Chương 1347
“Thật sao? Bây giờ cháu mới đúng là bé ngoan này!”
Hai anh em Quý Mặc Nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Quý Thiên Kim lạnh giọng nói: “Nhưng chuyện gì nên xảy ra thì hai người này cũng đã xảy ra rồi! Bây giờ Minh Tâm mới được bao nhiêu tuổi? Mới mười chín tuổi, mà đối phương năm nay đã hai chín, nhất định cậu ta là tên biến thái “
“Mẹ kiếp, cậu ta không phải là con người nữa rồi Bây giờ chúng ta đi tìm cậu ta nói chuyện về cuộc doi!”
“Cháu chuyện gì chúng cháu cũng chưa làm “
“Thật sao?”
Lần này, cả ba người cùng đồng thời mở miệng nói.
Hứa Minh Tâm không biết làm sao đánh gật đầu nói: “Nếu như cháu không nói như vậy thì dì Thiên Kim sẽ tiếp tục giới thiệu người nào đó cho cháu, cháu hết cách nên đành phải nói vậy.”
“Em gái à, tin này đúng là làm mọi người trong nhà vui mừng!”
“Vui mừng cái gì? Bây giờ trái tim cháu gái yêu quý của các người đang treo ở trên người Cố Gia Huy. Sau này muốn cùng sinh cùng chết với cậu ta, đến lúc đó nhà họ Quý cũng không giúp được con bé. Trên đời có bao nhiêu người đàn ông tốt thì không chọn, hết lần này đến lần khác chỉ chọn mỗi Cố Gia Huy?”
“Cháu gái à, cháu thích mẫu người đàn ông như thế nào? Tại sao cháu lại để ý đến Cố Gia Huy chứ? Thắng nhóc đó bây giờ lớn tuổi rồi, có rất nhiều phiền phức, nó hoàn toàn không xứng với cháu!” Quý Mặc Nhiên nói. “Đúng vậy, cháu thích loại đàn ông như thế nào? Cậu dùng cả đời mình để tìm cho cháu. Cậu đi từ nam ra bắc, kinh doanh khắp nơi, quen biết với rất nhiều thanh niên tài giỏi đẹp trai, cháu muốn gặp mặt trước hay là dành nhanh thắng nhanh luôn
Sau khi Hứa Minh Tâm nghe xong thì cảm thấy mình không biết phải nói gì
Đi xem mặt còn nói về đánh nhau nữa à? “Mọi người thật sự là người nhà của cháu à? Thật sự là người thân sao?”
“Không thể nào là giả được.”
“Vậy tại sao mọi người không hỏi vì sao châu lựa chọn như vậy, mọi người đều áp đặt suy nghĩ của mình lên người cháu. Cháu không thích chỗ này, kể cả mọi người có là người thân của cháu thì cháu cũng không thể nào đối xử với mọi người như người thân được “
“Cháu không có bất kì mối quan hệ tình cảm gì với mọi người, cháu cũng chưa bao giờ muốn dựa dẫm vào gia đình này. Trước đây khi không biết mọi người thì cháu vẫn là cô con gái riêng không được yêu thích của nhà họ Hứa. Cháu được giao cho Cố Gia Huy như một công cụ hôn nhân. Anh ấy không chạm vào cháu, chiều chuộng cháu, sợ cháu đau, anh ấy đồng ý đợi cháu hai mươi tuổi thì sẽ cưới cháu, sợ bây giờ cháu đi học sẽ bị mọi người soi mới chỉ trích “
“Đúng là anh ấy lớn hơn cháu mười tuổi, nhưng như vậy thì sao? Lớn hơn cháu mười tuổi thì có gì không tốt chứ? Anh ấy năm nay hai mười chín tuổi đã có sự nghiệp thành công, là một người đàn ông thành thục chứng chạc. Cháu năm nay mười chín tuổi, trẻ tuổi xinh đẹp, hai chúng cháu ở chung một chỗ thì có chỗ nào không đẹp đôi à?”
“Hai chúng cháu giống những cặp chồng già vợ trẻ sao? Đúng là không giống, vì chúng cháu chỉ cách nhau mười tuổi thôi. Anh ấy chiều chuộng cháu cũng được, cháu thích giờ tính trẻ con cũng được. Cháu nghĩ, trên đời này cháu sẽ không tìm được người thứ hai yêu cháu giống như Cố Gia Huy, cũng sẽ không có người làm cho cháu trở thành Hứa Minh Tâm của bây giờ. Trước đây cháu rất tự ti, cảm thấy thân phận của cháu với người khác rất khác nhau, châu không có cách nào có thể so sánh với bọn họ.”
“Nhưng bây giờ, có địa vị cao quý ở trước mặt cháu, nhưng nó lại ngăn cản chúng cháu ở bên nhau. Vậy thì cháu thà là mình không có những thứ này, cháu chỉ là Hứa Minh Tâm được Cố Gia Huy nâng niu trong lòng bàn tay mà thôi.”
“Cháu có thể không cần người thân mười chín năm không xuất hiện, nhưng cháu không thể bỏ Cố Gia Huy được.”