“Cô ta nói chúng ta là... Vợ chồng, vì sao không làm sáng tỏ?” Trong mắt Cố Mặc Trình tràn ngập nghiêm túc, anh nhìn chằm chằm Lục Nhất Lan, dường như là nhất định phải lấy được từ cô, một đáp án làm người vừa lòng mới được.
Không khí có chút khẩn trương, Lục Nhất Lan phụt một tiếng nở nụ cười, “Cô ấy cũng chẳng phải người quen trong giới của chúng ta, chỉ là một người xa lạ mà thôi.”
“Cho dù cô ấy hiểu lầm một chút cũng không sao, vì sao lại cần phải giải thích chứ?” Lục Nhất Lan híp mắt nói, “Hơn nữa giải thích, lại càng có một loại cảm giác lạy ông tôi ở bụi này.”
“Hử?” Cố Mặc Trình hỏi, “Vì sao?”
“Bởi vì----“
“Khụ khụ, anh bỗng nhiên nói một câu, em không phải là phu nhân của anh, em là em gái anh, nhân viên hướng dẫn kia sẽ nhận định em là tình nhân nhỏ anh bao dưỡng.” Cô gái chớp chớp đôi mắt to, con ngươi trong sáng, ánh lên vài phần giải hoạt.
Cố Mặc Trình nhất thời nghẹn lời, rồi mới yên lặng khởi động xe, dẫm chân ga.
“Cố ca ca, anh tức giận sao?”
“Không có.”
“Thật sao, em thấy sắc mặt anh không tốt lắm.” Lục Nhất Lan nở nụ cười, “Cố ca ca, nói thật ra, anh có phải----“
“Cái gì?” Vẻ mặt Cố Mặc Trình nghiêm lại, cho rằng Lục Nhất Lan muốn nói chuyện tư mật gì, kết quả----
Giọng nói của Lục Nhất Lan cực kỳ nhẹ nhàng, “Có phải anh cảm thấy cái sô pha kia quá đắt, sau đó cảm thấy em quá phá sản hay không?”
Nói thật, Cố Mặc Trình đã não bổ ra trăm ngàn câu chuyện xưa, suy đoán ra trăm ngàn loại khả năng, chỉ duy nhất không nghĩ tới, cô thế nhưng là hỏi cái này.
Che dấu chút mất mát kỳ lạ nào đó, giọng nói của anh rất bình tĩnh, “Không có.”
Cái sô pha kia, chỉ là chín trâu mất hai sợi lông.
...
Sau lần sinh nhật này, quan hệ hai người chậm rãi trở lại quỹ đạo, Lục Nhất Lan thoáng nhìn Cố Mặc Trình thường thường thích đọc Người Đẹp Ngủ Trong Rừng, trong lòng có chút trầm xuống.
Đêm ngày thứ ba, cô gọi điện thoại cho Mạnh Ảnh.
“Chị gái nhỏ, tìm tôi có chuyện gì sao?”
“Chính là chuyện tôi nói với anh lần trước.” Lục Nhất Lan dừng một chút, “Một người thích đọc truyện cổ tích tới giảm áp lực của chính mình, phải làm cách nào, mới có thể thay đổi trạng thái hiện tại?”
“Trước hết phải nghĩ nguyên nhân bệnh, sau đó mới giải quyết từ căn nguyên, người đó thiếu khuyết ấm áp cùng tin tưởng, mới có thể như vậy, chỉ cần----“
“Chỉ cần trong lòng có tình yêu, tất cả đều sẽ biến mất.”
Mạnh Ảnh nói, cho Lục Nhất Lan kích động rất lớn, nghĩ nghĩ, cô ừ một tiếng, “Cảm ơn.”
“Không có gì, sau này có vấn đề gì, đều có thể gọi điện thoại hỏi tôi.” Giọng của người đàn ông bên kia đột nhiên trở nên dịu dàng, “Tôi online 24 giờ chờ cô.”
“...”
24 giờ?
Không biết vì sao, nhìn màn hình di động, Lục Nhất Lan luôn cảm thấy nơi này có chút ái muội tràn ra.
Bây giờ cũng không phải lúc rối rắm mấy thứ này, việc cấp bách, là phải tìm ra... Nơi mấu chốt của Cố Mặc Trình.
Vì chinh phục Cố Mặc Trình, Lục Nhất Lan lấy quyền mưu tư(*), trực tiếp ở chỗ thầy hiệu trưởng xin nghỉ buổi tự học tối cả học kỳ.
(*) Lấy quyền mưu lợi cho bản thân.
Cố Mặc Trình dường như vẫn luôn rất nhàn nhã.
Đẩy cửa nhà ra, lần này anh còn ngồi ở trên sô pha, chỉ là không phải đang đọc báo, đang dùng laptop.
Thấy Lục Nhất Lan vào cửa, anh ngước mắt nhìn, “Hôm nay không cần lên lớp sao?”
“A, có chút việc, trường học cho nghỉ.”
Nghe được cho nghỉ, Cố Mặc Trình không hỏi lại, chỉ nói, “Trong tủ lạnh có nước dưa hấu, khát có thể lấy uống.”
“Được ạ!”
Nước trái cây màu đỏ ở trong tủ lạnh tỏa ra mùi hương thơm ngọt, cô ở phòng bếp thuận tay lấy hai cái ly.
Cố Mặc Trình còn đang xử lý một ít văn kiện và tin tức, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cái ly dừng trên bàn, ngước mắt, cô cười đến rất dịu dàng.