Nguyệt Ninh thở dài một cái, nàng cảm thấy Nhạc Dao Dao vẫn chưa rút ra được bài học nào từ lần trước cả. Sau khi trải qua bao lần ngược đãi từ Tần Trạch, Nhạc Dao Dao vẫn rất tin tưởng hắn mà không có chút nghi ngờ.
A, quả nhiên là tiểu thiện lương! Vì yêu mà cam chịu, vì yêu mà tha thứ!
Bên kia, Nhạc Dao Dao đang ngồi trên ghế, nàng ta nhẹ nhàng nhòn lướt qua đám người xung quanh, sau đó khẽ nhếch môi một cái.
Nhạc Dao Dao nhàn nhã tựa lưng vào ghế, trong tay đang cầm một ly nước ép táo, trông có vẻ rất nhàn nhã.
Bên phải là hai vị trợ lý đang cầm chiếc quạt, nhẹ nhàng phe phẩy về phía nàng ta. Bên trái thì có 4 vị vệ sĩ, với gương mặt nghiêm trang đang đương thẳng lưng, tùy thời ra lệnh.
Nhạc Dao Dao liếc mắt nhìn những người đang ngồi ở ghế đá mà nghĩ ngơi, mồ hôi của họ thấm ướt cả áo.
Lúc trước, nàng cũng đã từng trải qua chuyện như vậy. Khi ấy, đám người kia xem nàng như một con vật, khinh thường nàng, chế giễu nàng. Hiện tại, đám người kia đều phải cúi mặt trước nàng, cung cung kính kính mà dâng trà rót nước!
Ha ha, đây chính là kết quả của những kẻ dám khinh thường nàng! Vào một ngày nào đó không xa, nàng sẽ từng bước mà đạp họ xuống vực sâu, khiến cho cả đời của bọn họ sẽ chẳng bao giờ có thể đứng dậy!
Nghĩ như vậy, Nhạc Dao Dao liền nở một nụ cười thỏa mãn. Đây vốn dĩ là thứ thuộc về nàng ta, vốn dĩ là như vậy. Nàng ta vốn dĩ là đứng trên đỉnh cao, sống một cuộc sống bao người mơ ước, nhưng bọn chúng sẽ mãi mãi không bao giờ có được, không bao giờ với đến.
Tại thời điểm Nhạc Dao Dao đang nhàn nhã mà thỏa mãn kia, một số diễn viên liền bắt gặp được ánh mắt khinh thường từ phía nàng ta, nhưng suy cho cùng thì bọn họ cũng chỉ có thể chịu đựng.
Bỡi lẽ, hiện tại Nhạc Dao Dao chính là nữ chính số một, sau lưng còn có Tần Trạch chống lưng, điều này khiến bọn họ không thể làm gì khác ngoài việc im lặng.
Tuy rằng không thể làm gì trước mặt ta, nhưng suy cho cùng thì bọn họ vẫn có thể nói xấu a!
Bên này, Nguyệt Ninh vẫn đang lặng lẽ ngồi xem cung đấu.
Xem được một lát, Nguyệt Ninh đột nhiên nhớ ra chuyện gì đó, vì thế liền gọi lên hệ thống.
Nguyệt Ninh ngồi dậy, nàng liếc nhìn hệ thống một cái, sau đó hỏi: "Tiểu Bạch, em còn giữ lịch sử giao dịch từ phía Nhạc Dao Dao hay không?"
Lịch sử này bao gồm từ lúc Nguyệt Ninh mạo danh công ty cho vay nặng lãi mà gửi tiền cho Nhạc Dao Dao, và cả những lần Nhạc Dao Dao gửi tiền qua tài khoản cho nàng! Cả hai cái lịch sử giao dịch này, nàng đều muốn giữ lại, nó sẽ là một cái bằng chứng thú vị!
Nàng đột nhiên nhớ ra, cái lịch sử này rất quan trọng, nó có thể khiến cho nam nữ chính cãi vã một hồi, từ đó diện ra các loại mâu thuẫn khác nhau!
Vì thế, nàng phải giữ lại cái lịch sử kia! Nếu không có nó, nam nữ chính sẽ chằng cãi nhau, chẳng có biến cố mới!
Giọng nói của hệ thống có chút kiêu ngạo: [Đương nhiên là không a! Tiểu Bạch là một cái hệ thống cấp cao, vì thế sẽ không phạm sai lầm ngu ngốc như thế này!]
Nguyệt Ninh: "..."
Nguyệt Ninh thở dài một cái, sau đó nói với hệ thống: "Ân, làm rất tốt, nhưng có điều... Em hãy khôi phục lại lịch sử giao dịch kia đi!"
Lịch sử này là mấu chốt của những diễn biến tiếp theo của nam nữ chính a! Vì thế, chỉ còn cách là khôi phục lại mà thôi. Tuy rằng đã xóa, nhưng trên dữ liệu đám mây vẫn còn, chắc chắn có thể khôi phục!
Huéng chi, Tiểu Bạch chính là một cái hệ thống, là cái bàn tay vàng a! Việc này đối với nó mà nói, có vẻ đơn giản, nhỉ?¹
Tiểu Bạch: [???]
Nguyệt Ninh còn nói thêm: "Em hãy khôi phục lại toàn bộ đi, còn nữa... Em hãy hack vào tài khoản của Nhạc Dao Dao, sau đó khôi phục lại những lần giao dịch của nàng ta!"
Hệ thống tuy rằng vẫn có chút hoang mang, nhưng nó vẫn ngoan ngoãn mà đột nhập vào tài khoản Nhạc Dao Dao.
Rất nhanh, một lát sau hệ thống liền làm xong.
Hệ thống vui vẻ, lập tức nói nói: [Ký chủ a, nhiệm vụ ngài giao, hệ thống đã hoàn thành!]
[A, đúng rồi. Tiểu Bạch còn sao chép lại lịch sử giao dịch, ngài có cần hay không a?]
Nguyệt Ninh lắc đầu, nàng nhẹ nhàng nói: "Không cần, em giữ đi."
Tuy rằng không cần thiết làm như vậy, nhưng tốt hơn hết vẫn là để Tiểu Bạch lưu trữ lại. Dù sao đây cũng là món đồ quan trọng, nàng phải cất thật cẩn thận.
Hệ thống đột nhiên nhớ ra gì đó, vì thế nó liền nhìn về phía Nguyệt Ninh, sau đó cẩn thận hỏi: [Ký chủ, vừa nãy Tiểu Bạch có xâm nhập vào tài khoản ngân hàng của nữ chính Nhạc Dao Dao, mật khẩu là ****** nha, ngài có cần không? Tiểu Bạch giúp ngài trộm về!]
Nguyệt Ninh giật giật khóe miệng vài cái, lát sau nàng mới nói: "Không cần, để im đấy cho nàng ta đi" Nghĩ nghĩ, Nguyệt Ninh liền hỏi: "Tiểu Bạch, khi nào em lại trở nên hư hỏng như vậy a?"
Nguyệt Ninh nghiêng đầu, nàng cảm thấy Tiểu Bạch đã thay đổi. Ban đầu nó là một cái hệ thống thiện lương manh manh, hiện tại là tiểu hệ thống hắc hóa...
Thế nhưng, nghĩ đi nghĩ lại, nàng vẫn cảm thấy hắc hóa rất tốt.
Hệ thống dường như không vui, nó vễnh đuôi lên mà nói: [Tiểu Bạch vốn dĩ là như vậy!]
Nguyệt Ninh co quắp mặt, nàng nhìn về phía Tiểu Bạch mà cười trào phúng vài cái: "Ha hả?!"
Danh Sách Chương: