• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra.

Chẳng lẽ cô thật sự đã....

Tiểu Lăng ôm chặt lấy đầu mình. Cô không nhớ gì cả. Chỉ nhớ mang máng nụ hôn sâu lúc đó. Cô bỗng nhiên rơi nước mắt.

Tiểu Lăng liếc thấy bộ đồ đang đặt ở trên bàn thì liền vội mang vào.

Cô muốn rời đi thật nhanh và xa.

Người đàn ông trên giường vẫn chìm say vào giấc ngủ. Lục Bạch Y vốn chưa bao giờ mất cảnh giác với một ai. Vậy mà khi ở bên Tiểu Lăng, anh lại buông cảnh giác trở về làm một người bình thường.

Cô gái cứ thế bỏ đi mà không quan tâm người đang ở trên giường là ai.

Vừa ra tới cửa cô đã bắt gặp hình ảnh Bạch Uyển Sa đang chửi người qua điện thoại.

Bạch Uyển Sa tức đến nỗi khuôn mặt biến dạng "Các người làm ăn kiểu gì thế hả? Cô ta đâu. Tôi bảo mang cô ta đến phòng 813 mà."

Tiểu Lăng đứng một bên nghe đoạn đối thoại của cô ta. Chỉ tiếc điện thoại của cô để trong bộ đồ cũ nên không thể ghi âm lại.

Bạch Uyển Sa vừa quay mặt thì đã bắt gặp Tiểu Lăng đứng trước phòng 818.

"Đồ ngu, có thế mà cũng lộn phòng ". Bạch Uyển Sa chửi rủa.

Bạch Uyển Sa tiến đến phòng 818, thấy man mán bóng lưng một người đàn ông. Cô ta liền đắc ý.

"Chị, trò chơi hôm qua có thú vị không." Bạch Uyển Sa mỉm cười nham hiểm nhìn Tiểu Lăng.

"Trò gì thú vị." Tiểu Lăng cố tình không hiểu điều cô ta nói.

Bạch Uyển Sa lại nói năng kiêu ngạo

"Người đàn ông trong phòng có đủ đáp ứng được sự hào hứng của chị không."

Tiểu Lăng run lên. Vậy là thật sự cô đã bị làm nhục. Người nam nhân kia là do cô ta thuê đến. Vậy những phần kí ức mơ hồ đêm qua là gì.

Bạch Uyển Sa vốn không biết rằng người đàn ông cô ta thuê đến làm nhục Tiểu Lăng đã sớm bỏ về. Hắn vào phòng không thấy người liền bỏ đi. Ngay cả Tiểu Lăng cũng không biết điều này.

"Rồi sao? Bạch tiểu thư có hứng thú ". Tiểu Lăng bình tĩnh lại và xỏ xiên cô ta.

"Vậy chị nghĩ xem, chuyện này mà tới tai ba hay Từ Quang thì sẽ ra Sao". Bạch Uyển Sa cười, một nụ cười rắn độc.

"Tôi không ngại mà để họ biết được." Nói rồi Tiểu Lăng quay mặt bỏ đi mà không thèm nhìn lại bản mặt của cô ta.

Bạch Uyển Sa tức điên. Tiểu Lăng ơi Tiểu Lăng giả thanh cao cái gì. Rồi tao sẽ dần để mày có cuộc sống điện ngục.

______________

Trong lúc đó.

Lục Bạch Y tỉnh dậy thì đã không thấy Tiểu Lăng đâu nữa. Cô gái nhỏ đã bỏ đi rồi.

Lục Bạch Y đen mặt lại, anh tức giận đến đáng sợ. Tiểu Lăng cô xem anh là loại người gì.

" Em tưởng tôi sẽ không chịu trách nhiệm với em sao. "

Chỉ cần cô đồng ý, anh sẵn sàng chịu trách nhiệm với cô mà.

Nhưng mà vốn dĩ anh đã làm gì cô đâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK