Ba người ngồi đánh bài trong phòng bệnh đến hơn chín giờ tối. Vì không để Tần Thiên Tuyết lo lắng. Đánh xong ván cuối cùng, lại vẽ nốt một nét cuối cùng của hình rùa đen trên mặt Ngô Hồng Minh, Tần Kha quyết định trở về. “Nice! Như vậy mới hoàn mỹ! A Kiệt, ta vè đây, có chuyện gì thì gọi cho ta.” “Đi chậm một chút, về đến nhà nhớ nhắn tin.” “Ok!” Chờ Tần Kha rời đi, Ngô Hồng Minh lấy điện thoại ra soi gương. (`_´)ゞ “Sao tiểu tử này chỉ vẽ thân thể...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.