Sau khi Một Trang Sách hạ xuống, trên gáy toát ra một tầng mồ hôi lạnh, mẹ nó nếu lần này có chút sai lầm nào, không phải bản thân mình sẽ bị xương khô chôn vùi đến chết luôn sao, đồng thời Một Trang Sách cũng đỡ chán ghét Vương Vũ hơn một chút. "Cảm ơn ngươi." Một Trang Sách nhỏ giọng nói một câu. Vương Vũ không để ý khoát tay áo nói: "Đừng ngẩn ra đó, phải đi qua đỉnh núi nhanh một chút." Vừa nói Vương Vũ vừa dẫn đầu chạy về hướng đỉnh núi Lạc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.