- Không sao, ngài cứ đưa hắn tới 1 quán trọ nào chữa trị là được, việc tham gia tỉ thí thiếu hắn cũng chẳng sao cả.
Thu Sơn nói.
Quá tự tin.
Mọi người đều cho rằng Thu Sơn đã quá tự tin, hắn nói việc thiếu Phục Hổ giống như chẳng hề ảnh hưởng gì đến việc tỉ thí, phải biết thêm 1 người là thêm 1 phần thắng a.
- Cứ làm theo lời hắn.
Nhậm Tông chủ biết Thu Sơn hắn có tự tin cũng đúng, cảnh giới của hắn thật sự không thể đoán được, nàng cũng chưa từng thấy hắn tung hết sức bao giờ cả, thậm chí nàng còn từng có ý nghĩ đến cả nàng thậm chí còn không thể đánh bại hắn.
Mọi việc đã ổn thỏa thì mọi người tiếp tục đi tới Võ đài tỉ thí.
- Chào ngươi Thu Sơn.
Dọc đường đi Nhị Hoàng Tử liền tiến đến chào hỏi Thu Sơn.
- Nhị Hoàng Tử, không biết ngài tìm ta có chuyện gì?
Thu Sơn ôm quyền hỏi.
- Không cần đa lễ, ta thấy ngươi rất mạnh, phải biết người mà ngươi đánh ban nãy có cảnh giới Kim đã sơ kỳ nhưng cũng không đỡ nổi 1 quyền của ngươi.
Nhị Hoàng Tử vỗ vỗ vai Thu Sơn cười nói.
- Nhị Hoàng Tử quá khen rồi, thật ra là do hắn quá yếu mà thôi.
Thu Sơn khiêm nhường đáp.
- Khiêm tốn là tốt nhưng ngươi lại quá khiêm tốn rồi.
Thu Sơn không ngờ Nhị Hoàng Tử lại thân thiện đến vậy, dọc đường đi có hắn trò chuyện khiến Thu Sơn bớt nhàm chán hơn rất nhiều.
- Tới rồi.
Cuối cùng Thu Sơn cũng đã tới được nơi tỉ thí giữa 3 nước, nơi đây giống như 1 quảng trưởng khổng lồ vậy, ở giữa là 1 võ đài được dựng lên, ở trên khán đài cao kia là nơi những người như Nữ Hoàng Minh Phượng, Nhậm Tông Chủ, Lam Cung chủ,... quan sát trận đấu.
Xung quanh Võ đài đều phải đứng cách xa 50 mét, mọi người đều có thể theo dõi trận đấu bởi Khai Nguyên Quốc có 1 pháp bảo là Thấu Thị Kính, tác dụng của nó giống như 1 cái màn hình Tivi Full HD vậy, Thấu Thị Kính có thể truyền 1 hình ảnh trận đấu lên phía trên cao như vậy mọi người đều có thể theo dõi.
- Mọi người đi theo ta.
Hồ trưởng lão nói.
Mọi người nhanh chóng di chuyển theo Hồ trưởng lão, còn Nhậm Tông chủ thì nàng đi lên phía trên cao kia, đó là chỗ những người có quyền lực hay chức vị mới có thể ngồi a.
Thu Sơn theo Hồ trưởng lão đi đến 1 khu vực trống giành riêng cho những người tham gia tỉ thí, và tất nhiên Thu Sơn không chỉ thấy có Thiên Sơn Tông và Thanh Thần Điện, ở đây đã đầy đủ hết cả Hoa Nguyệt Cung, Thiên Kiếm Phái hay Ngự Thú Tông cũng đã tới.
Nơi này giành riêng cho Ngạo Đế Quốc nên Thu Sơn không thể thăm dò thực lực phía 2 bên nước khác thế nào, nhưng hắn nhìn Ngạo Đế Quốc của hắn cũng đâu có tệ lắm a.
Ở đây ngoại trừ các trưởng lão ra thì có 1 Nguyên anh, 2 Kim đan sơ kỳ, 1 Kim đan trung kỳ, 9 Trúc cơ đỉnh phong, cơ bản họ đều dưới 18 tuổi nên cảnh giới như vậy đã là thiên tài rồi. Thu Sơn có để ý 1 người bên Thiên Kiếm phái, người này chính là người có cảnh giới Kim đan trung kỳ trong số những đệ tử tham gia, nhưng Thu Sơn thấy đôi mắt hắn luôn luôn nhắm lại có lẽ hắn đang tĩnh tâm a.
- Sắp bắt đầu rồi, các ngươi ráng đứng chờ 1 chút.
Hồ trưởng lão nói với Thu Sơn cùng Yên Tử.
Thu Sơn gật đầu 1 cái sau đó quay qua nhìn Yên Tử, lúc này Yên Tử thật không giống Thu Sơn, hắn bình tĩnh bao nhiêu thì nàng lo sợ bấy nhiêu, nhìn tay nàng nắm chặt lại có chút run rẩy khiến Thu Sơn phải trấn tĩnh nàng lại.
- Yên Tử, cô không cần lo lắng đến như vậy.
Thu Sơn nhìn Yên Tử nói.
- Nhưng ta thật sự rất lo lắng, nhỡ như ta thua ngay vòng đầu vậy có phải mất hết mặt mũi của Thiên Sơn Tông không?
Yên Tử lo lắng đáp.
- Haiz, cô đến đây để tỉ thí chứ có phải đến giành mặt mũi đâu? Nếu cô dùng hết khả năng thì ta tự tin cô có thể lọt vào trong 10 người đứng đầu, cô đừng quên ta đã dạy cô Linh Xảo Bộ, thân pháp của ta không phải dễ dàng phá đến vậy đâu, cứ bình tĩnh rồi ta tin cô sẽ làm được.
Thu Sơn tự tin nói.