Chương 614
Ngay lúc hai cô chuẩn bị mở điều hòa, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.
Hai người trong nháy mắt hoảng hốt.
“Anh… anh ba trở lại rồi!”
Hứa Minh Tâm sợ đến nỗi lắp ba lắp bắp.
“Tôi… Tôi biết, tôi cũng nghe, đương nhiên biết…”
“Vậy… Làm thế nào?”
“Tắt, tắt laptop đi chứ sao!” Cố Yên vội vàng đóng laptop lại, mới vừa khép lại, Cố Gia Huy liên đẩy cửa tiến vào.
Cố Gia Huy nhất thời không về được, người giúp việc cũng sẽ không đến phòng vào buổi tối, cho nên không khóa cửa.
Cố Gia Huy vào trong, liền thấy hai người đứng thẳng trước giường.
Các cô đầu đầy mồ hôi, sắc mặt đỏ ửng, ánh mắt lóe lên, không dám nhìn vào mắt anh.
“Hai người làm sao thế?”
“Không… Không có gì.” Hứa Minh Tâm run run nói.
“Anh ba về rồi sao? Vậy em không quấy rầy hai người nữa, em trở về phòng.”
Cố Yên bỏ trốn.
Cố Gia Huy cảm thấy có chút quái lạ, hai cô bé này đã làm gì thế nhỉ.
Cố Yên rời đi không lâu, Hứa Minh Tâm nghe thấy dưới lầu truyền đến tiếng kèn xe Yên. Cố Gia Huy cũng hơi nghi ngờ, đi đến ban công, thấy Cố Yên lái xe rời đi, ngay cả quần áo ngủ cũng không kịp thay.
Cố Yên vẫy tay với Cố Gia Huy trên lầu, nói: “Anh, buổi tối em không quấy rầy anh nữa, em về nhà cũ ngủ. Về đến nhà em nhắn tin cho anh nha!”
Nói xong, cô vặn vô lăng rời đi, cũng không quay đầu lại.
Hứa Minh Tâm nhìn xe Yên phun khói mù mịt phía sau, trợn mắt hốc mồm.
Bà mịa nó!
Tốc độ phản bội tổ chức của cô nàng này sao nhanh quá vậy?
Hứa Minh Tâm phút chốc cảm thấy lạnh lòng, trong nháy mắt mất đi tri kỷ. Cuộc sống mà.
“Chắc… Chắc là anh rất mệt rồi nhỉ, anh mau đi tắm đi, không thôi lát buồn ngủ lại không tắm được, thời gian cũng không còn sớm.”
“Em và Cố Yên mới vừa làm gì vậy?”
“Không làm gì hết á? Bọn em chỉ nghiên cứu làm bánh ngọt thôi. Em nghĩ ra một món bánh ngọt mới, nên đi tìm tài liệu trên internet, hai người tham khảo ấy mà…”
Hứa Minh Tâm càng nói càng nhỏ giọng, thật sự là ánh mắt Cố Gia Huy quá mức uy hiếp, cô rợn cả tóc gáy, da đầu tê dại.
Cô căn bản cũng không phải là nói láo thành thói, Cố Gia Huy hung hăng nhìn chằm chằm cô, tỏ ra một câu cũng không tin.
Anh phát hiện ánh mắt Hứa Minh Tâm lóe lên, cô liếc khóe mắt nhìn laptop trên giường.
Chẳng lẽ trong laptop có bí mật gì không thể cho ai biết sao? Các cô lén mình đi tìm trai trẻ à?
Cố Gia Huy vươn tay ra cướp chiếc laptop.
Hứa Minh Tâm bị sợ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, vội vàng nhào qua, chặt chẽ túm tay anh lại.
“Đừng mà, Cố Gia Huy!”