Mục lục
Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1156

Nếu đã phải nấu ăn, cô ấy liên dọn dẹp nhà bếp, sau đó mang rác đi đổ.

Vừa mở cửa đã thấy Hứa Minh Tâm ở ngoài.

Cô không biết mình đã ngồi bao lâu, tới cuối cùng chút buồn ngủ, cứ đỡ đầu gắng gượng.

Cánh cửa đột ngột mở ra, người cô ngã nhào về phía sau và ngã xuống đất. “Ai da…”

Cô bị đập vào đầu, đau đớn thờ hắt, đứng dậy khỏi mặt đất. “Sao cậu còn ở đây? Không phải là bào cậu về rồi sao?”

“Làm sao tớ dám về? Nếu cậu xảy ra chuyện gì tớ còn có thể tìm người cứu gay. Nhân cách thứ hai kia đâu? Anh ta có bắt nạt cậu không?”

Cô xem xét kỹ từ trên xuống dưới người Bạch Thư Hân, thấy không có vết thương nào liền thờ phào nhẹ nhằm

Đúng lúc này, Thiện Ngân bước ra khỏi bếp với một con dao làm bếp trên tay.

Hứa Minh Tâm sợ hãi, phản ứng đầu tiên của cô là đẩy Bạch Thư Hân ra sau lưng bảo vệ, rồi chỉ vào mũi anh ta và nói: “Anh … anh định làm gì vậy? Anh muốn giết người sao? Tôi nói với anh, anh đừng làm loạn, như vậy là phạm pháp đấy.”

“Thiện Ngôn, anh còn chưa bỏ dao xuống, anh doa Minh Tâm sợ rồi.”

Thiện Ngôn cong môi, khinh thường liếc nhìn Hứa Minh Tâm, quay lại phòng bếp để dao làm bếp xuống.

Hứa Minh Tâm không ngờ nhân cách thứ hai đẩy khiếm khuyết này sẽ nghe lời cô ấy tới vậy, kinh ngạc mà nói: “Cậu…cậu làm thế nào được vậy?”

“Thương lượng với anh ấy một chút, bây giờ anh ấy sẽ không hại cậu đầu.” Thiện Ngôn đi từ phòng bếp ra, bá đạo kéo Bạch Thư Hân ôm vào lòng, đặt tay ở vòng eo thon của cô ấy mà nói: ” Hiện tại cô ấy là bạn gái của tôi, tôi đã hứa với cô ấy sẽ kiềm chế cảm xúc của mình, cũng sẽ không làm hại tới bất kì người bên cạnh nào. Vì vậy cô yên tâm đi, tôi sẽ không làm gì các người đầu.”

“Anh đầu anh không phải là bị hỏng rồi chứ anh còn là nhân cách bạo lực kia không?”

“Minh Tâm, gọi anh ấy là Thiên Ngôn “Thiên Ngôn?”. “Ừ, sau này cậu cũng gọi anh ấy thế đi, anh ấy không giống với Ôn Mạc Ngôn. Chúng tớ định nấu cơm, cậu muốn ăn cùng không?”. “Nấu cơm? Ăn… ăn lẩu hả?”

Cô yếu ớt nói.

Tục ngữ nói rất đúng, biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Ngược lại cô còn phải quan sát kỹ nhân cách này có làm hại người khác hay không. Nào có ai chỉ nói dăm ba câu là đã có thể dạy dỗ tốt.

Cuối cùng ba người quyết định đi ăn lầu, Hứa Minh Tâm kéo Bạch Thư Hân xuống siêu thị dưới tầng để mua thức ăn. Thiện Ngôn không ngăn lại chỉ bảo hai người nhanh về.

Ngay khi hai người vừa ra ngoài, Hứa Minh Tâm đã không nhịn được mà nói: “Thư Hân, cậu không đùa chứ? Cậu thực sự muốn yêu đương với anh ta? Cậu tin tưởng anh ta vậy sao, thực sự hai tháng sau anh ta sẽ đề Ôn Mạc Ngôn quay trở lại?”

“Ừ, bây giờ tớ tin tưởng anh ta. “Tớ sợ cậu chìm đắm vào… “Không sao. Chúng ta xem xét một chút. Đừng lo lắng cho tớ quả. Cậu có thể nói cho Cố Gia Huy rồi, Tớ sẽ gọi cho anh ấy sau. Lần này Tớ muốn tự *** mình giải quyết. Rốt cuộc là tớ nợ anh ta, hãy để tớ tự chịu một mình.”

Hứa Minh Tâm biết mình không khuyên được, cuối cùng bất lực thở dài. Cô bắt Bạch Thư Hân thể rằng không có vấn đề gì xảy ra đi chăng nữa cũng phải gọi cho cô đầu tiên.

Cô chắc chắn sẽ mau đến không để bạn mình xảy ra chuyện gì.

Mua thức ăn về, bắt đầu ăn lầu.

Thiện Ngôn không quá biết nấu cơm, cho nên Hứa Minh Tâm bắt đầu chuẩn bị nguyên liệu và chế biến món ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK