Người khốn khổ trên thế giới có rất nhiều, những gì hắn có thể làm chỉ có những điều này. - Tôi ra ngoài trước, viết cho tốt nhé. - Được, tôi biết rồi. Hai tay của Tào Quảng Vũ gõ lách cách trên bàn phím, dường như văn chương đang tuôn trào như suối, cũng dường như cảm động sâu sắc trước câu chuyện của bà lão. Còn Giang Cần lại quay người lẻn ra khỏi văn phòng, đi đến văn phòng tổng tìm Chủ nhiệm Nghiêm, xem xem ông đã tan làm chưa, tiện thể nghe lại chi tiết câu chuyện lần
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.