Tư Tuệ Dĩnh nhếch khóe miệng: - Giang Cần, cậu có thể khuyên nhủ cô ấy không? - Tôi? - Cậu cũng biết, Hồng Nhan rất thông minh, cũng rất có ý tưởng. Mặc dù cô ấy gọi tôi là chị, nhưng thật ra còn lâu tôi mới thành thục như cô ấy. Cho nên những gì tôi nói cô ấy sẽ không nghe, nhưng Hồng Nhan vẫn luôn cảm thấy cậu thành thục hơn cô ấy, giỏi giang hơn cô ấy, lời cậu nói chắc chắn cô ấy sẽ nghe. - Tôi đi khuyên cô ấy thì có ích gì không? - Thử một
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.