Tin nhắn tổ chức phản hồi nói gen của Thẩm Nặc đã xảy ra biến dị, khác hẳn với người bình thường, rất có thể là vì hiện tượng lại giống(1). Bọn chúng cũng đã từng bắt được không ít người có hiện tượng lại giống như Thẩm Nặc, không phải là hiếm lạ, nhưng không biết vì sao tổ chức lại cực kỳ quan tâm tới Thẩm Nặc, dặn ông ta phải quan sát thật kỹ tình hình của hắn, đồng thời tìm mọi cách hỏi thăm tất cả các tin tức rõ ràng từ Thẩm Nặc.
Thẩm Nặc chỉ là một đứa bé bảy tám tuổi, trừ khi còn nhỏ từng bị bắt cóc một lần, những lúc khác nếu không phải ở nhà học với gia sư thì cũng là tới trường đi học, không có gì để điều tra. Khi ấy cách lúc Thẩm Nặc bị bắt cóc đã là mấy năm, Cung Tố Tâm vẫn còn bị hắt nước bẩn, cụ thể là người nào trong nhà họ Thẩm làm chuyện này thì khó mà nói, nhưng có vẻ Thẩm Bằng Phi biết chút ẩn tình, ra lệnh cấm tất cả mọi người trong nhà họ Thẩm đàm tiếu chuyện này.
Lúc ấy người nhận án bị xử bắn diệt khẩu, người nhà họ Thẩm ăn nói cẩn thận, ngay cả Lưu Tình cực kỳ tin tưởng ông ta cũng không muốn nhắc tới việc này. Ông ta còn bóng gió hỏi thăm Thẩm Nặc, thế nhưng hắn lại nói với ông ta mình không nhớ rõ chuyện xảy ra khi còn nhỏ, cuối cùng chỉ có thể cho qua chuyện.
Linh hồn Thẩm Nặc bị thương, thiếu mất một phần, sau khi được ông ta cứu tỉnh lại thì sức khỏe suy yếu. Ông ta cố ý nói tình hình của Thẩm Nặc rất nghiêm trọng khiến Lưu Tình sốt ruột, mượn cớ này để được thường xuyên ra vào nhà họ Thẩm và tiếp xúc với Thẩm Nặc.
Từ hình ảnh trong giấc mơ có thể thấy Thẩm Nặc khi còn bé đã có sự nhạy bén và tỉ mỉ tới bất thường, ánh mắt hắn nhìn Ngô Hưng như đã nhìn thấu lòng dạ hiểm ác của Ngô Hưng. Hắn rất ghét tiếp xúc với ông ta, nhưng lại không lay chuyển nổi mẹ mình.
Thẩm Nặc không ngừng lớn lên, Ngô Hưng ngạc nhiên phát hiện yêu khí trên người Thẩm Nặc càng ngày càng nặng, dường như hắn không phải lại giống mà là đang hóa yêu.
Đang yên đang lành, sao con người lại hóa yêu được?
Bọn chúng muốn hóa yêu còn phải mượn thuốc, Thẩm Nặc không cần gì đã dần tự hóa yêu.
Ngô Hưng nhanh chóng báo lại phát hiện của mình cho tổ chức, nhưng dường như tổ chức đã sớm phát hiện manh mối trong máu Thẩm Nặc, cấp trên bảo ông ta cứ canh chừng Thẩm Nặc cho kỹ, tạm thời đừng xen vào. Ngô Hưng không rõ dụng ý của tổ chức, chỉ có thể làm theo.
Thẩm Nặc càng lớn, cơ thể lại càng yếu. Lưu Tình sợ Thẩm Nặc không sống được đến lúc thành niên nên cầu xin ông ta nghĩ cách giúp bà. Lưu Tình rất yêu con trai, nhưng bà ta càng yêu vị trí bà cả nhà họ Thẩm hơn. Thẩm Tòng Lễ trăng hoa, từng ngang nhiên dẫn con giáp thứ mười ba và đứa con rơi về nhà, trừ người kia ra còn có thêm vài cô bồ cố định, cái loại không cố định lại càng nhiều. Bà là con gái một, bố mẹ ruột chỉ là giáo viên bình thường, tuổi cao sức yếu nên không giúp được bà, điều duy nhất có thể khiến bà ta đứng vững gót chân ở nhà họ Thẩm cũng chỉ có Thẩm Nặc được cụ Thẩm yêu thích.
Nếu Thẩm Nặc có bất trắc gì, chỉ sợ bà ta không còn miếng đất cắm dùi trong nhà họ Thẩm.
Quả thật tình hình của Thẩm Nặc lúc ấy khá nguy hiểm, ông ta lo lỡ có chuyện gì thì khó lòng giải thích, vì thế báo cho Mẫn Ngạn nhờ gã chạy qua xem. Sau khi Mẫn Ngạn xem xét cũng cho rằng tình hình cơ thể Thẩm Nặc đang rất ngặt nghèo, sau khi được gã báo cáo, tổ chức nhanh chóng ra lệnh cho ông ta nghĩ cách đưa Thẩm Nặc ra khỏi nhà họ Thẩm.
Khi ấy Thẩm Nặc đang được Thẩm Bằng Phi xem trọng, lại là cháu đích tôn nhà họ Thẩm, sao họ Thẩm có thể đồng ý cho ông ta dẫn Thẩm Nặc đi? Dù sao tổ chức bảo ông ta dẫn Thẩm Nặc đi cũng không phải để đi chơi mà là để thực hiện một ít thí nghiệm vô nhân tính, chưa biết thí nghiệm có thành công hay không, đến cả quá trình hay vị trí phòng thí nghiệm đều không thể để người ta biết được. Kể từ đó, dù ông ta cứu được cái mạng của Thẩm Bằng Phi, Thẩm Bằng Phi có thể đồng ý thì vợ chồng Thẩm Tòng Lễ cũng sẽ không đồng ý.
Ngô Hưng rất hiểu lòng người, càng hiểu về nhân tính hơn.
Trong quá trình tiếp xúc với Lưu Tình, ông ta biết nỗi lo của bà, vì thế giáng một đòn thật mạnh xuống, nói với bà Thẩm Nặc có tướng chết yểu, không sống được bao lâu. Đồng thời Ngô Hưng còn rải tin đồn ra nhà họ Thẩm rằng Thẩm Nặc có số Thiên Sát Cô Tinh, khắc cha mẹ người thân. Thẩm Bằng Phi được ông ta cứu một mạng về, cực kỳ tin tưởng ông ta, vất vả lắm mới tìm được một đường sống trong chỗ chết, sao có thể đâm đầu vào chết một lần nữa? Cho nên ông ta bắt đầu cố ý ghẻ lạnh Thẩm Nặc.
Điều này khiến Lưu Tình cực kỳ sốt ruột.
Chó cùng rứt dậu, người cùng ra chiêu.
Ông ta chỉ cần vài ba câu đã mở đường sống cho Lưu Tình, củng cố lại địa vị. Quả nhiên Lưu Tình động lòng, sau khi bỏ một khoản tiền lớn mua bí dược sinh con từ tay ông ta thì nhanh chóng có mang.
Đây là một bàn cờ, tất nhiên bí dược Ngô Hưng đưa cho Lưu Tình sẽ có vấn đề.
Hình ảnh cứ đứt quãng, Hạ Mạc không biết rốt cuộc Ngô Hưng đã đưa thuốc gì cho Lưu Tình, hồn phách Lưu Tình dần bị đứa bé trong bụng cắn nuốt.
Thẩm Nặc không ngừng yêu hóa, từ từ mở mắt âm dương, có lẽ hắn đã phát hiện sự kỳ lạ trong đó nên mới dẫn tới hành động đẩy mẹ về sau.
Sau khi Thẩm Nặc phạm phải sai lầm trí mạng ấy, Ngô Hưng tranh thủ rèn sắt khi còn nóng khiến bệnh tình của Thẩm Bằng Phi mất khống chế, mượn cơ hội này ngang nhiên đưa Thẩm Nặc ra khỏi nhà họ Thẩm. Thậm chí ông ta còn không cần tốn sức giải quyết hậu quả, người nhà họ Thẩm đã khiến Thẩm Nặc chết vì bệnh, cũng xóa hết tất cả tin tức về Thẩm Nặc, hoàn toàn xóa tên hắn khỏi nhà họ Thẩm.
Trong giấc mơ chỉ có hình ảnh Mẫn Ngạn đưa Thẩm Nặc đi, lại không biết cụ thể là đi đâu. Hạ Mạc sốt ruột tìm kiếm vị trí của hắn, không có hứng xem những ký ức về sau. Cậu điều khiển Mộng Chủng muốn lục lọi chút manh mối từ trí nhớ của Ngô Hưng. Nhưng không chờ cậu thu hoạch được thêm thông tin, chú thuật trong cơ thể Ngô Hưng bỗng khởi động, giấc mơ vỡ vụn, Hạ Mạc bị đẩy ra khỏi giấc mơ, cậu mở choàng mắt, ngực đau nhói, miệng ngập mùi tanh ngọt nồng nặc, khóe miệng dần tràn ra vết máu.
Thất bại rồi.
Cậu lau mạnh vết máu bên miệng đi rồi liếm sạch, sắc mặt khuất sau bóng đêm của cậu âm trầm tới đáng sợ.
Ngô Hưng không có cơ hội tỉnh lại, sau khi chú thuật đáng sợ nhận ra ký ức của ông ta bị nhìn trộm đã dứt khoát phá hủy hồn phách của ông ta.
Sau khi Ngô Hưng tự phế bỏ tu vi thì không còn mạnh như trước, không tránh khỏi việc nghi thần nghi quỷ, trong khoảng thời gian này ông ta vẫn luôn đề phòng Đặc Điều Xử ra tay với mình, lúc nào cũng lệnh cho mấy đứa học trò canh chừng, ngay cả lúc ngủ cũng sai họ canh giữ ngay bên cạnh. Mấy học trò của ông ta cực kỳ cảnh giác, nghe thấy tiếng vang dị thường thì quay lại nhìn, cơ thể Ngô Hưng nhanh chóng khô quắt đi, chỉ qua một lát đã già thêm mấy chục tuổi, bọn họ chưa kịp trở tay, Ngô Hưng đã tắt thở, hồn phách cũng biến mất không thấy tăm hơi.
Cái chết giống hệt Thẩm Bằng Phi.
Chẳng lẽ có ai đó ra chiêu độc sau lưng thật?
Các học trò của Ngô Hưng sợ tới mức hồn vía lên mây, sợ mình sẽ thành mục tiêu tiếp theo, nhất thời không biết nên làm sao.
Học trò đầu tiên của Ngô Hưng đi theo ông ta lâu nhất, tuy rằng thiên phú tầm phào, năng lực bình thường nhưng lại thắng nhờ sự trung thành và tận tâm, mấy người khác như rắn mất đầu, y lại bình tĩnh liên lạc với Mẫn Ngạn nhờ cách riêng của Song Loa Hoàn, báo lại tình hình của Ngô Hưng cho gã.
Chú thuật trên người Ngô Hưng là do Mẫn Ngạn hạ, Mẫn Ngạn phát hiện sự bất thường của Ngô Hưng đầu tiên, gã vốn tưởng Ngô Hưng sinh lòng làm phản, kích phát chú thuật, không ngờ học trò của Ngô Hưng lại nói cho gã biết thầy y chưa từng tiếp xúc với ai.
Vì vậy Mẫn Ngạn không thể không nghi ngờ liệu có phải có người động tay động chân gì hay không, nhưng tạm thời gã vẫn chưa rảnh để điều tra chuyện của Ngô Hưng.
Căn cứ thí nghiệm ngầm của chúng bị phá hủy, mấy trăm nghiên cứu viên và các nhân viên công tác khác cùng hơn trăm bộ thí nghiệm quý giá bao gồm cả thể thí nghiệm số một đều bị hủy diệt trong một đêm, linh hồn phiêu tán. Trong căn cứ trừ vách đá trụi lủi ra thì không còn sót lại một con ốc vít, không ai biết rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì.
Vì thế thủ lĩnh đã lâu chưa hiện thân cũng tự mình đi tới hiện trường, tiếc là dù đã tự ra tay cũng không phát hiện chút manh mối nào.
Thủ lĩnh của Song Loa Hoàn mặc áo đen đeo mặt nạ, thường xuyên phát ra vài tiếng ho khan, giọng nói nghe cực kỳ già nua yếu ớt, cứ như bất cứ lúc nào cũng có thể tắt thở, nhưng Mẫn Ngạn biết rõ sự đáng sợ của ông ta nên cực kỳ cung kính và trung thành.
Dù mệnh bài của thể thí nghiệm số một đã vỡ vụn, thủ lĩnh vẫn không từ bỏ ý định, đích thân đến xem xét, tiếc là không thu hoạch được gì, từ dấu vết hiện trường có thể thấy số một vốn không mảy may có chút hy vọng sống sót nào. Thiên kiếp đã hoàn toàn phá hủy căn cứ, sau đó khu vực căn cứ dường như đã xảy ra động đất không nhỏ, hơn nữa có nước lũ bất ngờ xối qua, địa hình xung quanh đều thay đổi, càng đừng nói là để lại dấu vết.
Căn cứ thí nghiệm chứa thể thí nghiệm số một là căn cứ quan trọng nhất của Song Loa Hoàn, không chỉ chứa một lượng lớn thể thí nghiệm quý giá mà còn có các nhân tài nghiên cứu khoa học cực kỳ khó chiêu mộ, đặc biệt là người phụ trách căn cứ, đồng thời cũng là cố giáo sư chịu trách nhiệm thí nghiệm thể số một. Gã là một thiên tài cực kỳ hiếm có, cũng là tâm phúc thủ lĩnh cực kỳ tin tưởng, bây giờ những viên thuốc có thể giúp chúng hóa yêu là phát minh do cố giáo sư này dốc lòng nghiên cứu phát minh, trừ thứ đó ra, cố giáo sư còn nghiên cứu cho ra rất nhiều loại thuốc quý báu khác.
Quan trọng nhất là cố giáo sư vẫn luôn cố gắng khám phá sự huyền diệu của trường sinh, trước thể thí nghiệm số một, gã đã nghiên cứu một lượng yêu quái rất lớn, khám phá sự kỳ bí trong gen của đám yêu quái đó, đi tới con đường tìm ra bí quyết trường sinh bất tử. Sau khi có được thể thí nghiệm, gã đã đưa tất cả các lý thuyết hiện có lên hắn, muốn biến số một hoàn toàn thành yêu, đạt được tuổi thọ vượt xa loài người.
Có thể dẫn tới cơn giận rúng trời, thí nghiệm của cố giáo sư chắc chắn đã đạt được tính đột phá, thậm chí rất có thể gã đã thành công, nhưng thiên kiếp đã hoàn toàn phá hủy tất cả khiến bọn chúng không thể biết được kết quả thí nghiệm cuối cùng.
Bây giờ cố giáo sư đã chết, tất cả nhân viên nghiên cứu liên quan dưới trướng cũng chết sạch theo, trừ số một và số liệu nghiên cứu thì còn có một lượng lớn tài liệu nghiên cứu quý báu khác bị phá hủy. Đối với Song Loa Hoàn mà nói, đây là một đả kích cực kỳ nghiêm trọng, tổn thất to lớn.
Nhưng đả kích mà Song Loa Hoàn sắp sửa gặp phải không chỉ dừng tại đây.
******************
Chú thích:
(1) Hiện tượng lại giống (Atavism): Là hiện tượng một đặc điểm đã mất từ lâu của tổ tiên xuất hiện trở lại trên cơ thể sinh vật một cách ngẫu nhiên.