Đến sáng hôm sau, Lê Hinh Nhi mới nghe được từ đoàn làm phim, đêm qua tổng giám đốc tập đoàn Phó thị Phó Hàn Tranh đến thăm đoàn làm phim.
Cô ta hối hận không thôi, cô ta chỉ không muốn đi chúc mừng Mộ Vi Vi nên mới từ chối đến tiệc liên hoan tối qua của đoàn phim, lại không nghĩ rằng đã bỏ qua cơ hội găph mặt Phó Hàn Tranh.
Thế là chờ đến khi Phó Thời Dịch nghỉ ngơi cô ta đưa tới đồ uống đến nghe ngóng.
"Tam thiếu, nghe người trong đoàn nói, tối hôm qua Phó tổng đến thăm đoàn đứng không?"
"Đúng vậy, thì sao?" Phó Thời Dịch cà lơ phất phơ cười.
"Phó tổng vẫn còn ở đây chứ?" Lê Hinh Nhi ôn nhu cười nói: "Trước đó Ngụy gia không hợp tác thành công với tập đoàn Phó thị, bạn trai tôi.. muốn tự mình gặp mặt Phó tổng."
Cô ta không thể nói mình muốn gặp Phó Hàn Tranh nên mới lấy Ngụy Tử Đình làm cái cớ.
"Anh trai tôi bận rộn như vậy, không phải ai muốn gặp cũng có thể gặp." Phó Thời Dịch cúi đầu chơi điện thoại, hờ hững nói.
Nếu không phải vì sinh nhật bạn gái của anh ấy, còn lâu anh ấy mới chạy đến nơi này.
Lê Hinh Nhi cười xấu hổ, cô ta cũng không mặt dày mày dạn hỏi tiếp.
Từ lúc bắt đầu quay phim đến giờ, cô ta đã cố hết sức giữ gìn mối quan hệ với Phó Thời Dịch.
Thế mà hết lần này tới lần khác cái vị thiếu gia này không cảm kích chút nào, ngược lại cái con tiểu tiện nhân Mộ Vi Vi không làm gì cả mà anh ta còn chủ động tìm cô để tập diễn.
"Tam thiếu, thật ra.. tôi và Mộ Vi Vi cũng coi như chị em, mẹ tôi và bố em ấy tái hôn."
"Vậy nên?" Phó Thời Dịch không hứng thú lắm gật đầu.
"Từ sau khi mẹ em ấy qua đời, em ấy đã rời nhà đến ở cúng một chỗ với một người đàn ông lớn tuổi." Lê Hinh Nhi nhìn về phía Cố Vi Vi đằng xa, giả vờ đau lòng thở dài.
"Ồ." Phó Thời Dịch nhẹ gật đầu.
So với Mộ Vi Vi mười chín tuổi thì anh trai anh đúng là có chút lớn tuổi.
Lê Hinh Nhi thỏ dài, thấm thía nói.
"Chúng tôi nói gì em ấy cũng không nghe, tam thiếu hiện tại cũng coi như cấp trên của em ấy, có cơ hội anh có thể giúp tôi khuyên em ấy đừng qua lại với người đàn ông đó nữa, sơm ngày quay trở về nhà."
Cô ta nói những lời này dĩ nhiên không hi vọng Phó Thời Dịch khuyên nhủ Mộ Vi Vi gì cả.
Mà cô ta chỉ muốn nói với Phó Thời Dịch, Mộ Vi Vi và một ông già có quan hệ để anh tránh bị Mộ Vi Vi quyến rũ mà sinh ra hứng thú.
Nếu tiểu tiện nhân kia có thể ôm đùi Phó gia, vậy thì Lê gia và Chu gia nhà bọn họ sẽ gặp bất lợi.
"Chuyện này thực sự tôi khuyên không được." Phó Thời Dịch cười.
Cho một trăm lá gan anh cũng không dám khuyên cô chia tay với anh trai anh.
Lê Hinh Nhi cười lạnh nhìn anh, cứ nghĩ Phó Thời Dịch nghe hiểu ý của cô ta, âm thầm đắc ý một phen.
Mộ Vi Vi muốn ôm đùi Phó gia cũng phải nhìn xem mình đáng giá bao nhiêu, có xứng với người Phó gia hay không.
Cố Vi Vi nghe điện thoại xong, trên đường trở về chạm mặt với Lê Hinh Nhi.
"Mộ Vi Vi, đừng tưởng cô ký hợp đồng với giải trí Thời Ức là có thể ôm đùi Phó gia."
"Tôi đoán có lẽ người muốn ôm đùi Phí gia là cô đi." Cố Vi Vi lạnh lùng cười.
Trước kia cô ta có lẽ đã nghe ngóng từ những người trong đoàn tin Phó Hàn Tranh đến thăm đoàn phim, chỉ sợ bây giờ cô ta hối hận xanh ruột vì tối hôm qua không thể thấy Phó Hàn Tranh đi.
Lê Hinh Nhi khinh miệt lườm cô sau đó lạnh lùng cười nói.
"Đừng quên, chúng tôi đều đã biết hết tất cả chuyện cô ngủ với Vương Vệ Đông, muốn trèo lên Phó gia sao, cô đợi đến khi mọi người đều biết những chuyện xấu của cô đi."
"Biết hết tất cả sao?" Cố Vi Vi cười sâu xa nói: "Tôi thấy chưa hẳn cô đã biết hết đâu."
Ảnh giường chiếu của Chu Mỹ Cầm cô vẫn đang cất giữ cẩn thận
Danh Sách Chương: