Ngô Hồng Minh sưng mặt sưng mũi đi đến trước mặt Tần Kha. Cúi đầu nhìn mái tóc nổ tung của Vương Chí Kiệt. “Hắn không sao chứ?” Tần Kha không quá tự tin: “Chắc là không sao, dù sao cũng không chết được.” Ngoài miệng nhẹ nhàng, nhưng thực ra Tần Kha vẫn rất lo lắng. Ngô Hồng Minh ngồi xuống kiểm tra một phen. “Chỉ bị ngất thôi, không sao.” Tần Kha nhìn mấy cỗ thi thể của đám Huyết Nguyệt Giáo ở chung quanh. Lại thu hồi ánh mắt: “Ngô đại ca, ngươi không sao chứ?” “Ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.