Bởi vì hiện tại là buổi chiều, vì thế Nhạc Dao Dao chỉ cần đợi một lát nữa, Tần Trạch sẽ trở về.
Quả nhiên, không lâu sau đó Nhạc Dao Dao liền thấy bóng dáng của Tần Trạch.
Dạo gần đây, có lẽ vì chuyện nàng mượn tiền từ chỗ cho vay nặng lãi khiến hắn không vui, cho nên tình cảm của hai người họ có chút không tốt.
Nhạc Dao Dao nghĩ như vậy, nàng liền thở dài một hơi. Đợi đến khi nàng chuẩn bị tinh thần xong, liền đi tìm Tần Trạch.
Đợi đến khi Nhạc Dao Dao đi tìm Tần Trạch thì hắn đang ở trong thư phòng mà đọc sách, Nhạc Dao Dao ấp a ấp úng một hồi, sau đó mới thử mượn chút tiền từ hắn.
Sau khi Nhạc Dao Dao thử hỏi mượn tiền, Tần Trạch liền hào phóng đưa nàng ta một cái thẻ đen, sau đó nói: "Đây, đều là của em"
Nhạc Dao Dao đứng tại đó, nàng ta do dự một hồi lâu, cuối cùng mới nhận lấy tấm thẻ.
Đợi sau khi Nhạc Dao Dao rời đi, Tần Trạch mới buông quyển sách xuống.
Có vẻ Nhạc Dao Dao vẫn còn thiếu tiền ai đó, bởi vì hắn chỉ trả giúp Nhạc Dao Dao phía bên công ty cho vay nặng lãi mà thôi.
Còn về chuyện Nhạc Dao Dao mượn tiền cho vay nặng lãi để làm gì thì hắn cũng không biết, có thể nàng ta đang nợ ai đó tiền, hoặc cũng có thể mua thứ gì đó.
Tuy rằng Nhạc Dao Dao dùng những tấm ảnh kia để làm giao dịch, thế nhưng hắn vẫn không thể buông bỏ nàng.
Tần Trạch thở dài, dù sao thì Nhạc Dao Dao cũng không làm điều gì sai trái, nàng ta cũng không ngoại tình gì cả. Việc làm trước đó hắn cũng có thể hiểu, có lẽ là tình thế ép buộc nên Nhạc Dao Dao mới chụp những tấm ảnh như vậy.
Dù sao thì, nếu nàng ấy cần tiền thì hắn liền cho. Chỉ cần Nhạc Dao Dao không chụp những tấm ảnh kia mà tiếm tiền, khiến hắn cảm thấy khó chịu thì liền tốt rồi.
Tần Trạch hắn dù sao cũng không thiếu gì tiền, nàng ấy có thể tiêu thoải mái, chỉ cần không làm gì khiến hắn thất vọng, tất cả tiền của hắn đều là của Nhạc Dao Dao.
Tần Trạch thoải mái nghĩ như vậy, sau đó tiếp tục làm việc. Hắn chỉ cảm thấy rằng nếu đưa tiền cho Nhạc Dao Dao thì nàng ta sẽ không bán ảnh nude, sẽ không làm điều khiến hắn thất vọng.
Thế nhưng, hắn đã nhầm. Bởi vì đây chỉ là một bước đi mới, bước tiến này sẽ khiến Nhạc Dao Dao và Tần Trạch đảo lộn.
Bên này, Nguyệt Ninh đang nhìn Nhạc Dao Dao cầm tấm thẻ đen trong tay, nàng khẽ cười ngọt ngào.
Thật tốt a, thẻ đen.
Nghe nói tấm thẻ này vô cùng quyền lực, nếu ngươi có nó, ngươi liền có thể mua vài chục căn biệt thự, ngươi cũng có thể mua hẳn một cái sân bay! Bởi lẽ, số tiền trong đây là vô hạn mức, có thể tùy ý mà tiêu!
Ân, dù sao thì nàng cũng không hiểu rõ lắm, bởi vì nàng cũng không hề có cái thẻ đen nào a!
Nguyệt Ninh lại tiếp tục nhìn thẻ đen, sau đó lại tiếp tục cười cười.
A, nếu Nhạc Dao Dao đã cầm thẻ đen trong truyền thuyết thì cũng phải tiêu sài một cách đúng với danh xưng của nó, đúng chứ?
Nghĩ như vậy, Nguyệt Ninh liền bắt đầu mạo danh lão già kia, tiếp tục đòi tiền Nhạc Dao Dao.
Hôm nay nàng đòi 100 vạn, hôm sau 200 vạn, hôm sau nữa lại tăng lên một chút.
Cứ như thế, Nguyệt Ninh và Nhạc Dao Dao liền trải qua 1 tuần. Một người thì đòi tiền, một người thì đưa tiền, trông có vẻ vô cùng hòa hợp...
Sau khi đòi xong tiền hôm nay, Nguyệt Ninh liền đem số tiền kia quyên vào một cái quỹ từ thiện dành cho trẻ em khuyết tật.
Cả tuần nay nàng đã quyên rất nhiều tiền vào các lĩnh vực khác nhau, tựa như quỹ từ thiện cho trẻ em khuyết tật, viện dưỡng lão, viện mồ côi, xây trường học, xây cầu đường... Ân, đều là tiền từ thẻ đen của Tần Trạch.
Dù sao thì tổng tài đại nhân giàu như vậy, thì nàng đem một chút tiền đi quyên góp thì cũng chẳng đáng kể, nhỉ?
Nguyệt Ninh nghĩ nghĩ, sau đó hỏi hệ thống: "Tiểu Bạch a, em xem điểm công đức của ta là bao nhiêu?" Dù sao thì nàng cũng làm từ thiện rất nhiều, vì thế công đức hẳn là cộng thêm chút ít nhỉ?
Hệ thống lập tức đáp: [2 điểm!]
Nguyệt Ninh: "?!" Ha hả? Vì cái gì không cộng mà lại bị trừ?!
Dường như hệ thống biết được Nguyệt Ninh đang nghĩ gì, vì thế nó giải thích: [Bởi vì ký chủ lừa tiền của nam nữ chính, vì vậy Thế Giới Chi Thần liền đem công đức của ngài trừ xuống]
Nghĩ nghĩ, hệ thống liền nói tiếp: [Cho dù ngài có đem tất cả tiền của họ đem đi làm từ thiện, thì ngài vẫn bị trừ công đức mà thôi!]
Nguyệt Ninh: "Ha hả?!"
Nguyệt Ninh giật giật khóe miệng, chẳng lẽ bởi vì nàng lừa tiền của nam nữ chính, vì thế nàng mới bị trừ 100 điểm công đức?!
Nhưng nàng cũng không tiêu một đồng a. Số tiền kia điều quyên vào các lĩnh vực khác nhau, nhưng đều có mục đích tốt đẹp... Thế nên vì cái gì nàng lại bị trừ điểm a!
Phải biết rằng, 100 điểm công đức là nàng cần dắt rất rất rất nhiều bà lão qua đường mới có thể nhận được a! Tuy rằng nàng vẫn chưa dắt một bà lão qua đường, thế nhưng vẫn là rất tiếc 100 điểm kia a!
Số điểm kia nàng cực cực khổ khổ mới kiếm được, vì cái gì lại bay đi mất rồi?!
Nguyệt Ninh lòng đau vô cùng, gương mặt sống không còn gì luyến tiếc mà nằm trên giường.
Hệ thống thấy vậy, nó liền an ủi: [Tuy chúng ta mất 100 điểm công đức, thế nhưng điểm ngược tra lại tăng +2 đấy ký chủ! Mặc dù không nhiều, thế nhưng vẫn không bị trừ...]
Nguyệt Ninh: "..."
Nguyệt Ninh cảm thấy mỗi lần nàng động chạm đấn nam nữ chính liền hảo khổ tâm, bởi vì nàng chẳng bao giờ có kết quả tốt. Lần trước nàng ôm một đống tiền từ phí ly hôn của Tần Trạch thì cũng bị trừ điểm, lần này cũng vậy!
Vì thế, Nguyệt Ninh quyết định, chơi chết nam nữ chính! Nàng đau khổ, bọn họ cũng phải đau khổ!
Bởi vì vị trừ 100 điểm công đức, vì thế Nguyệt Ninh bắt đầu đòi tiền gấp đôi từ Nhạc Dao Dao.
Hiện tại công đức của nàng là 0, vì thế nàng cũng chẳng thèm quan tâm đến số điẻm kia, thay vào đó liều mạng mà đi đòi tiền!
Danh Sách Chương: