Chỉ mới là buổi sáng mà cái mũ đã không thể nào đội được nữa, không biết khi huấn luyện bắt đầu sẽ nóng như thế nào. Đồng thời, Tào Quảng Vũ, Chu Siêu và Nhâm Tự Cường đang đi về từ phương đội lớp 4, trên khuôn mặt của họ tràn đầy sự kinh ngạc. - Lão Giang, tôi vừa nhận ra tôi vẫn chỉ là ếch ngồi đáy giếng! Giang Cần cười khẽ: - Sao cậu nhận ra muộn thế? Tào Quảng Vũ: ??? Nhâm Tự Cường vượt qua Tào Quảng Vũ và nói: - Lão Giang, đừng cười, có phải là cậu cảm thấy
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.