Hình ảnh thay đổi, Mộng cảm nhận được Mạc Vũ gặp chuyện, giận không thể nhịn, bỏ lại bầy yêu chạy thẳng tới Thiên Thịnh Môn. Đám đại yêu rắn khổng lồ kéo yêu tộc theo sát phía sau, bầy yêu bao vây quanh Thiên Thịnh Môn. Đám huyền môn muốn dùng Mạc Vũ làm tốt thí, xem đây là cơ hội để quang minh chính đại khai chiến với yêu tộc. Vì thế Thiên Thịnh Môn đã mời mọi người trong giới tề tụ tại sơn môn, công khai làm trò xử trí Mạc Vũ trước mặt bọn họ.
Mộng cảm nhận Mạc Vũ gặp phải đe dọa tới tính mạng, lúc vội vã chạy tới, Mạc Vũ đã bị người khác phế bỏ tu vi, hủy hoại đạo cốt, kinh mạch trên người đứt sạch, cô nhìn Mạc Vũ nằm giữa vũng máu, hơi thở gần như không còn, toàn bộ lý trí đều biến thành hư ảo.
Trong Thiên Thịnh Môn có người nhận ra Mộng, chó cậy gần nhà gào lên: “Đồ yêu nghiệt to gan, ngươi dụ dỗ tội nhân Mạc Vũ phạm sai lầm ngập trời, còn dám tới Thiên Thịnh Môn của bọn ta! Ngươi đã dám tới, hôm nay sẽ phải chết tại đây, trả thù cho chưởng môn!”
“Trả thù cho chưởng môn!”
“Trả thù cho chưởng môn!”
Mộng giận quá bật cười, lơ lửng giữa không trung, để lộ khuôn mặt tuyệt mỹ: “Lũ kiến hôi không biết tự lượng sức mình.”
“Yêu nghiệt to gan…” Chưởng môn tân nhiệm của Thiên Thịnh Môn còn chưa dứt lời, một chưởng phong bay đến quật phăng đầu gã đi.
Tất cả những người ở đây đều há hốc.
Tuy tu vi của chưởng môn tân nhiệm Thiên Thịnh Môn không phải là người cao thâm nhất trong số những người trong sân, nhưng cũng thuộc lớp trên trong giới huyền môn, bây giờ bị người ta tát một cái chết luôn.
Rốt cuộc yêu nữ này có lai lịch như thế nào?
Chẳng lẽ cô ta là… yêu vương trong truyền thuyết?
Tin yêu vương xuất thế đã sớm lan ra khắp huyền môn, nhưng đừng nói là người trong giới, ngay cả trong yêu tộc cũng không có nhiều yêu quái thấy mặt yêu vương. Dù sao bọn họ cũng không thể tưởng tượng nổi yêu nữ luôn đi theo Mạc Vũ lại là yêu vương trong truyền thuyết.
Suy đoán của bọn chúng nhanh chóng được chứng thực.
Đám đại yêu rắn khổng lồ đuổi đến, thống lĩnh yêu tộc bao vây Thiên Thịnh Môn, chúng nó bọc trái bọc phải, chỉ cần Mộng ra lệnh một tiếng, chúng nó sẽ xé toàn bộ những người này thành mảnh nhỏ. Trong phút chốc, mây gió vần vũ, trên trời có tiếng sấm rền vọng đến.
Quả thật Mộng rất muốn giết sạch những kẻ trước mắt cho hả giận, nhưng cô cảm nhận được sự cảnh cáo của Thiên Đạo, không muốn vì việc riêng của mình mà ảnh hưởng tới cả tộc. Mộng vung tay lên, trừ Hạ Mạc ra, không ai phát hiện ra cô cấy Mộng Chủng lên tất cả những kẻ có mặt ở đây. Ngay sau đó, cô bay xuống đất bế Mạc Vũ bay lên không trung: “Đi theo ta.”
Đám rắn khổng lồ rất không cam lòng, nhưng chúng nó không thể không thần phục yêu vương, cuối cùng chỉ có thể tức giận ra lệnh đám tiểu yêu rời đi.
Mộng vì suy xét cho cả tộc nên mới buông tha người giới huyền môn, nhưng người huyền môn rõ ràng lại không muốn buông tha cho chúng, đặc biệt là một yêu vương thực lực trác tuyệt của yêu tộc. Đám đại yêu từ trước tới nay hành sự một mình đều tụ tập lại, việc yêu tộc quật khởi chỉ là vấn đề thời gian, một khi yêu tộc thật sự lớn mạnh, loài người sẽ gặp phải họa ngập đầu. Hơn nữa yêu vương này có vẻ rất mặn nồng với Mạc Vũ, nếu lỡ Mạc Vũ xảy ra chuyện, chỉ sợ kết cục của chúng còn thảm hại hơn chưởng môn Thiên Thịnh Môn.
Dù là công hay tư, bọn chúng đều không thể để mặc yêu tộc làm càn!
Mạc Vũ gần chết, hơi thở sắp đứt, Mộng tốn hết tâm tư, hao tổn tu vi, vất vả lắm mới kéo được người từ quỷ môn quan trở về. Sau khi Mạc Vũ tỉnh lại thì phát hiện mình đã hoàn toàn thành phế vật, không khỏi vô cùng suy sút.
Một tên phế vật dựa vào đâu để được ở cạnh Mộng? Một tên phế vật dựa vào đâu để đi tra rõ chân tướng cái chết của thầy, thay thầy báo thù rửa hận?
Mạc Vũ đã từng là đứa trẻ bị vứt bỏ, là thầy hắn nhặt hắn về nuôi lớn, thầy hắn đối xử với hắn như con ruột, nhiều lần công khai bày tỏ rằng muốn truyền lại vị trí chưởng môn cho hắn. Bây giờ thầy chết oan ức, hắn lại không thể đòi công đạo cho thầy. Con trai ruột thầy vẫn còn nhỏ, vợ thầy khi còn trẻ khó sinh qua đời, đứa em vẫn luôn coi hắn như anh ruột, hắn lại không thể trông nom nó, ngược lại rất có thể nó sẽ bị hắn liên lụy theo…
Đủ loại suy nghĩ khiến lòng Mạc Vũ nóng như lửa đốt.
Mộng không đành lòng thấy Mạc Vũ tinh thần sa sút, ra lệnh cho đám yêu quái dưới trướng tìm các vật quý báu trong truyền thuyết về cho mình, lại lẻn vào mấy tên huyền môn hôm đó thông qua Mộng Chủng, tìm cách có thể giúp Mạc Vũ hồi phục, kết hợp với truyền thừa Mộng Mô, cô giúp Mạc Vũ nối lại kinh mạch, nhưng không thể giúp Mạc Vũ hồi phục đạo cốt. Không có đạo cốt, Mạc Vũ cũng chỉ là một người bình thường không thể tu luyện.
Mạc Vũ không cam lòng, trải qua rất nhiều chuyện, Mạc Vũ đã không còn là đạo sĩ người đầy chính khí, một lòng thay trời hành đạo, trách trời thương dân nữa. Đặc biệt sau khi hắn nghe Mộng nói sư đệ nghi ngờ cái chết của thầy có chỗ đáng ngờ, đồng thời cũng không tin hắn cấu kết với yêu tộc làm hại dân thường, lại thêm kích động không biết nhẫn nhịn, phát sinh khẩu chiến với người trong phái, cuối cùng bị nhốt trong cấm địa chịu phạt.
Sư đệ mới chỉ mười ba mười bốn tuổi, những kẻ kia cũng ra tay được? Sự thật chứng minh những kẻ đó không những ra tay được mà còn mượn cơ hội hủy hoại đạo cốt của sư đệ, biến nó thành phế vật không thể tu luyện. Nếu không phải Mộng nhận được tin, kịp thời tới cứu sư đệ ra, chỉ e nó đã âm thầm chết trong tay những kẻ kia không ai hay.
Mạc Vũ rất hận, hận đến mức sinh ra tâm ma, may mà hắn có ý chí kiên định, nhờ ý chí cứng cỏi để đột phá tâm ma, nhưng tính tình hắn thay đổi hẳn, sinh ra phản cốt.
Hắn nhờ Mộng tìm bí kíp các môn phái giới huyền môn cho mình, Mạc Vũ trời sinh đã là kỳ tài, hắn đọc bí kíp trong thiên hạ, cuối cùng tìm được cách nắn lại đạo cốt. Hắn không chỉ nắn lại đạo cốt cho mình mà còn nắn cho sư đệ. Hắn dùng hết tất cả vật quý giá đắp nặn đạo cốt, khiến tư chất của cả hắn lẫn sư đệ đều tăng lên rất nhiều. Từ lúc hai anh em bắt đầu nặn, chỉ qua mấy năm ngắn ngủi đã có được tu vi vượt xa trước kia.
Cùng lúc đó, hành vi cướp đoạt bí kíp của Mộng đã chọc giận huyền môn, huyền môn thầm muốn đánh một trận với yêu tộc, hoàn toàn hủy diệt yêu tộc. Mà yêu tộc vốn hiếu chiến cũng ngo ngoe rục rịch. Mộng cũng không ngán huyền môn khai chiến, nhưng cô không bị Thiên Đạo trói buộc không đồng nghĩa các yêu quái khác cũng thế, nếu khai chiến với huyền môn thật, dù yêu tộc có thắng cũng sẽ bị Thiên Đạo giáng tội, cuối cùng mất nhiều hơn được. Thay vì đánh một trận lớn còn không bằng nghỉ ngơi lấy sức, từ từ tính toán, dù sao tuổi thọ yêu tộc rất dài, dần tu luyện phát triển tộc đàn, cô có thể đảm bảo yêu tộc không bị loài người ức hiếp, cứ như thế, việc yêu tộc quật khởi chỉ là vấn đề thời gian.
Mộng nói suy nghĩ của mình cho đám đại yêu, nhóm đại yêu do rắn khổng lồ cầm đầu hận không thể lập tức tái hiện lại cảnh huy hoàng năm đó của yêu tộc, nhưng hiện thực vẫn nằm ngay trước mắt, quả thật số lượng yêu tộc không bằng loài người, tạm thời chưa tính chúng nó có thể đánh được người huyền môn hay không, dù đánh được huyền môn thật, trong thiên hạ còn có mấy ngàn vạn người, chúng nó có giết hết được không? Chỉ sợ đến lúc đó còn chưa giết xong, Thiên Đạo sẽ không bỏ qua cho chúng nó.
Nhờ có sự kiên trì của Mộng, cuối cùng mới không dẫn đến hạo kiếp.
Có yêu vương cai quản, tuy yêu tộc và huyền môn thường va chạm với nhau nhưng vẫn không hoàn toàn khai chiến. Chờ Mạc Vũ đắp nặn đạo cốt xong, tu vi vượt xa thời kỳ toàn thịnh, hắn dẫn sư đệ quay về lật tung Thiên Thịnh Môn. Mộng thông qua Mộng Chủng biết được thủ phạm thật sự hại thầy hắn, sau khi sư thúc của Mạc Vũ bị Mộng giết chết, người này thuận lợi ngồi lên vị trí chưởng môn. Người này cực kỳ có dã tâm, không từ thủ đoạn, Thiên Thịnh Môn vào tay gã không những không sụp đổ vì chết hai vị chưởng môn liên tục mà còn đứng lên đầu giới huyền môn. Đồng thời người này còn có mối quan hệ chặt chẽ với triều đình, thỉnh thoảng cung phụng thuốc cho hoàng đế, nếu không phải triều thần phản đối, hoàng đế đã phong gã làm quốc sư.
Mạc Vũ và sư đệ trở về tìm người này trả thù, tất nhiên gã sẽ không ngồi im chờ chết, dưới sự kích động của gã, toàn bộ giới huyền môn đều đuổi giết Mạc Vũ và sư đệ hắn. Mạc Vũ ra tay tàn nhẫn, đứng ở thế đối địch liên tục dùng thủ đoạn tà ma, dần dần có tiếng ma đầu.
Trước đây có môn phái giỏi bói toán đã tính ra huyền môn sẽ gặp phải một tai ương lớn, ai cũng cho rằng tai ương này chắc chắn do yêu tộc gây ra, không ngờ cuối cùng kẻ khiến giới huyền môn loạn tới mức long trời lở đất lại là phế đồ Mạc Vũ của Thiên Thịnh Môn.
Sau khi Mạc Vũ xới tung huyền môn lên, hắn quay về lấy hết can đảm thổ lộ với Mộng, một người một yêu kết làm vợ chồng, nắm tay ẩn dật.
Từ đó công chúa và hoàng tử sống hạnh phúc với nhau, đó chỉ là chuyện cổ tích. Trong hiện thực, Mộng và Mạc Vũ cũng đã sống những ngày tháng yên bình hạnh phúc. Nhưng rốt cuộc thời gian vẫn rất tàn nhẫn.
Thời đại mạt pháp, linh khí thiếu hụt, dù Mạc Vũ có tu vi cao đến đâu vẫn là người, hắn đã sống hơn ba trăm năm, cuối cùng đại nạn đã đến. Đối với con người mà nói, hơn ba trăm năm cũng đã đủ lâu, nhưng với yêu, đặc biệt thần thú thượng cổ giống Mộng mà nói, ba trăm năm chẳng qua chỉ là một cái búng tay.
Tình cảm vợ chồng sâu rộng như biển, Mộng không thể chấp nhập hiện thực sắp mất đi Mạc Vũ, mà Mạc Vũ cũng không muốn rời khỏi Mộng. Hắn hao hết tâm huyết, thiết lập trận pháp nghịch thiên muốn biến thành quỷ vương, muốn cố gắng làm bạn lâu dài với Mộng. Không ngờ vào khoảnh khắc chuyển hóa, dị biến đột nhiên sinh ra, Mạc Vũ không những không thể biến thành quỷ vương mà còn dẫn thiên kiếp cực kỳ đáng sợ tới. Dưới thiên kiếp, Mạc Vũ hồn bay phách tán, Mộng liều mình trọng thương để bảo vệ một sợi hồn phách của hắn, đưa nó vào luân hồi.
Xong xuôi, Mộng mới biết thì ra là có đại yêu âm thầm động tay động chân, lặng lẽ lấy vật tương tự thay đổi vật bày trận.
Sai một ly đi nghìn dặm.
Trận pháp này vốn đã nghịch thiên, từ lúc đó đã được quyết định là thất bại. Nếu không phải Mộng kịp thời bảo vệ một sợi tàn hồn của Mạc Vũ, chờ đợi hắn cũng chỉ có kết cục tan thành cát bụi.
Sau khi biết được chân tướng, Mộng cực kỳ tức giận. Đại yêu đã làm việc này là con rắn khổng lồ ngày đó chứng kiến Mộng xuất thế, nó có dòng máu của rồng, suýt nữa đã hóa thành giao, trước khi Mộng xuất hiện, toàn bộ yêu tộc nghe lời nó như thiên lôi, sai đâu đánh đó. Sau khi Mộng xuất thế, nó cam tâm tình nguyện cúi đầu khuất phục, chỉ mong Mộng có thể chấn hưng yêu tộc, mang về vinh quang ngày trước cho chúng. Tiếc là Mộng không có chí lớn thì thôi, lại còn chìm đắm trong tình yêu. Nó vốn nghĩ tuổi thọ loài người có hạn, chờ Mạc Vũ chết đi, chắc Mộng có thể gánh trách nhiệm của yêu vương là được? Nào ngờ Mạc Vũ lại tìm ra trận pháp nghịch thiên, muốn hóa thành quỷ vương để làm bạn lâu dài với Mộng.
Như thế mà nhịn được thì còn điều gì không nhịn nổi nữa?
Hơn nữa trước đây Mạc Vũ khiến huyền môn tổn thất nặng nề, mà yêu tộc qua ba bốn trăm năm nghỉ ngơi dưỡng sức đã lớn mạnh hơn rất nhiều, tuy nhóm tiểu yêu cực kỳ hài lòng với tình hình hiện tại, nhóm đại yêu lại bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Sau khi nghe rắn khổng lồ thuyết phục, đám đại yêu đều tham gia vào, cuối cùng gây ra cục diện ngày hôm nay.
Mộng vừa phẫn nộ vừa thất vọng tới cùng cực, lại không thể giết hết số đại yêu kia, cô ra tay trừng trị đám yêu quái do rắn khổng lồ cầm đầu. Nỗi đau mất người yêu, thân mang trọng thương, lại bị người cùng tộc phản bội, Mộng cực kỳ mệt mỏi, quyết định quay về nơi phong ấn ngủ say, chờ Mạc Vũ chuyển thế làm người.
Không ngờ đúng lúc này cô lại phát hiện mình mang thai.