Mục lục
Mạt Thế Trọng Sinh Chi Trọng Quy Vu Hách
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tất cả đồ để trong đó đều bị khóa cửa rồi.” Hạ Tử Trọng không biết dị năng của mình có phá được thủy tinh công nghiệp hay không, cho dù có thì tuyệt đối sẽ làm ra động tĩnh rất lớn, đến lúc đó nhất định sẽ đánh thức đám biến dị thực vật đó.

Phương Hách hiểu rõ gật đầu: “Chúng ta trở về rồi hãy nghiên cứu cách mở khóa, nhưng bạch cầu tạm thời không thể ra ngoài.”

“Sao anh có cảm giác giống như em đang cười trên sự đau khổ của người khác vậy?” Hạ Tử Trọng cười cười bóp bóp hai má cậu, dùng ánh mắt hoàn toàn tiếc muối liếc vào không gian một cái – thực ra ánh mắt đó có chút hả hê.

Bạch cầu đang bay trong không gian, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh ngắt, có chuyện gì vậy ta? Nó giương hai mắt tròn vo nhìn trái nhìn phải, trong không gian trừ mình ra không có thứ gì hết mà? Chán quá đi… Khi nào ba ba mới đi khuân đồ chứ? Mình còn muốn mẹ ôm ngủ nữa!

Hạ Tử Trọng biết tối hôm nay không cần đi khuân đồ, trực tiếp nằm bên cạnh Phương Hách ôm cậu: “Anh nghĩ ngày hôm nay đám thực vật đó xuất hiện muộn như vậy, có thể là do chúng không ở gần đây hoặc là nằm sâu dưới lòng đất nghe tiếng động mới ra ngoài.”

Phương Hách sửng sốt một chút, cau mày suy nghĩ rồi tán đồng nói: “Rất có thể, trước kia mỗi lần chúng ta gặp biến dị thực vật, chỉ cần chúng nó vừa phát hiện liền sẽ phát động công kích. Còn có một trường hợp khác, chúng nó có ở chỗ đó, chỉ có điều đang ngủ! Khi chúng ta đánh thức chúng nó thì nó mới phát động công kích.” Nói rồi chọt chọt cánh tay Hạ Tử Trọng: “Có thể giống như lúc trước, lúc chúng ta gặp đóa hoa kỳ dị kia!”

“Này cũng có thể.” Hạ Tử Trọng cười hôn hôn trán cậu.

“Sau này chúng ta ra ngoài cần phải cẩn thận hơn, những thực vật này càng ngày càng quỷ dị, ngay cả tang thi cũng như vậy.” Vừa nói, Hạ Tử Trọng bỗng nhiên sửng sốt một chút, biểu tình có chút nghiêm trọng: “Có gì đó không đúng.”

“Sao? Cái gì không đúng?” Phương Hách vội vàng hỏi lại.

“Tang thi.” Hạ Tử Trọng chợt ngồi dậy: “Ngày hôm nay đi ngang qua P thị có không ít tang thi đi theo sau chúng ta, vậy mà giờ chúng ta dừng ở đây lại không có con nào tới hết!”

“Sao? Tang thi không có vây lại đây?” Phương Hách có chút không rõ, nhất thời không hiểu ý hắn.

“Đúng, trước khi dừng xe chúng ta còn nhìn thấy tang thi, nhưng khi dừng xe lại không có con nào xuất hiện…” Nói rồi, Hạ Tử Trọng hạ kính xe xuống, đem phong hệ cực lực dung nhập vào không khí, tản ra bốn phía thăm dò.

Trước đó hắn chỉ dò xét trong phạm vi đoàn xe đang dừng, không dò ra quá xa, mà hiện tại Hạ Tử Trọng toàn lực thu thập tin tức phản hồi từ trong gió, số lượng tang thi khổng lồ đang chậm rãi vây chặt nơi này!

Vội cầm điện thoại vô tuyến dán giấy màu xanh, Hạ Tử Trọng gọi Quách Binh đang chuẩn bị thả lỏng tinh thần ngủ ngon một giấc.

“Thế nào rồi?” Ellen thân thiết mà nhìn một người khác trong buồng xe, người kia khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng vẻ có chút hèn mọn, lúc này đang nhắm mắt, trên trán chảy mồ hôi ròng ròng.

Trong xe vốn dĩ có mấy em gái, nhưng mấy ả đã bị đẩy lên một chiếc xe khác, bây giờ trong xe này tất cả đều là tinh anh của đội Bá Chủ bọn họ.

“Chúng nó vẫn theo phía sau, tôi tận lực khống chế vị trí của bọn nó, tạm thời không thể đi quá nhanh. A!!” Người kia bỗng nhiên kêu thảm một tiếng, từ miệng chảy ra một dòng máu đỏ tươi. “Khương Phong, tình huống thế nào?!” Ellen sững sờ, vội vàng hỏi.

“Có, có thứ gì đó. Tôi, tôi không biết.” Khương Phong thở hổn hển mấy hơi, lúc này mới mở mắt ra mờ mịt nhìn Ellen cùng những người khác trong xe: “Tôi cảm thấy đầu óc bị thứ gì đâm một nhát, mất liên kết với bầy tang thi rồi…”

Duẫn Đông sắc mặt âm trầm, từ mắt kính phản quang ra một tia sáng, gã quyết định thật nhanh: “Lập tức cướp xe tải số 2, cướp được liền xông ra khỏi đây.”

“Nhưng bây giờ tất cả bọn họ đều chưa ngủ!” Một người khác lập tức kháng nghị, nếu như bị người trong căn cứ phát hiện là bọn hắn làm, sau này bọn hắn còn có thể trở về căn cứ không?

“Cho dù tỉnh cũng không thể thoát thân.” Duẫn Đông nhìn về phía Ellen: “Tôi hoài nghi không chừng trong đám tang thi đó có một con có dị năng hệ tinh thần giống như Khương Phong, tang thi có thể điều khiển tang thi, nếu là như vậy, tối hôm nay cái đoàn xe này e rằng lành ít dữ nhiều.”

“Cướp!” Ellen chợt đứng lên, chỉ là do nóc xe thấp nên không thể đứng thẳng người: “Che mặt lại, thừa dịp trời tối hành động!”

“Chết tiệt, lúc này mà tang thi còn lại đây góp vui.” Vừa mới định nghỉ ngơi lại nghe được cái thể loại tình báo này, tổng chỉ huy lần hành động này cũng không nhịn được oán trách.

Bọn họ nghe được các dị năng giả báo cáo lại, lập tức phái lính trinh sát đi thăm dò liền nhanh chóng xác nhận độ đáng tin của cái tin này. Sĩ quan chỉ huy không thể không thừa nhận, nhóm dị năng giả này loại dị năng nào cũng có, có mấy loại dị năng rất vô bổ, nhưng có mấy loại thực sự có thể cứu mạng người.

Cũng như hiện tại, người phát hiện sớm nhất có lẽ có dị năng hệ thính lực đi? Hoặc là hệ do thám? Mà bất kể là dị năng gì, tốt xấu đều có thể biết được tin tức này trước khi bị tang thi bao vây.

“Các đơn vị chú ý! Có một đàn tang thi lớn hướng về phía chúng ta, lập tức chuẩn bị.”

Ống nghe điện thoại còn chưa nói xong, ‘oành’ một tiếng vang thật lớn từ trại truyền ra! “Địch tấn công! Địch tấn công!”

“Chuẩn bị rút đi!”

“Thủ trưởng, tình huống không đúng, hình như là vũ khí, có người muốn cướp xe vũ khí!”

Mọi người tỉnh táo lại vội vã sai người đi thăm dò xe vũ khí, lại phát hiện – đám tang thi đã tới tham gia náo nhiệt rồi!

“Tang thi biến dị, có tang thi, rất nhiều!”

Tang thi cấp hai, cấp ba đường đường chính chính mang theo một đám đàn em cấp một tới góp vui!

“Đáng chết! Rốt cuộc là thằng khốn nạn nào.” Biết rõ chỉ sợ là dị năng giả trong đội thấy xung quanh xe vũ khí phòng thủ đơn bạc mới nổi lên ý đồ cướp giật, nhưng lúc này sắc trời u tối, đối phương lại cố ý hành động, còn gặp tang thi đột kích. Nếu như không phải biết trong đội tất cả mọi người đều là người, bọn họ thật sự cho rằng có người cùng đám tang thi hợp mưu diễn một màn kịch này!

Người canh gác trên chiếc xe tải lớn kia rất nhanh liền mất liên lạc, mọi người chỉ lo ai trốn đường nấy, Bá Chủ ngoài ý muốn hành động thuận lợi. Bọn họ thậm chí cũng không cần chỉ cướp đoạt một phần súng ống mà nguyên một chiếc xe tải mất sức chống cự đều thuộc về bọn họ!

“Chạy hướng Đông, nhanh chóng ra ngoài rồi tính tiếp.” Phát hiện số lượng tang thi vây lại quá nhiều, Duẫn Đông kiên quyết hạ lệnh, tổ chức đoàn xe Bá Chủ cùng chiếc xe tải mới cướp được mãnh liệt hướng Đông xông thẳng ra ngoài. Trừ mấy chiếc xe lúc đầu đã lo chạy trốn, đoàn xe này lập tức thoát khỏi sự quản chế của quân đội!

Mặt khác, tang thi cao cấp đột nhiên tập kích làm rối loạn toàn bộ đoàn xe, hơn nữa đột nhiên xuất hiện cướp, làm cả nhánh đội ngũ bị đánh tan, đầu óc mê loạn cắm đầu chạy thẳng về hướng P thị mới đi qua.

Xe quân đội bởi vậy cũng phân tán, chỉ có phần lớn xe quân đội còn tụ tập cùng một chỗ, mà Hạ Tử Trọng cùng người tiểu đội Luân Hồi bởi vì phát hiện tình huống sớm cho nên đã tập hợp cùng một chỗ, mở đường máu chạy thẳng tới hướng Đông, mãi đến khi phía sau chỉ còn một màn sương mỏng mới mất đi liên hệ với quân đội.

“Tang thi cấp ba.” Hạ Tử Trọng tỉnh táo lại, từ kính chiếu hậu nhìn thấy có mấy con tang thi tốc độ nhanh gấp mấy lần bình thường, mà động tác so với tang thi cấp hai nhanh hơn, đúng là tang thi cấp ba hắn gặp được một lần.

“Có bỏ qua không?” Phương Hách cũng có chút hứng thú, dù sao cậu chưa từng đối chiến với tang thi cấp ba.

“Chạy thêm nửa tiếng nữa, nếu như chúng nó còn có thể đuổi theo. Chúng ta sẽ xuống luyện tay nghề một chút.” Từ trong gió thăm dò hành động tang thi phía sau, bởi vì đoàn xe bị tan rã, cho nên số lượng tang thi chạy theo bọn họ cũng không nhiều, đám tang thi cấp hai cấp ba phía sau, chỉ có một ít tang thi phổ thông, đáng giá cho bọn họ dừng lại kiếm tinh hạch.

Không sai, bọn họ bây giờ đã lên tới cấp ba, đang cần nguồn năng lượng của tinh hạch cấp ba đó. Bây giờ bạch cầu bị hai người hạn chế ở trong không gian, vì an ủi vật nhỏ kia, thỉnh thoảng ném vô cho nó chút đồ ăn vặt cũng là phương pháp an ủi tốt. Thông qua điện thoại cùng người Quách Binh thương nghị một chút, bọn họ đương nhiên cũng không có dị nghị – lần này ra ngoài làm nhiệm vụ, bọn họ cho tới bây giờ trừ một chút xăng cũng không lấy được thứ gì. Đống vũ khí đều ở trên xe quân đội, lần này một khi tan rã… Ai biết được lúc về bọn họ có nhận được phần đã thỏa thuận hay không?

Lúc này nếu được thì đánh một ít tinh hạch kiếm lời, bọn họ đương nhiên không có ý kiến – đặc biệt là bây giờ toàn bộ đội viên bọn họ đều kích phát dị năng, mười mấy người còn đang kêu gào đói khát tinh hạch đó.

Đánh tinh hạch, người Luân Hồi so với hai người Hạ Tử Trọng còn tích cực hơn, chưa tới nửa giờ bọn họ liền lái xe vào một đại viện tường sụp mất một nửa, nóng lòng chờ bầy tang thi chủ động đưa tới cửa.

“Lần này trong đó có tang thi cấp ba.”

Hạ Tử Trọng lời còn chưa nói hết, Quách Binh đã lên tiếng: “Tang thi cấp ba hai người các cậu lo liệu nha, tinh hạch đánh được cũng là của các cậu, tụi tôi chỉ muốn đối phó với cấp hai trở xuống.”

Hạ Tử Trọng gật gật đầu, không nói gì thêm nữa, cùng Phương Hách lấy vũ khí thường dùng ra.

Tang thi cấp ba hưng phấn vọt vào đầu tiên, đi theo sau nó là mấy con tang thi tốc độ rất nhanh. May mắn là lần này trong đống đó không có tang thi hệ phong, ngược lại là tang thi cấp ba hệ hỏa làm mọi người có chút run sợ – – – một quả cầu lửa đập xuống, liền đập ra một cái hố to đường kính năm mét trong viện! May là tang thi lên tới cấp ba trí tuệ cũng như tờ giấy trắng, không có quá nhiều quỷ kế, khá dễ để ứng phó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK