"Nói linh tinh cái gì thế hả! Người phụ nữ nào cơ?" Thủy Hạ Khán Ngư nghe thấy thế hung dữ trừng mắt nhìn Tiểu Mộng, ra hiệu bảo cô ta không nên nói linh tinh. Tiểu Mộng ngoảnh mặt làm ngơ nói: "Không phải là Độc Cô Linh kia sao? Có gì mà không tiện nhắc đến cơ chứ, loại phụ nữ vừa háo sắc lại vừa keo kiệt ấy, ngài không cần cô ta là rất bình thường mà, nhìn bộ dạng cô ta một khóc hai nháo ba thắt cổ, ta nhìn thôi đã thấy phiền rồi."...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.