Tần Kha đứng trước mặt Điền Hải, mặt âm trầm, nhìn từ trên cao xuống. “Chính ngươi là kẻ cầm đầu?” Điền Hải trừng mắt: “Đúng là ta, thì sao?” Tần Kha đã tức giận. Vốn định dạy cho bọn họ một bài học rồi thôi! Lại còn vịt chết mạnh miệng. Có lời nói thế nào nhỉ? Người chết thì toàn thân biến mềm, Điền Hải thuộc về loại đó, sau khi chết thì toàn thân biến mềm, duy chỉ có cái miệng là vẫn cứng. Tần Kha giơ chân lên, đạp một cước vào mặt hắn. “Thì sao?...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.