Đợi đến khi Nguyệt Ninh xem xong bộ phim cung đấu, nàng mới nhàn nhã mà mở màn hình hệ thống lên, sau đó xem diễn biến của Tần Trạch.
Sau khi nàng vứt Tần Trạch tại nơi hoang vu hẻo lánh kia, không ngờ hắn vẫn có thể tự mình tìm đường về!
Bởi vì là nơi hoang vu, thế nên cũng chẳng có người. Vì thế Tần Trạch phải tự mình đi bộ gần 4 tiếng, sau đó may mắn được một người nào đó giúp đỡ.
Tần Trạch mượn điện thoại, sau đó kêu người đến. Tiếp đó, vị tổng tài Tần Trạch kia cũng có thể trở về thành phố.
Đợi đến khi hắn về nhà, thì cả người đều đầy bụi bẩn, nhếch nhác. Nói chung, muốn có bao nhiêu thê thảm thì có bấy nhiêu.
Tiếp đó, sau khi lấy lại được phong độ vốn có Tần Trạch liền cho người rà soát camera tại cổng gara.
Thế nhưng cho dù hắn có tìm như thế nào, vẫn không thấy. Hơn nữa, không hề có dấu vết ai đó đã xóa đoạn video kia.
Tần Trạch nghiến răng nghiến lợi, hắn không biết người nào lại có thế lực như vậy, có thể xóa đi đoạn video mà không ai phát hiện, hơn nữa còn không có dấu vết.
Tần Trạch càng điên cuồng, hắn càng cho người tìm kiếm. Nhưng cho dù vậy, Tần Trạch vẫn không thể tìm ra.
Bên này, trong khi Tần Trạch đang bận rộn tìm kiếm thì Nguyệt Ninh lại có vẻ nhàn nhã.
Nghĩ nghĩ, nàng liền gọi cho Tần Trạch để đòi tiền. Tiện thể, đem nam nữ chính trở về với nhau.
Nguyệt Ninh cười cười, giọng điệu có chút hèn mọn: "Xin chào Tần tổng, dạo này ngài có khỏe hay không a?"
Tần Trạch nghe thấy giọng nói kia, hắn liền biết. Đây rõ ràng là tên đã cùng Nhạc Dao Dao ngủ tại khách sạn! Tuy rằng hắn và Nhạc Dao Dao đã cắt đứt liên lạc, thế nhưng nếu hắn ta đã tự mình mò đến, Tần Trạch cũng thuận theo hắn.
Dù sao cũng chỉ là tên hèn mọn biến thái, nếu lão ta chết thì cũng chẳng ai quan tâm. Hơn nữa, bởi vì lão già này dám gọi cho hắn trong lúc tâm trạng hắn không tốt, vì thế chết cũng đáng!
Nghĩ nghĩ, Tần Trạch liền cười lạnh, nhưng giọng điệu của hắn vẫn nhàn nhạt: "Chuyện gì? Nói thẳng, tôi không có thời gian."
Nguyệt Ninh cũng không nói nhảm, nàng trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: "Nga, Tần tổng quả nhiên là người hiểu lý lẽ. Chuyện là dạo này tôi đang cần chút tiền a, không nhiều lắm, khoảng 500 vạn"
Tần Trạch cười lạnh, ánh mắt hiện lên sát khí: "Ngươi cho rằng ta sẽ đưa?"
Nguyệt Ninh nhếch môi, nàng thong thả mà uy hiếp: "Ha hả, Tần tổng. Chắc rằng ngài không muốn rằng bản thân sẽ nhìn thấy hình ảnh Nhạc Dao Dao nude khắp nơi trên mạng xã hội đâu nhỉ?!"
"Dù sao tôi biết ngài cũng rất nhiều tiền, 500 vạn đối với ngài cũng chẳng phải số tiền lớn. Dù sao thì con số đó cũng đủ để cứu rỗi bạn gái của ngài, đúng chứ?!"
Tần Trạch nhàn nhạn nói, không hề nghe ra cảm xúc dưa thừa nào từ giọng điệu của hắn: "Được thôi, ta cho ngươi 1000 vạn, ngươi cùng ta gặp mặt tại hội trường!"
Nguyệt Ninh "..." A, rõ ràng là hắn đang muốn chơi chết nàng!
Gặp mặt cái mao a, hiện tại hắn đang rất tức giận về việc bị chơi khăm, hơn nữa nàng liên tục gọi hắn để đòi tiền. Vì thế, có lẽ hắn muốn chơi chết nàng khi gặp mặt tại quản trường!
Dù sao thì tại vì 'Lão già biến thái' kia mà Tần Trạch và Nhạc Dao Dao mới tan vỡ. Vì thế, chắc là hắn ta rất hận 'Lão già biến thái' là nàng, nhỉ?
Ha hả, nàng cũng không phải ngốc, nàng đương nhiên sẽ không đưa đầu vào rọ a!
Nguyệt Ninh liếc mắt một cái, sau đó mới cười hì hì mà nói: "Tần tổng cứ chuyển khoản là được rồi a, ngài bận rộn, tôi nào dám làm phiền ngài?!
Tần Trạch nghiêm túc mà lặp lại: "Ta đã nói, chúng ta gặp mặt! Sau đó ta liền đưa ngươi 1000 vạn!"
Nguyệt Ninh im lặng một hồi, sau đó nàng giả vờ như nghĩ ra thứ gì đó, rồi nói: "Không cần a! Hay là như vậy đi, tôi bán cho ngài 1 tin tức với giá 500 vạn. Yên tâm, tin tức này sẽ khiến ngài và Nhạc Dao Dao hóa giải mọi hiểu lầm a!"
Tần Trạch cười lạnh: "Ha, Ngươi nghĩ rằng cái tin nhảm kia đáng giá 500 vạn?! Ngươi có phải đang tìm đường chết?"
Tần Trạch thật sự cảm thấy lão già này thật sự có bệnh, lão ta một lần rồi một lần tím hắn để đòi tiền. Lẽ nào lão ta thật sự không nghĩ rằng, dù sớm hay muộn hắn cũng sẽ ra tay giết lão?
Đối với hắn mà nói, giết một vài người không phải là chuyện gì khó. Dù sao thì cảnh sát địa phương cũng phải nể hắn một vài phần, cho dù hắn có giết người thì bọn họ sẽ mắt nhắm mắt mở mà bỏ qua.
Tần Trạch cười lạnh một cái, hắn cảm thấy mạng sống của lão ta sẽ sớm rơi vào tay hắn. Vì thế, lấy xong tin này liền giết!
Nguyệt Ninh tiếp tục dụ hoặc: "Nga, dù sao đối với ngài 500 vạn cũng chỉ là tiền tiêu vặt mà thôi. Nhưng nếu ngài đưa nó cho tôi, thì tôi bảo đảm tin tức này đáng giá hơn 500 vạn!"
Tần Trạch nghĩ nghĩ một hồi, cuối cùng hắn mới nói: "Được, nếu ngươi dám lừa ta thì tốt nhất nên chuẩn bị tinh thần đi, cái mạng rác rưởi kia cũa ngươi sẽ sớm biến mất!"
Nguyệt Ninh cười hì hì, sau đó bắt đầu ép Tần Trạch chuyển tiền: "Nga, vậy ngài chuyển khoản trước đi, tôi sợ sau khi tôi nói xong thì ngài quỵt tiền! Tôi bảo đảm, nếu là tin nhảm thì tôi lập tức đem đầu đến cho ngài!"... Mới là lạ đó.
Tần Trạch nghe vậy, hắn liền nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Tôi nhắc lại, đừng đùa với tôi! Tôi cho ngươi một cơ hội, nếu ngươi dám giở trò thì rửa sạch cổ trước đi!"
Tiếp đó, Tần Trạch cho người chuyển 500 vạn vào tài khoản cũ mà Nguyệt Ninh đã đưa.
Đợi sau khi Tần Trạch chuyển tiền xong, Nguyệt Ninh mới ấp úng mà nói: "Thật ra ta chưa từng có chạm qua Nhạc tiểu thư, ta thích nam nhân, đối với nữ nhân không có hứng thú, ngươi yên tâm."
Nghe thấy câu nói đó, Tần Trạch dường như không nghe thấy. Vì thế hắn nghiêm túc mà hỏi lại: "Ngươi nói cái gì, ngươi không có chạm qua nàng?"
Nguyệt Ninh thật thà mà nói: "Đúng thế, 4 tháng trước Nhạc Dao Dao uống say, ta đem nàng đưa vào khách sạn, sau đó ta cũng chỉ chụp vài tấm ảnh nude của nàng ta mà thôi. Ta không hề chạm vào nàng."
Dù sao nàng cũng là nữ nhân a! Làm sao nàng lại ngủ với một nữ nhân khác?! Cho dù nếu nàng thích nữ nhân, nhưng nàng sẽ không thích loại nữ chính như Nhạc Dao Dao!
Thật ra việc đòi tiền chỉ là giả, thứ nàng thật sự muốn làm đó là đưa tin tức Nhạc Dao Dao thật sự trong sạch, và không hề ngủ cùng Nguyệt Ninh!
Thế nhưng nếu Tần Trạch tự động đưa nàng thêm 500 vạn, thì nàng cũng sẵn sàng nhân lấy. Dù sao thì, nàng cũng không có chê tiền.
Tiếp đó, Tần Trạch lập tức cúp máy.
Đợi đến khi Nguyệt Ninh nghe thấy tiếng tút tút kia, nàng lập tức cười ngọt ngào.
Tiến lên, Pikachu! Yên tâm mà đi tìm tình yêu đich thực của mi đi, phía trước là nón xanh thực sự đang chờ đợi ngươi đấy!
Chờ Tần Trạch tìm được Nhạc Dao Dao trong nhà, thì nàng ta đã bị bệnh mà hôn mê.
Mấy ngày nay Nhạc Dao Dao không ăn không uống, nàng ta vừa bị Tần Trạch chia tay, vừa bị một nam nhân xa lạ ngủ. Điều này khiến Nhạc Dao Dao vô cùng đả kích, nàng ta trở nên vô cùbg tiều tụy.
Tần Trạch lại đau lòng lại tự trách, ôm Nhạc Dao Dao đưa đến bệnh viện.
Nhạc Dao Dao ròng rã hôn mê 2 ngày mới tỉnh lại, trông thấy Tần Trạch ngồi bên cạnh giường bệnh , nàng thậm chí có một loại cảm giác nằm mơ.
Đợi đến lúc Tần Trạch ôm lấy Nhạc Dao Dao, nàng ta mới biết rằng đây không phải là giấc mơ.
Danh Sách Chương: