• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Uy nguy, lạnh lùng.

Cánh tay Bạch Duệ Văn vừa vung xuống, Từ Quang chưa kịp ngăn lại ông ta thì đã bị Lục Bạch Y giữ chặt.

Lực rất mạnh, đáng sợ. Bạch Duệ Văn tưởng chừng như tay mình sẽ bị người đàn ông đáng sợ này bóp cho nát bấy ra.

" Lục Bạch Y, ngài... ".Bạch Duệ Văn có phần hoảng sợ cau mày nói.

"Anh, anh... " Lý Uyển Tình cũng bị dọa sợ. Bà ta không hề biết người đàn ông đáng sợ này là ai.

" Bạch tiên sinh, đánh phụ nữ là việc không nên. Huống hồ đây là con gái ruột của ông. " Lục Bạch Y lạnh lùng nói, ánh mắt có chút tia giận.

Đánh cô gái nhỏ của anh. Tên này thật đáng chết.

Lục Bạch Y buông cánh tay của Bạch Duệ Văn rồi tiến đến chỗ Bạch Uyển Sa. Anh ban cho cô ta cái nhìn đầy thâm hiểm, chán ghét.

"Có mắt đừng để sau gáy." Lục Bạch Y nói câu nói đầy ẩn ý.

Bạch Duệ Văn và mọi người đều khó hiểu. Ý của Bạch Y là gì chứ.

Lục Bạch Y liếc mắt đưa chỉ thị cho Mục Vương.

"Bạch tiên sinh, nhà ngài có lắp camera. Nhanh nhất vẫn là tự tìm hiểu." Mục Vương nhanh nhảu nói. Các người đụng sai người rồi.

Bạch Uyển Sa hoảng hốt.

Mọi người cuối cùng cũng hiểu.

"Nếu mấy người đang cho rằng con gái tôi nói dối thì cứ việc kiểm tra. " Lý Uyển Tình tỏ ra thanh cao, cho rằng con gái bà ta vô tội. Bà ta lườm về phía Tiểu Lăng nghĩ thầm trong bụng "Tiểu tiện nhân xui xẻo".

Bạch Uyển Sa cúi sầm mặt xuống. Ngu ngốc, mẹ hại con rồi.

Tiểu Lăng ngay lúc này cũng chẳng nói gì. Chỉ thắc mắc là tại sao Lục Bạch Y lại ra tay giúp đỡ mình. Hay là vô tình thấy mọi chuyện. ( Không phải vô tình đâu, anh luôn quan sát chị đó ><)

Phát đoạn quay trong camera, mọi việc sáng tỏ. Bạch Uyển Sa tự mình bày ra còn giả vờ đáng thương. Ai cũng bàn tán xôn xao.

Lý Uyển Tình hoảng sợ xanh mặt. Trong bụng mắng chửi Tiểu Lăng.

Bạch Duệ Văn bị xấu mặt đến tức điên. Vì chuyện cỏn con này mà mặt mũi bị người ta đàm tiếu.

Em gái mà đi cướp người yêu của chị. Còn ra thể thống gì.

"Uyển Sa, con.... " Bạch Duệ Văn tức giận đến đen mặt nhìn Bạch Uyển Sa.

"Ba, con sai rồi. Là lỗi của con."

Bạch Uyển Sa khóc lóc thảm thiết.

"Tiểu Lăng, xin lỗi con, ta chưa suy nghĩ đã vội nóng giận". Bạch Duệ Văn quay sang nói nhỏ nhẹ với Tiểu Lăng.

Tiểu Lăng chẳng để tâm đến. Vô cảm đến mức vô tình.

Lúc này Lục Bạch Y tiến đến chỗ Tiểu Lăng.

"Đừng cao thượng, việc này không đơn giản đến vậy". Anh nói rồi liếc nhìn Bạch Uyển Sa "Tôi chưa từng đánh phụ nữ".

Bạch Uyển Sa bị cái nhìn kia làm cho khiếp nhưng nghe câu nói kia thì thả lỏng hơn.

"Nhưng cô ấy thì có thể". Nói rồi Lục Bạch Y cầm tay Tiểu Lăng giáng một cái tát mạnh vào mặt Bạch Uyển Sa làm cô ta choáng váng.

Tiểu Lăng cũng bị hành động của Bạch Y làm cho đứng hình. Người đàn ông này quả đúng là ác quỷ ah~

"Này, tên kia... " Lý Uyển Tình tức giận đến đỡ Bạch Uyển Sa.

Lục Bạch Y ban cái lườm đáng sợ. Đáng sợ đến mức không khí như bị anh khống chế, ai cũng không dám thở mạnh. Bạch Duệ Văn sợ đến không nói nên lời.

Tiểu Lăng nhìn anh đầy ngưỡng mộ có phần hứng thú về thân phận của anh. Nhưng cũng khá sợ. Người đàn ông này khí chất quá bức người rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK