Edit: Vũ Quân
Sáng ngày hôm sau, chuông cửa nhà Giang Giang lại vang lên, cô đứng dậy đi mở cửa, nhìn thấy bên ngoài là Bùi Kính, anh đang mặc trang phục của shipper. Không đợi cô mở miệng đối phương đã nhét một thùng giấy lớn vào lòng cô, cười lễ phép với cô.
"Giang tiểu thư, đây là 1000 phần bánh quy mà em đặt."
Thùng bánh quy thơm lừng, dần tụ lại thành một đám khói bồng bềnh bao lấy cô từ đầu đến chân...
Giang Giang đột nhiên bật dậy khỏi giường, cô mở to mắt mất một lúc để bình tĩnh, mới phát hiện vừa rồi chỉ là mơ, nhưng mà cũng chân thật quá đi...
"Dingdong..." Lần này chuông cửa thực sự vang lên. Cô đi dép lê ra mở cửa, nhìn thấy Bùi Kính cô hỏi một câu theo bản năng: "Bánh quy đâu?"
Bùi Kính sững sờ vài giây, ngay sau đó anh khó xử nhìn cô: "Không có bánh quy, em dậy chưa? Xuống dưới ăn trưa đi."
Gaing Giang ngại ngùng cười: "Chờ một lát, em xong ngay đây!" Nói xong cô chạy vào nhà vệ sinh rửa mặt.
Bùi Kính nhìn theo bóng cô, trong mắt là sự dịu dàng khó nói thành lời.
Bữa trưa chỉ là những món cơm nhà bình thường, đương nhiên không phải do Bùi Kính nấu. Ba món mặn và một món canh này đều là anh đặt từ một nhà hàng mà anh thường đến.
Anh đợi trong tiệm một lát Giang Giang mới đẩy cửa bước vào.
"Em xin lỗi, khiến anh phải chờ lâu rồi, mau ăn thôi." Giang Giang ngồi xuống.
Bùi Kính cảm thấy hôm nay cô hơi khác, nhìn kĩ một lát mới phát hiện hôm nay cô trang điểm nhẹ.
Khi ăn cơm Giang Giang đặt điện thoại ở trên bàn, cô vừa ăn vừa nhìn vào nó, thỉnh thoảng còn đưa thức ăn lên trước camera. Bình thường cô có thể ăn một miếng hết một phần gạch cua, nhưng hôm nay cái miệng chúm chím lại cắn thành từng miếng nhỏ.
"Em đang quay video à?" Bùi Kính gắp một chút rau vào bát của cô, Giang Giang nhìn chỗ gạch cua, cô ăn mất năm phút rồi.
"Vâng em đang quay daily vlog, có một số fans luôn nói muốn xem hơn nữa... em đang thử thay đổi, làm vlogger cũng không tệ."
Gaing Giang tắt máy quay đi, đây là lần đầu tiên cô quay video, cô không biết cần những tư liệu gì, mỗi đoạn đều quay đi quay lại rất nhiều lần.
Cô ăn một miếng hết chỗ gạch cua còn lại, lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn về phía Bùi Kính: "Đúng rồi, lát nữa em có thể quay anh được không?"
"Hả?"
"Quay kiểu không lộ mặt ấy." Giang Giang tưởng tượng hình ảnh trong đầu.
"À... Ví dụ như quay lúc anh đang gói hoa."
"Được, không sao đâu." Bùi Kính lại gắp đồ ăn cho cô, anh không để ý đến những chuyện này, Giang Giang thích là được.
Buổi chiều cô thu thập tư liệu ở cửa hàng bán hoa, buổi tối về nhà Giang Giang thử edit video, kết hợp cùng vài đoạn nhạc nhẹ, sau khi làm xong cô gửi cho Bùi Kính.
"Edit xong rồi, anh xem có được không?"
Bùi Kính mở ra, trong video ghi lại một ngày của Giang Giang.
Sáng sớm sau khi rời giường cô kéo bức màn ra, nắng sớm phủ kín căn phòng, tiếp theo cô đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Trong lúc đó cô cho thấy một số sản phẩm yêu thích mình hay dùng.
Rửa mặt xong, cô ra phòng bếp lấy bánh mì tròn và pho mát, pha thêm một ly cà phê, cô mặc áo ngủ nhàn nhã ăn bữa sáng.
Ăn sáng xong, cô thay quần áo tập thể dục, trải chiếc thảm trên ban công vẩy đầy ánh nắng, bắt đầu tập vài động tác yoga đơn giản.
Sau đó đến buổi trưa, cảnh quay chính là bữa trưa hôm nay của họ trong lúc đó thỉnh thoảng còn xuất hiện cánh tay khi anh gắp đồ ăn cho cô.
Hầu hết các cảnh quay buổi chiều đều ghi lại ở cửa hàng bán hoa, Giang Giang quay cảnh cô viết kịch bản trên máy tính, rồi lại giới thiệu một số loại hoa trước camera. Cuối cùng cô quay anh, trong màn ảnh anh chỉ xuất hiện từ cổ trở xuống, Bùi Kính đứng ngược nắng trước bàn điều khiển, anh đang bọc 'lớp áo cưới' độc nhất vô nhị cho bó hoa, động tác của anh rất dịu dàng, giống như mỗi cánh hoa đều là bảo bối trong lòng anh.
Buổi tối cô quay cảnh skin care của bản thân, và cuộc trò chuyện của cô cùng các vì sao ngoài ban công. "... Liệu hai ngôi sao sáng có bị hấp dẫn tới gần nhau không nhỉ?"
Hình ảnh mờ dần, daily vlog của cô kết thúc.
P: Edit tốt lắm, ngày hôm nay của em phong phú như vậy à?
Giang bánh gừng: Haha, là do video yêu cầu thôi, có vài cảnh còn phải quay bù nữa.
Viết caption xong đã sắp 12 giờ, Giang Giang gửi video, không đợi xét duyệt cô đã ngủ thiếp đi mất.
Ngày hôm sau đến gần trưa cô mới dậy, lúc xuống tầng ăn cơm cô mở app đọc bình luận. Số liệu tốt ngoài mong đợi, video còn được ứng dụng đẩy lên đầu. Trong khu bình luận phần lớn đều đang hỏi cô dùng loại xịt khoáng gì, màu son, áo ngủ thậm chí là thảm tập yoga, cô kiên nhẫn trả lời từng cái một. Kéo xuống tiếp cô thấy một bộ phận nhỏ đang hỏi: "Bạn đang yêu à?"
"A a a người đàn ông luôn gắp đồ ăn cho bạn là ai?"
Đây đều là những ID quen thuộc, là các fan theo dõi cô từ lâu.
Giang Giang cắn đũa, cô nhìn về phía người đối diện. Anh đang cúi đầu lột cua cho cô.
Mùa thu ở Hàng Châu chính là mùa ăn cua, mấy ngày nay trong lúc vô tình cô đã ăn rất nhiều. Cẩn thận suy nghĩ lại, cho dù là cua thịt hay cua gạch, mỗi lần đều là Bùi Kính thả vào trong bát của cô, cô gần như không cần động tay.
Cô đang yêu ư?
Giang Giang dùng ánh mắt tinh tế miêu tả người trước mắt, cô giơ tay lên ấn like cho bình luận kia.
"Cảm ơn." Cô nhỏ giọng nói.
"Làm sao vậy?" Bùi Kính ngẩng đầu nhìn cô.
"... Em nói con cua."
Giang Giang nhìn thịt cua trong bát: "Cua thật là ngon."