Mãi đến nửa đêm, Cố Vi Vi cuối cùng cũng xem xong toàn bộ nội dung bản gốc của tiểu thuyết "Trường Phong".
Ngày hôm sau, cô và Kiều Lâm gặp nhau đúng giờ để đi đến địa điểm thử vai.
Ngoại trừ những người mới như cô đến đây thử vai, thì cũng có vài diễn viên có chút danh tiếng.
Lâm Kiều liếc một vòng qua những người đến đây tham gia thử vai, sau đó đưa kịch bản cho cô nói: "Nhân vật nam chính và nữ chính đều đã chọn được, còn nhân vật Đường Thiếu Kỳ này em phải cố hết để sức có được nó."
Muốn làm diễn viên đóng phim cần phải có tài năng và sự chăm chỉ, Mộ Vi Vi mặc dù có khuôn mặt kinh diễm, nhưng lại không có tài năng, càng chưa từng được đào tạo chuyên môn ngành diễn xuất.
Những người hôm nay đến cạnh tranh đều là những diễn viên đã lăn lộn trong cái giới giải trí này mấy năm rồi.
Quan trọng nhất là cô còn thấy cả Thẩm Thu, năm ngoái cô ấy đã được đề cử giải Kim Phượng hạng mục nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.
Vì vậy, chắc chắn hôm nay Mộ Vi Vi không có hi vọng gì rồi.
"Ừm." Cô Vi Vi nhận lấy kịch bản tập trung nghiên cứu.
Cô phải diễn cảnh Đường Thiếu Kỳ gặp lại nam chính chỉ trong hai phút.
Nhân vật Đường Thiếu Kỳ trong "Trường Phong" là một nữ phụ phản diện, nhưng luôn luôn đóng giả thành nam.
Sau thảm họa diệt sạch toàn bộ Đường thị, vì muốn báo thù, cô gia nhập triều đình, làm chó săn chung thành giết người thay cho triều đình.
Nam chính là hiệp khách mà nàng gặp được khi đi du ngoạn thời niên thiếu, cũng là đối tượng mà nàng ái mộ, chẳng qua nam chính cũng không biết nàng là con gái.
Lần này gặp mặt, nàng nhận lệnh ám sát cả nhà nữ chính, còn nam chính lại cứu được nữ chính từ trong tay nàng.
Trong tình cảnh đi giết toàn bộ gia tộc người khác, hai tay dính đầy máu tanh, lại gặp được người đàn ông mà nàng mến mộ. Đây là một trong những phân cảnh cần nhiều kỹ thuật diễn xuất nhất của nhân vật Đường Thiếu Kỳ.
Cô im lặng diễn thử vài lần, sau đó đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, trên đường trở về thì nhìn thấy đạo diễn và trợ lí đang khách khí đưa tiễn diễn viên vừa mới thử vai xong, Thẩm Thu.
"Đạo diễn Lý, nhân vật Đường Thiếu Kỳ này quyết định cho Thẩm Thu sao?" Trợ lí hỏi.
Trong hàng loạt diễn viên vừa mới thử sức hôm nay, chỉ có một mình Thẩm Thu nhận được lời khen của đạo diễn, lại thêm cái đề cử nữ diễn viên phụ tốt nhất của cô ta năm ngoái, đương nhiên khả năng diễn xuất cũng khá tốt.
"Nhanh chóng ký hợp đồng với công ty quản lý của Thẩm Thu luôn đi, lịch trình của cô ấy khá dày đó."
"Chẳng phải vẫn còn mấy người chưa thử vai sao?" Trợ lí liếc qua Cố Vi Vi đứng phía sau bọn họ nói: "Trong số bọn họ, tôi vừa thấy có người rất đẹp."
"Cái người cô nói có phải là cái cô thiên nga đen gì đó phải không?" Đạo diễn giả vờ không nhìn thấy Cố Vi Vi đứng phía sau, cố tình nói: "Chẳng nhẽ, bây giờ ai có chút nhan sắc thì đều có thể đóng phim sao?"
"Nhưng mà cô ấy đúng là rất đẹp." Trợ lí nhỏ giọng nói.
"Bỏ đi, điện thoại bây giờ thiếu gì phần mềm chỉnh ảnh, cho dù xinh đẹp đến đâu cũng vô dụng." Đạo diễn nói xong liền đi vào trong phòng thử vai.
Cố Vi Vi đứng sau hai người nhịn cả một bụng tức giận.
Cứ có gương mặt xinh đẹp thì là do chỉnh ảnh sao?
Con mắt nào của ông ta thấy cô chỉnh ảnh, rõ ràng cô sinh ra đã đẹp rồi.
Quay lại phòng chuẩn bị, Kiều Lâm nhìn cô nói thẳng.
"Người tiếp theo chính là cô, chẳng qua bọn họ đã quyết định chọn Thẩm Thu, cô chỉ cần đi qua cho có là được."
Cô Vi Vi hít một hơi thật sâu, người đại diện không có lòng tin đối với cô, đến cả đạo diễn cũng nhận định cô không có khả năng diễn xuất, ngành giải trí Trung Quốc khó vào vậy sao?
Chẳng lẽ, cô thật sự phải ôm đùi Phó Hàn Tranh sao?
Suy nghĩ này cũng chỉ thoáng qua trong chốc lát, cuối cùng cô vẫn quyết định dựa vào thực lực của bản thân.
"Cho tôi mượn một thứ."
"Cái gì?" Lâm Kiều mắt nhìn vào điện thoại di động, không hề ngẩng đầu lên.
Cố Vi Vi lấy một hộp quà ở trong túi xách mở ra, bên trong là một chiếc khăn lụa.
"Bỏ ra, đó là quà sinh nhật tôi tự mua cho mình, không thể cho cô mượn được."
"Tôi chỉ dùng một tí thôi." Cố Vi Vi vừa nói vừa lấy ra.
Nhân viên của đoàn làm phim đứng trước cửa, gọi to: "Mộ Vi Vi, đến lượt cô."
Danh Sách Chương: