"Hừ hừ!" Nghe thấy lời nói của Ma Vương Khuẩn, Vô Kỵ cười khẽ nói. "Ngươi cho rằng đối phó đến các ngươi mà còn cần phải dùng đến..." "Răng rắc..." Vô Kỵ đang định nói mấy lời linh tinh theo kiểu giết gà cần gì đến dao mổ trâu, nhưng còn chưa nói dứt lời, một âm thanh kỳ quái vang lên cắt đứt lời nói của Vô Kỵ. Cùng lúc đó, bầu trời trên điểm sống lại đột nhiên bị xé mở ra, một luồng ánh sáng sấm sét lập lòe lóe ra từ trong khe nứt, ngay...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.