Rừng trúc dưới chân núi đã được Điền Kim Tùng mua lại, bọn họ dọn đi, sau đó sẽ có người của Điền Kim Tùng vào ở, phụ trách chăm sóc nhà trúc của bọn họ cùng căn phòng nhỏ có suối nước nóng ở sườn núi, còn thôn Dựa Sơn, sẽ là căn cứ thực nghiệm kế hoạch chăn nuôi của họ, bởi vì người trong thôn đều là dân bản địa, bối cảnh sạch sẽ, tính cách thuần phác, Mạc Thiên Hàm cũng muốn giúp những người nông dân dựa vào đất kiếm sống này kiếm thêm chút tiền nuôi gia đình.
Lúc chuyển nhà, Điền Kim Tùng phái đến rất nhiều người giúp đỡ, trong thôn cũng có người tới, sau khi dọn đến nhà mới, Mạc Thiên Hàm liền mời tất cả mọi người đến giúp đỡ đi quán rượu lớn nhất ăn bữa cơm, sau khi ăn xong mọi người cũng trở về, hắn lại vội vàng về nhà, trong nhà còn chưa dọn dẹp, ít nhất hôm nay hắn phải dọn xong phòng ngủ, nếu không đêm nay hai phu phu bọn họ thật sự không có chỗ ngủ!
Chờ hắn chạy đến nhà, Thu Nghiên cùng bốn người khác đã đem đồ vật bày biện xong, Thu Nghiên gầy gò sức lực cũng nhỏ, chỉ có thể cầm mấy món lặt vặt, bốn người còn lại là gia phó đi theo Điền Kim Tùng đến, sức lực đều rất lớn, bọn họ phụ trách nâng những vật dụng to nặng dọn vào đúng chỗ, hiện tại đều dọn hơn phân nửa.
"Để ta làm cho!" Tiếp nhận bình gốm mà Thu Nghiên cố sức ôm, thấy trên trán y ướt đẫm mồ hôi thậm chí từ chóp mũi nhỏ giọt xuống liền đau lòng muốn chết, lâu như vậy hắn cũng chưa từng để người này phải làm việc nặng như vậy.
"Tướng công?" Ngẩng đầu phát hiện là tướng công, Thu Nghiên cười: "Không có việc gì, Nghiên nhi có thể hỗ trợ!" Nói xong lại cầm một chiếc hộp nhỏ, đi theo Mạc Thiên Hàm vào phòng.
Mạc Thiên Hàm đem bình gốm để vào trong bếp, xong rồi vào phòng hỏi: "Ăn cơm chưa?"
"Ăn rồi, nhưng không ngon bằng tướng công làm!" Thu Nghiên mỉm cười, hôm nay nhà bọn họ đến thật nhiều người hỗ trợ, tướng công là hán tử trong nhà, đương nhiên phải mời mọi người ra ngoài ăn cơm, y là ca tử, không tiện đi theo, huống chi trong nhà còn chưa dọn dẹp xong, ngay lúc y định tìm chút đồ ăn lót bụng, thì có người của quán rượu đến, thì ra là tướng công sợ y đói bụng, cố ý mời người của quán rượu đưa một bàn đồ ăn cho người ở nhà.
"Đương nhiên!" Mạc Thiên Hàm nghe rất là hưởng thụ: "Yên tâm, ngày mai tướng công sẽ nấu cho ngươi ăn! Hôm nay dọn dẹp xong liền nghỉ ngơi, đừng nhìn bình thường đồ trong nhà không nhiều nhưng một khi chuyển nhà liền nhảy ra rất nhiều đồ!"
Phu phu cùng bốn gia phó dọn dẹp xong thì trời cũng sắp tối, Điền Kim Tùng cùng Mạc Thiên Hàm trở thành hàng xóm, lúc này liền mang theo lễ vật đến cửa.
"Mạc gia!" Vừa vào cửa, Điền Kim Tùng liền cười lớn gọi Mạc Thiên Hàm.
"Ông chủ Điền tới rồi? Mau vào mau vào!" Dẫn Điền Kim Tùng vào phòng khách: "Nghiên Nhi, đây là người ta đã giới thiệu với ngươi Điền Kim Tùng Điền lão bản, là hàng xóm của chúng ta."
"Điền lão bản." Thu Nghiên chào.
"Đây là phu lang của ta."
"Mạc phu lang!" Điền Kim Tùng nhanh chóng đáp lễ, đây chính là người đến chủ thượng cũng tôn trọng gọi một tiếng "tẩu ca" đây sao! Bất quá nhìn qua thực sự rất bình thường a!
"Đến, ngồi đi!" Đợi Điền Kim Tùng ngồi xuống, Thu Nghiên bưng trà cho hai người xong liền lui về phòng thêu, chuyện của hán tử bọn họ y nghe không hiểu cũng quản không được, còn không bằng đi dọn dẹp phòng thêu của mình cho rồi.
"Mạc gia, đây là món quà nhỏ mừng tân gia của tại hạ." Đưa lên lễ vật, kỳ thực cũng không có gì nhiều, chỉ là hai cuộn sa tanh tốt nhất tự tay Điền Kim Tùng chọn cùng hai hộp điểm tâm, làm hàng xóm, tặng nhau một ít quà như vậy là chuyện rất bình thường.
"Hảo, cảm tạ!" Mạc Thiên Hàm cũng không khách khí, người ta nếu đã tặng thì hắn cũng không ngại nhận lấy, dù sao giữa bọn họ cũng không cần khách khí đến khách khí đi.
"Còn có, bốn người làm đều là người ta dẫn theo, giờ để lại đây phục vụ Mạc gia cùng Mạc phu lang, ngài đừng từ chối, ngài cũng biết những chuyện liên quan đến chúng ta, đừng nghĩ bốn người này chỉ là người làm thông thường, vào thời khắc mấu chốt một người có thể chống đỡ đến mười người vây công cùng lúc!"
"Ồ?" Mạc Thiên Hàm vốn đối với việc coi con người như hàng hóa mà đem tặng phi thường không quen, hơn nữa như kể cả kiếp trước hắn có tiền như vậy cũng chỉ là thuê người làm theo giờ đến nhà dọn dẹp nọ kia chứ không mời người làm fulltime vân vân, đến đây hơn một năm hắn cũng quen với việc tự thân xử lý mọi việc, đột nhiên trong nhà có thêm bốn người xa lạ, cảm giác rất không thoải mái!
Thế nhưng nghe Điền Kim Tùng không hề e dè nói thẳng tình huống có thể xảy ra sau này khiến hắn không tiện cự tuyệt tiếp, hơn nữa cẩn thận ngẫm lại, Điền lão bản nói cũng có đạo lý, bọn họ nếu thật sự theo kế hoạch làm ra động tác lớn như vậy, nhất định sẽ khiến người khác chú ý, đến lúc đó khó mà chắc chắn sẽ không có mấy kẻ đầu óc bị nước vào làm ra vài chuyện hồ đồ, kiếp trước không phải hắn cũng từng gặp không ít trường hợp tương tự sao.
Hơn nữa, chính hắn làm thế nào lại xuyên tới đây, hắn so với ai khác đều rõ ràng hơn, hiện tại còn có người vẫn luôn nhớ thương cái mạng nhỏ của hắn kia mà.
"Được rồi, như vậy tiền công tính như thế nào?" Mạc Thiên Hàm khiêm tốn hỏi Điền Kim Tùng.
Điền Kim Tùng sửng sốt một lát mới lắp ba lắp bắp nói: "Cái, cái này, cái này ngài cứ, tùy, tùy tiện phát a!" Trán hắn không ngừng chảy mồ hôi, mà bốn người một bên nghe nãy giờ cũng hắc tuyến đầy mặt.
Tuy nói bọn họ là gia phó của Điền Kim Tùng, nhưng bản thân Điền Kim Tùng cùng bốn người đều tự hiểu rõ, bọn họ đều là tử sĩ mà Thái tử điện hạ phái tới bảo vệ phu phu Mạc Thiên Hàm. Từ lúc có trí nhớ cả bốn người đều đã chịu huấn luyện trong trại huấn luyện tử sĩ, người đủ tư cách sẽ trở thành tử sĩ, không đủ cũng vẫn bị phái đi nhập ngũ hay một chỗ nào đấy khác làm mật thám hoặc nội ứng, tất cả chi phí ăn mặc của bọn họ đều là do người bên trên cung ứng, cho dù là đi làm nhiệm vụ thì tiền lộ phí cũng sẽ được cấp đủ, thật đúng là không nghĩ tới chính mình cũng có một ngày được lĩnh tiền công.
"..."
Mạc Thiên Hàm gật đầu, trong ngực bắt đầu tính toán nên cấp cho mỗi người bao nhiêu tiền là phù hợp, đây chính là nhân viên bảo an toàn năng nha, trả ít tiền hắn sợ người ta không muốn làm nữa!
"Cái kia, Mạc gia, còn có chuyện này, ngài nói, cái bí phương kia, phải chuẩn bị thế nào?"
"Cái gì?"
"Chính là công thức làm mấy món kho mà ngài nói lúc trước.."
"A, cái đấy thì dễ, chút nữa ta viết ra cho ngươi."
"..."
Điền Kim Tùng khóe miệng co giật, thật không nhìn ra được a, cái người từng là tướng tiên phong này cư nhiên lại là một tên cật hóa (ham ăn) !
"A cái gì mà a, ngươi nghĩ đi, nếu về sau những cửa hàng mới nổi danh này bị phát hiện liên quan đến nhau, đều là tài sản của Điền gia, ngươi không sợ cây to đón gió lớn sao?" Mạc Thiên Hàm thấy Điền Kim Tùng lén bĩu môi, lại nói tiếp: "Ta đem bí phương viết cho ngươi, kì thực là viết cho ngươi vài cái, sau đó ngươi lại tìm người khác, dùng danh nghĩa của người đó mở một tửu lâu tách biệt, đến lúc đó tửu lâu đem thứ kia bán ra, không chỉ có sinh ý Điền gia của ngươi phát đạt mà nhà khác cũng có thể ăn theo phất lên!"
"Hơn nữa như vậy sẽ phân tán sự chú ý của mọi người, người ta biết ngươi là người của đệ đệ, thế nhưng không ai biết mấy sản nghiệp mới phất lên kia là của ai! Hừ hừ! Đến lúc đó tự nhiên sẽ có người chủ động liên lạc với bọn họ!"
Điền Kim Tùng nghe xong chợt cảm thấy hiểu ra, liên tiếp gật gù.
"Nếu có người hữu tâm muốn tra khởi nguồn gốc của những công thức nấu ăn này, cũng được a! Không phải là còn có ta sao? Đều là bí phương mua lại từ chỗ ta! Nếu những người khác tới mua, ta lại bán cho bọn họ!"
"..."
Điền Kim Tùng nghĩ Mạc Thiên Hàm đã là người phe chủ thượng, như vậy hắn đem bí phương cho mình là được rồi, thế nào còn tính bán cho người khác nữa?
"Bí phương nhiều như vậy, giữ lại mình ngươi cũng không thể làm hết, hơn nữa, chẳng lẽ lúc bán cho bọn họ ta không biết đường giấu nghề? Chờ lúc bọn hắn mua bí phương về làm sinh ý phất lên một thời gian, nếu như lúc đó đột nhiên xảy ra chuyện? Tỷ như thức ăn gây đau bụng tiêu chảy? Trúng độc? Ngươi nói, nếu như vậy còn không sợ sinh ý của đám kia sẽ đi xuống sao? Sinh ý không tốt đương nhiên sẽ không có lợi nhuận, không có tiền làm cơ sở, ngươi nói người con thứ xuất kia sẽ như thế nào?"
Điền Kim Tùng liên tục giơ tay lau mồ hôi, người này thực là tướng tiên phong tính tình cương trực thẳng thắn sao? Kế sách này so với thương nhân như bọn họ còn ác độc hơn!
"Cửa hàng đã sửa sang lại, ngươi nói xem nên đặt tên gì thì tốt?" Điền Kim Tùng mấy ngày nay cũng không được nhàn rỗi, hắn vừa mua một khối đất lớn ngay mặt đường cái của thành, lại mời người chuyên môn xây dựng phòng ốc từ bổn gia (nhà chính) tới nhanh chóng xây ba tòa nhà lớn với ba tầng lầu và bốn tầng lầu, chuẩn bị mở tửu lâu và khách điếm.
Ở phủ Thiện Thủy cũng xây dựng một tòa nhà lớn ba tầng giống vậy, địa điểm cũng là nơi đông dân sầm uất nhất trong thành.
"Nếu là nơi có mức giá ổn định thì gọi là 'Tân Tiên Thường' đi, dù sao chúng ta buôn bán cũng đều là những món ăn mới mẻ lạ lẫm, giá bán ngàn vạn lần không được để quá cao, tại ở nơi này mức độ tiêu dùng không cao."
"Mức độ tiêu dùng?" Lần đầu nghe thấy mấy từ này.
"Ân, hay có thể nói là năng lực mua sắm của người mua.." Mạc Thiên Hàm kiên trì giải thích cho hắn hiểu cái gì gọi là 'Mức độ tiêu dùng. "
" Ân, đã hiểu! "Điền Kim Tùng gật đầu thụ giáo.
" Cái kia thì gọi là 'Nhã Khách Cư', thực đơn bên trong và các thứ khác hai ngày nữa ta sẽ viết ra cho ngươi, nhưng ngươi nhớ kỹ, giá cả của Nhã Khách Cư ngươi phải đặt từ cao tới cực kì cao cho ta! Người có thể tới đó ăn sẽ không quan tâm tám, mười lượng bạc lẻ! "
" Ân ân! "Người này so với thương nhân như hắn còn đen hơn!
Trong kế hoạch của Mạc Thiên Hàm, dùng thương nghiệp làm bàn đạp đầu tiên, ăn mặc ở đi lại, hắn chọn lấy ăn cùng ở hai thứ này, để Điền Kim Tùng mở hai tửu lâu và hai khách điếm, một cái đi theo hướng bình dân, còn một cái theo hướng cao cấp, nội thất bên trong cũng sẽ khác so với tửu lâu phổ biến hiện nay.
Theo tính toán của hắn, để Điền Kim Tùng đứng ra tìm người mở khách điếm, còn tất nhiên về phần làm thế nào kinh doanh kiếm lời thì đều phải nghe Mạc Thiên Hàm.
Bên cạnh đó Mạc Thiên Hàm cũng bảo Điền Kim Tùng bồi dưỡng một nhóm người, an trí vào trong các cửa hàng bọn họ mở, làm tiểu nhị cũng tốt, làm chưởng quỹ cũng được, nói chung là nhất định trong mỗi khách điếm phải có từ ba đến bốn người của bọn họ, dùng để thu thập tình báo, tửu lâu khách điếm là nơi kiếm tiền nhưng đồng thời hắn chọn hai cái này cũng do đây là nơi tin tức lưu thông nhanh nhất.
Mạc Thiên Hàm là người từng trải qua chiến tranh thông tin cho nên hắn hiểu tầm quan trọng của tình báo hơn nhiều so với bất luận kẻ nào, bọn họ bây giờ còn chưa có thực lực có thể bảo chứng tin tức thám thính được đối chuyện triều chính hữu dụng, nhưng xây dựng nền móng từ bây giờ cũng chưa muộn!
" Còn có, tìm người đến địa phương khác tiếp tục mở cửa hàng gạo, cái này nhất định phải nắm vững!"