• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hồi nãy, ngài không cần vì tôi mà hạ thấp danh dự của mình đâu. " Tiểu Lăng áy náy, con người không liên quan này lại chỉ vì cô mà bị Lý Uyển Tình xỉ nhục.

"Vinh hạnh của tôi". Lục Bạch Y nói không kiêng nể.

Tiểu Lăng "Hahaa... "

Cô chỉ biết cười, người đàn ông này tán gái cũng quá giỏi rồi. Trình độ của cô làm sao có thể so.

"Nhưng ngài biết không, nếu lúc nãy ngài không giúp thì tôi vẫn có thể tự giải quyết được " Tiểu Lăng mỉm cười nói năng rất chắc chắn.

Lục Bạch Y có phần bất ngờ, cô gái này định làm trái tim anh điên loạn thế nào nữa đây

" Cô thật sự có thể tự giải quyết ".

"Ngài không tin". Tiểu Lăng phồng má giận dữ. Hứ, cô nói thật mà.

Lục Bạch Y cười khổ. " Tôi tin".

Nhìn cô thật đáng yêu.

Chỉ hai tiếng thôi mà Tiểu Lăng tưởng chừng như rung động.

Chỉ mới gặp mà anh đã tin cô.

"Hồi nãy, lúc sắp bị đánh sao cô lại không né ". Lục Bạch Y nói.

"Né, ông ta muốn đánh thì đánh. Chỉ cần ông ta làm vậy thì tôi đã có cớ thoát khỏi dính dáng đến nhà đó." Tiểu Lăng nói bằng giọng điệu chán ghét.

Lục Bạch Y nhìn cô có phần xót. Cô đã từng chịu những gì. Anh cũng muốn cùng cô gánh. Chỉ cần cô đồng ý, anh cho cô làm bà Lục.

"Mà, tôi còn chưa được biết danh tính của ngài. "Tiểu Lăng hỏi xấu hổ. Trời ơi người ta đã giúp đỡ mình, vậy mà giờ mới nhớ hỏi tên người ta.

"Gọi tôi là Lục Bạch Y, đừng xưng hô ngài" Lục Bạch Y trả lời.

Tiểu Lăng khẽ nhắm mắt rồi nở nụ cười mỉm. " Tôi tên là Tiểu Lăng. Rất vui được biết anh, Bạch Y. "

Bạch Y lúc này như bị ngẩn người. Đúng vậy, cô gái của anh cười lên rất đẹp.

Lúc này, đã đến gần chung cư của Tiểu Lăng ở. Cái này là cô tự dùng tiền mình kiếm được để thuê, không đụng một đồng của nhà họ Bạch.

Trời lạnh. Tiểu Lăng thấy Bạch Y giúp mình rất nhiều nên mới anh vào nhà.

"Nhà nhỏ nên mong anh đừng chê ". Tiểu Lăng cười khích lệ.

"Không chê được, nó rất thoải mái. " Lục Bạch Y nói năng thật biết nịnh nọt.

Aaaaa. Tiểu Lăng nghĩ miệng anh chắc hẳn có bôi mật.

Tiểu Lăng đang lấy trà mời Bạch Y.

Lục Bạch Y nhìn xung quanh thì vô tình thấy tấm hình của cô và mẹ mình. Lúc đó mẹ cô với cô đang cầm giải thưởng ảnh hậu cùng giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.

"Ước mơ của cô". Lục Bạch Y đột nhiên thốt ra.

"Hả? " Tiểu Lăng hơi bất ngờ nhưng cũng kịp định thần lại.

"Diễn viên, tôi rất thích nó. Nhưng mẹ tôi không ủng hộ. Mẹ không thích tôi theo con đường giống mẹ."

Tiểu Lăng đưa tay ra sau gáy xoa đầu nói.

Vĩ Hàn Di là một nghệ sĩ rất đẹp và tài năng. Bà bỏ sự nghiệp sau khi cưới Bạch Duệ Văn. Sau đó bị ông ta ruồng bỏ. Hàn Di quay lại sự nghiệp của mình, phải mất một thời gian bà mới lấy được địa vị của mình nhưng lại bị hãm hại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK