Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chúng ta thân là bác sỹ mang nhiệm vụ chữa bệnh cứu người, sao có thể đem mạng sống của bệnh nhân ra đánh cược được cơ chứ? Đây mà là đạo đức nghề nghiệp của Đông y Việt Nam các người sao?
“Ông Lôi Minh, tôi không lấy mạng sống của công chúa Margaret ra để đánh cược! Bởi theo tôi thấy, tôi nhất định sẽ chữa trị khỏi cho công chúa Margaret!”
Lâm Dương bình tĩnh nói.

“Vậy cậu lấy gì để đánh cược với tôi?”
Lôi Minh nhăn mặt hỏi.

“Danh dự của Đông y Việt Namf”
Lâm Dương nhẹ nhàng nói ra bảy chữ.

Bảy chữ đơn giản nhưng lại giống như sức nặng của bảy cân, đè lên người của Lôi Minh khiến ông ta cảm thấy áp lực bội phân.

“Câu không đại diện nổi cho Đông y Việt Nam được đâu!”
Ông ta lập tức hét lên.

“Ngay lúc này, phương pháp mà tôi dùng đó chính là phương pháp của Đông y Việt Nam! Nếu như tôi không thể chữa trị khỏi cho công chúa Margaret, vậy thì không chỉ có tôi bị khinh bi mà còn là Đông y Việt Nam mà cả Đông y Việt Nam sẽ xấu hổ vì tôi, trừ khi mọi người đều thừa nhận rằng tôi không thể nào chữa khỏi cho công chúa Margaret, các người sẽ không còn bất cứ nghỉ ngờ gì đối với Đông y Việt Nam.

Còn nếu như các người làm được, thì tôi không thể ngăn được miệng của mọi người, tôi chỉ có thể đại diện cho Đông y Việt Nam!”

Lâm Dương lời lẽ đanh thép nói.

“Cậu….

ˆ Lôi Minh cứng họng không nói nên lời.

“Nếu ông Lôi Minh đây không dám, vây xin hãy yên lặng đi, tôi cân phải chữa trị cho công chúa.


Than Lâm cười nói.

“Ai nói không đám chứ?”
Lôi Minh bị làm cho tức giận, phẫn nộ hét lên: “Vậy chúng ta xem xem, rốt cuộc thì cậu có thể chữa trị khỏi bệnh cho công chúa Margaret hay không!”
“Nói như vậy là ông đã chấp nhận đánh cuộc rôi?”
“Đương… đương nhiên!”
“Vậy được! Vậy chúng ta hãy nói vê tiên đặt cược đi!”
“Cậu muốn như thế nào?”
Lôi Minh gần giọng nói.


“Yên tâm, tôi sẽ không yêu cầu gì quá lớn đâu, tôi hi vọng nếu như ông thua cuộc, ông có thể đích thân xin lỗi Linh Trúc, học trò của tôi! Bởi vì ông đã đổ oan cho cô ấy!”
“Tôi không đổ oan cho cô ta.

” Lôi Minh nói lại ngay lập tức.

“Thật là sớm muộn gì thì sự thật cũng sẽ lộ ra giữa thanh thiên bạch nhật mà thôi, nhưng mục đích của tôi chính là muốn ông xin lỗi cô ấy!” Lâm Dương lắc đầu nói.

“Hừ, không có lỗi thì xin lỗi có cần thiết không? Nếu đã như vậy thì tôi hứa với cậu!”
Lôi Minh hừ lạnh nói: “Có điều như nếu cậu không chữa trị khỏi cho công chúa Margaret, vậy thì tính sao?”
“Ông cứ nói đi.


“Tôi muốn cậu đóng góp vô điều kiện toàn bộ tài sản của tập đoàn Dương Hoa cho Hiệp hội y khoa nước Mỹ chúng tôi để tài trợ cho chỉ phí nghiên cứu y khoa của chúng tôi!” Lôi Minh nói.

Lời này vừa nói ra, không ít người há hốc mồm.

“Tên Lôi Minh này… thật là quá nhẫn tâm?”
“Tập đoàn Dương Hơa là một tập đoàn lớn với giá trị vốn hóa trên thị trường hơn hàng trăm tỷ, và hơn nữa hiện tại dưới con mắt của nhiều người trên toàn thế giới, nếu như bác sĩ Lâm đồng ý vậy thì có muốn chối cãi thì cũng chẳng thể chối cãi được!”
“Lôi Minh thật là lòng tham không đáy!”
“Bác sĩ Lâm thật không thể nào chấp nhận được chuyện này đâu!”
Rất nhiều người cứ nhắc đến chuyện này mãi không thôi.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK