- Cậu đang làm gì vậy? - Giang Cần có chút sững sờ. Phùng Nam Thư ngẩng đầu nhìn hắn: - Giang Cần, tan học chúng ta đi ăn gì? - Đi ăn gì cũng được, nghe theo cậu. - Vậy ăn mì thịt bò nạm, tên của nó nghe rất hay. Phùng Nam Thư nói xong, lau nước miếng trên mu bàn tay, bắt đầu chăm chú nghe giảng. Giang Cần chống má bắt đầu nhìn cô, phát hiện nếu như mình quên đi ký ức lúc trước, hoặc là không vô tình đá vào bắp chân cô ở thư viện. Vậy thì chắc chắn
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.