Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trương Hữu Dung nhắm mắt lại, dáng vẻ như cuộc đời không còn gì để tiếc.

Trong không khí tràn ngập mùi vị không nói nên lời! Bên tai là những tiếng phẹt phẹt phẹt!

Tên có hình xăm nói với đồng bạn: “Ngươi mau kéo hắn lên đi!”

Đồng bạn của hắn lắc đầu liên tục: “Ta không đi, muốn đi thì ngươi đi đi!”

(╬◣д◢) tên có hình xăm che mũi kêu lên: “Đệch, tiểu tử thối, ngươi xong chưa! Ngươi con mẹ nó có bệnh hay không?”

Vương Cương vừa tức vừa hận nói: “Là các ngươi không cho ta đi vệ sinh, ta có biện pháp nào!”

Tần Kha cầu khẩn nói: (T▽T) “Hai vị đại ca, ta cầu các ngươi, ném hăn ra ngoài đi!”

Vương Cương nhìn chằm chằm vào Tần Kha: “Tần Kha, ngươi còn mặt mũi nói sao, còn không phải tại ngươi hạ thuốc lão tử sao!”

Tần Kha lập tức nói: (T▽T) “Ta sai rồi, ta sai rồi được chưa! Ta cam đoan đời này sẽ không hạ thuốc ngươi nữa! Coi như ta van ngươi, ngươi nhịn một chút có được hay không!”

Trương Hữu Dung vẫn luôn nhắm mắt lại chỉ trích: “Tần Kha, thì ra là ngươi hạ thuốc Vương Cương!”

Tần Kha đang định nói chuyện, Vương Cương lại nữa!

Vương Chí Kiệt cúi đầu: (? ? ˇ? ˇ? ? ) “Thật không thể tin nổi, ta thế mà lại chết ở trong hoàn cảnh như vậy!”

Tiếp đó lại phàn nàn với Tần Kha: “Tần Kha, ta thật sự không biết nói gì với ngươi! Bây giờ thì hay rồi, đả thương địch một ngàn, tự tổn tám trăm!”

Tần Kha lập tức nói: “Đừng chỉ nói ta, đồ là ta mua, nhưng tiền là ngươi bỏ!”

Trong mắt Vương Chí Kiệt đã có ánh lệ, ngẩng đầu: “A Thượng Đế, ai đến cứu ta đi!”

“Ba người các ngươi đủ rồi, tất cả câm miệng cho ta!” Nam tử có hình xăm che mũi, phát tiết lửa giận lên người Vương Cương: “Tiểu tử thối, ngươi bây giờ đứng lên cho lão tử, đứng lên ngay!”

Vương Cương nhìn sang: o(╥﹏╥)o “Đại ca, xin ngươi thương sót, lại cho ta thêm chút thời gian!”

Huống hồ, bây giờ hắn cảm thấy hai chân mình như nhũn ra rồi!

Ngay cả sức lực để đứng lên cũng không có!

Tần Kha nhất thời nhớ ra Vương Cương có dị năng hóa đá :” Vương Cương, không phải ngươi có dị năng hóa đá sao! Ngươi thử một chút, nói không chừng sau khi hóa đá thì có thể khống chế được!”

Vương Cương đã suy yếu đến mức không thèm để ý đến Tần Kha: “Ngươi cảm thấy bây giờ ta còn sức lực để dùng dị năng sao? Không được không được!”

Tần Kha cũng sắp muốn tự tử rồi: “Ta cũng không được, ta không chịu nổi, ta phải đi!”

Vương Chí Kiệt nôn khan một trận: “Dưới tình huống này, ngươi còn có thể đi đâu?”

Tần Kha cười ha ha!

Thật sự cho rằng hắn là ngu ngốc sao?

Trước khi tiến vào cửa hàng này, hắn đã để lại một ấn ký ở bên ngoài rồi!

Bây giờ, chỉ cần hắn sử dụng dị năng là có thể rời khỏi cái địa phương khiến người ta sống không bằng chết này!

Tần Kha nhỏ giọng thì thầm: “A Kiệt, lúc đầu định đồng sinh cộng tử với ngươi, nhưng tình hình bây giờ, ta cảm thấy ngươi chống đỡ một mình vẫn tốt hơn! Ngươi sẽ không trách ta, đúng không?”

Bên ngoài, tất cả người của Trấn Linh Cục đều mờ mịt!

Bọn họ cũng không thể tưởng tượng được tình hình bên trong đó gian nan đến mức nào!

“Lão đại, tra được rồi, bốn người trẻ tuổi bên trong đều là học sinh lớp Linh giả của trung học số một!”

“Lão đại, làm sao bây giờ, người của Huyết Nguyệt Giáo tâm ngoan thủ lạt, nếu như chúng ta không thực hiện yêu cầu của bọn họ, bọn họ có thể sẽ giết người thật!”

Thủ lĩnh Trấn Linh Cục hơi nhíu mày: “Đi dẫn bọn họ của bọn chúng đến đây!”

Một người đàn ông khác lại nói: “Lão đại, không được đâu! Chúng ta mất rất nhiều sức lực mới bắt được tên kia! Trên người tên kia còn có tình báo mà chúng ta cần, một khi thả hắn ra, thì sẽ không có cơ hội nữa!”

Thủ lĩnh giận dữ hét lên: (`Д′*)9 “Mạng người quan trọng hay tình báo quan trọng? Cứ mang người đến đây trước, ổn định hai tên kia rồi tính sau!”

Bên trong cửa hàng.

Tên có hình xăm bịt mũi!

Cửa hàng này chỉ có một gian phòng này, căn bản là không có nhà vệ sinh!

Theo thời gian trôi qua, không khí càng ngày càng… một lời khó nói hết!

Hắn thậm chí còn có ý nghĩ ra ngoài đầu hàng!

Vương Cương ngồi xổm trên mặt đất, hô hấp càng ngày càng khó khăn!

Tên có hình xăm buồn nôn nói: “Đứng lên, bên trong có một nhà kho nhỏ, đi vào trong đó đi, nhanh lên.”

Trên người Vương Cương đã không còn chút sức lực nào: ╥﹏╥ “Ta cũng muốn đi, nhưng ta bây giờ còn không đứng lên nổi!”

Tên có hình xăm nhìn về phía đồng bọn: “Hay là ngươi đi qua kéo hắn vào trong đi?”

Tên áo đen cao to nhìn mặt đất quanh người Vương Cương: “Cái đệch, ngươi con mẹ nó thật biết chơi, tại sao ngươi không đi?”

Ánh mắt của hai người chậm rãi rơi lên người Tần Kha!

“Các ngươi nhìn ta làm gì?” Tần Kha chớp chớp mắt: ⊙﹏⊙ “Ta còn đang bị đây này!”

Tên có hình xăm rút một con dao ra, đi qua cắt dây trên tay Tần Kha: “Ngươi đi kéo hắn vào nhà kho bên trong đi!”

Tần Kha chân thành hỏi: “Có thể đổi người khác không?”

Tên có hình xăm đã nhịn đủ cái vũ khí sinh hóa này rồi: “Nói nhảm ít thôi, nhanh lên!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK