“Hôm nay, thật may mắn khi có các ngươi...” Huyết Sắc Chiến Kỳ nói với vẻ vô cùng cảm kích. "Ừ! Cảm kích thì cảm kích, nhưng tiền thì không được thiếu một xu, nếu không thì đừng hòng sống mà rời khởi nơi này...” Vô Kỵ gật đầu rồi nói. "Đương nhiên! Chuyện đó là chuyện đương nhiên...” Huyết Sắc Chiến Kỳ liên tục cam đoan. Huyết Sắc Chiến Kỳ cũng xem như đã đi nhiều biết nhiều. Nhưng chưa thấy một công hội nào động một tí là muốn làm thịt hội trưởng như công hội Toàn Chân...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.