Mục lục
Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1863:

Cao thủ siêu cấp như vậy, 10 giây đã đánh bại kẻ mang mặt nạ trên lôi đài, lại có gì làm cho người ta cảm thấy nghi ngờ đây?

kh Sau khi Phạm Văn Tiến xuất thủ, Dương Vân Thu ở phía dưới lập tức lớn tiếng hô lên.

Cô tỏ ra cực kỳ hưng phấn, bởi vì cô ta biết, cái tên đeo mặt nạ giả thần giả quỷ này rốt cuộc cũng sắp bị xử lý rồi.

Cô ta đã rất nóng lòng muốn nhìn thấy bộ dạng thảm hại không chịu nổi của gã, muốn nhìn thấy gã quỳ rạp trên mặt đất khóc lóc cầu xin tha thứ.

Dường như chỉ trong một giây, Phạm Văn Tiến đã đến gần Lâm Dương, một quyền đánh tới.

Lâm Dương hơi hơi nghiêng đầu, nhẹ nhàng tránh ra.

“0!” Dương Vân Thu lại lần nữa đếm số.

Có cả mấy tên của nhà họ Phạm đứng bên cạnh cô ta cũng cùng nhau hô lên.

Tuy rằng một quyền này thất bại, nhưng mọi người vẫn tràn đầy tin tưởng, không hề lo lắng.

Hựt Phạm Văn Tiến trực tiếp một tay quét ngang, vọt tới cổ Lâm Dương.

Lâm Dương đưa tay, nhẹ nhàng giơ thẳng lên.

BịchI Cánh tay của Phạm Văn Tiến và cánh tay của Lâm Dương va vào nhau thật mạnh.

Luồng sức lực cuồn cuộn chấn động hướng tới cánh tay Lâm Dương, nhưng Lâm Dương không chút sứt mẻ, chưa có phản ứng gì, thậm chí ngay cả thân thể đều không nhúc nhích.

sp Phía dưới tiếng hô lại vang lên.

Ánh mắt Phạm Văn Tiến ngưng tụ, thần sắc nghiêm túc hơn nhiều, thế công vẫn không giảm như cũ, phản đòn lại một ngón †ay, hướng về phía tử huyệt trên người Lâm Dương.

Nếu là bị điểm trúng, bất luận là người nào, trong nháy mắt cũng sẽ bị tê liệt.

Nhưng trong khoảnh khắc đầu ngón tay đâm qua, Phạm Văn Tiến hô hấp run rẩy, mãnh liệt thu chiêu.

Chẳng biết từ khi nào, một đầu ngón tay của Lâm Dương cũng đang hướng về phía tử huyệt trên ngực anh ta đâm tới, nếu anh ta tiếp tục công kích, ngón tay Lâm Dương nhanh hơn anh ta một bước đâm vào tử huyệt trên người.

Như vậy, ngược lại sẽ điểm trúng là anh †a.

“Hừt” Tải app truyệnhola đọc tiếp nhiều chương nhé!

Phạm Văn Tiến nheo lại mắt, thu chiêu tránh đi ngón tay của Lâm Dương, lại xoay người tiếp tục ra chiêu.

Tốc độ anh ta cực nhanh, mỗi một động tác đều như huyễn ảnh, người ở dưới đài chỉ có thể nhìn đến bên cạnh Lâm Dương dường như có mấy Phạm Văn Tiến, nhưng căn bản không thấy rõ thân thể chân thật.

Nhưng lần này, Phạm Văn Tiến lại không vội vã tiến công, mà xoay tròn quanh Lâm Dương, dường như là đang tìm kẽ hở của anh †a! Tìm kiếm thời cơ tốt nhất!

“ịt “6p”

“gỊ”

Người phía dưới đồng thanh la lên, tất cả đều cùng hô theo thanh âm đếm ngược của Dương Vân Thu.

Toàn trường sôi trào.

Trong mắt bọn họ, Phạm Văn Tiến đã năm giữ được toàn quyền chủ động.

Dù sao Lâm Dương vẫn đứng nguyên tại chỗ, cũng không xuất ra được đòn phản kích hữu hiệu nào, dường như là đã bị chế trụ hoàn toàn.

Duy chỉ có Bùi Quốc Thiên đứng bên này, ánh mắt dần ngưng lại, lộ ra tiếng kinh ngạc.

“Cậu chủ, làm sao vậy?” Người bên cạnh vội hỏi.

“Không có gì, chỉ là cảm thấy thực lực của người này, so với trong tưởng tượng của tôi mạnh hơn một chút, xem ra Phạm Văn Tiến khó lòng đối phó với người này.” Bùi Quốc Thiên nhàn nhạt nói.

“Sao lại như vậy được? Thực lực của anh Phạm như thế nào, anh cũng biết rồi đó, chỉ là một thằng nhóc miệng còn hôi sữa, không đến hai ba lần liền bị đánh gục?” Người bên ngoài cười nói.

Bùi Quốc Thiên không nói gì.

Anh ta nhìn rõ ràng, Phạm Văn Tiến kỳ thật cũng là như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK