Còn chuyện gì ngoài chuyện làm ăn với Lục Phong.
Đắc tội với Lục Bạch Y là chấm hết. Mấy người cũng thật quá xui xẻo rồi.
Tiểu Lăng ngồi đó cũng được mở mang tầm mắt. Thân thế của Lục Bạch Y thật làm cô tò mò.
Chẳng lẽ anh là ông chủ tập đoàn Lục Phong. Nhưng nghe nói ông chủ tập đoàn Lục Phong rất tàn nhẫn nhưng Lục Bạch Y đối với cô rất tốt ah~
Cô nghĩ nhiều rồi chăng.( Anh tốt với mình chị thôi. Với ai cũng lạnh hết ><)
Lục Bạch Y thấy thật nhàm chán nên kéo theo Tiểu Lăng rời khỏi buổi tiệc. Thật đúng là một buổi tiệc quá vô vị.
Lục Bạch Y tính là cho Tiểu Lăng cảm giác thoải mái vậy mà thành ra cho cô xem một vở kịch tẻ nhạt.
_____________________
Trên xe
"Thật không ngờ Lục Bạch Y anh lại nhỏ nhen như thế. " Tiểu Lăng cười giỡn châm chọc.
Lục Bạch Y ghé sát người Tiểu Lăng cười nham hiểm "Nhỏ nhen cùng cô, tôi không ngại".
Thịch
Tim Tiểu Lăng đập mạnh một nhịp. Anh ghé sát làm gì chứ.
"Ha ha ha, hóa ra anh cũng biết đùa. Được, từ đây tôi cùng anh nhỏ nhen." Tiểu Lăng cười nói vô cùng tự nhiên.
"Vinh hạnh." Lục Bạch Y cong nhẹ khóe môi tạo thành đường cong tuyệt đẹp.
Aaaa. Độ sát thương vô cùng lớn ah.
Mục Vương: "..."
Móa, mấy người có coi tôi còn tồn tại không hả? Tôi ngồi lái cực khổ, còn các người ngồi đó ân ân ái ái. Tính cho tôi ăn thức ăn cho chó ngập mặt sao. Lương tâm của mấy người đâu.
"Cô tính về nhà cũ sao". Lục Bạch Y lên tiếng.
"Ừm, tự sống cho mình. Không dính dáng gì đến nhà họ Bạch nữa". Tiểu Lăng mang một chút âm sắc buồn.
Lục Bạch Y nhíu mày, mi mắt nhũ xuống "Cô có thể dọn đến chỗ tôi ở ".
Tiểu Lăng bị làm cho bất ngờ
"Hả? Sao có thể phiền đến anh chứ."
"Không phiền, nhà tôi rất rộng"
"Nhưng.....". Tiểu Lăng chưa kịp nói xong.
"Nhà cô đang thuê cũng khá đắt. Với lại một cô gái ở một mình không an toàn." Lục Bạch Y nói.
(Ở cùng anh mới không an toàn đó ><).
Tiểu Lăng thật sự hơi khó xử. Nhưng quả thật Bạch Y nói không sai.
"Cô cứ đến ở. Nếu không thích thì có thế quyết định dọn đi sau. Đến lúc đó tôi giúp cô tìm nhà."
"Vậy coi như tôi thuê một phòng ở nhà anh". Tiểu Lăng nói ngượng ngùng.
"Được, tuỳ ý cô."
Đúng là Boss Đại Nhân, đã ra tay thì gạo cũng nấu thành cơm.
Mục Vương:" Boss Đại Nhân, anh tấn công nhanh lắm, tôi xin bái phục."
"Khi nào thì cô dọn đến". Lục Bạch Y lại nói về đề tài này.
Trong lòng anh rất mong cô dọn đến ngay bây giờ.
"Ừm, có thể là tuần sau.
Anh biết không, tôi đã thử đi thử vai diễn nhưng...".
Nói đến đây Tiểu Lăng dừng lại, thần sắc cô có chút thay đổi.
"Nhưng sao?". Lục Bạch Y biết rõ mọi chuyện nhưng cố tình không biết.
Tiểu Lăng run rẩy, nhớ lại cô cũng còn sợ. Dù ngày hôm đó cô không nhớ chuyện gì cả.
"Không có gì, chỉ là xảy ra chút chuyện nên tôi bỏ lỡ nó mất rồi".
Lại nói.
"Nhưng ngày mốt có buổi casting diễn viên trong một bộ phim điện ảnh được làm lại mà tôi rất thích. Có thể tôi sẽ thử."
Tâm trạng Tiểu Lăng đột nhiên tốt lên.
"Vậy sao, cố lên. Tôi ủng hộ cô"
Bạch Y xoa đầu cô nhẹ nhàng nói.
Tiểu Lăng đỏ mặt ngượng ngùng "Cảm ơn anh".
Tiểu Lăng có cảm giác vô cùng ấm áp xen chút cảm động.
Lục Bạch Y tốt như vậy, Tiểu Lăng có động lòng cũng không thể trách cô được ah~.