vào ruộng, có vậy họ sẽ thu được nhiều muối hơn, sớm kết thúc mục đích lần này đến đây.
" Chắc tầm mười lăm ngày nữa là có thể xong rồi, nhiều quá chúng ta cũng mang không hết."
Ian ngồi đang xử lý con mồi vừa nói.
Đúng là họ chỉ định mỗi người mang đi hai phần ba gùi muối, như vậy sẽ không ảnh hưởng tốc độ bay của họ.
Nhìn vậy thôi nhưng số muối này đủ cho họ sài rất lâu, mùa xuân sau họ lại phái thú nhân đến đây thu hoạch muối, lần này họ đi chỉ là thử nghiệm cách làm muối mà thôi.
Rất nhanh thôi, cả tộc chim sẽ đều có muối ăn, làm phong phú thêm mỗi bữa của thú nhân, cuộc sống cũng sung túc hơn khi có thể tích trữ thức ăn cho mỗi mùa khắc nghiệt như mùa mưa và mùa đông.
...
Buổi tối, cả đám người nằm trên nệm lá dừa hóng mát.
Mùa khô mới vừa đến nhưng không khí vào ban ngày cũng đã cao lên, chỉ có ban đêm là mát mẻ chút.
Cũng vì vậy mà họ tiếp đón một vị khách nhân đã lâu không gặp.
" Silas!"
Mash bỗng nhiên kêu lên, muốn chạy đi.
Cả đám người bị hắn làm cho giật mình ngồi dậy.
Nhưng Mash còn chưa chạy được vài bước thì khựng lại.
" Không phải Silas..."
Họ nghe hắn lẩm bẩm rất nhỏ, rất yếu, sau đó hắn quay người trở về lều trại của mình, để lại cho họ một bóng lưng hiu quạnh.
Đám người nhìn nhau, thở dài.
Người mà Mash nhằm tưởng là Silas cũng xuất hiện trong tầm mắt họ, là Elias.
Cũng đúng, hai người là anh em, đều có mái tóc dài màu xanh rêu, nhìn trong bóng đêm có nhằm lẫn cùng là phải, nói chi là Mash luôn tâm niệm Silas trong lòng, vừa thấy chút bóng dáng đã ngộ nhận là Silas.
Sắc mặt Elias có chút không đúng, nhưng hắn chỉ trầm mặt nhìn bóng lưng của Mash mất hút sau lều trại, đối với đám người nhìn tới.
" Kỳ Kỳ, cậu gặp tôi chút được không?"
Elias nói với Bạch Kỳ Thư, sắc mặt rất khó coi.
Bạch Kỳ Thư dù giật mình nhưng cũng gật đầu, đứng dậy đi theo hắn đến bãi dừa.
Đám người nhìn theo bóng lưng của họ, trong lòng thầm nghĩ Elias sẽ có chuyện quan trọng gì lại bất chấp mùa khô đã đến mà lên đây gặp Bạch Kỳ Thư nói chuyện, dù bây giờ là ban đêm, nhiệt độ cũng mát mẻ hơn nhưng họ biết mỹ nhân ngư sẽ không nguyện ý lên bờ vào mùa này.
Bạch Kỳ Thư cũng rất muốn biết.
Khi hai người đã đến được đủ xa, để cho đôi tai thính của thú nhân cũng không thể nghe được những lời họ nói thì Elias mới dừng lại, dựa vào một góc dừa, thở dài.
.........................