Sau khi ăn xong, Bùi Kính nhắc nhở Chu Khiếu một vài việc, anh chuẩn bị lái xe đưa Giang Giang về. Chuyện chấm dứt hợp đồng không thể giải quyết xong trong ngày một ngày hai, đối phương nhất định muốn làm lớn chuyện, bọn họ cũng chỉ có thể theo đến cùng.
Vừa rồi còn chưa hiện, lúc này men say mới bốc lên, Giang Giang đi giày cao gót, lúc đi đường cô hơi lung lay, mùi hương truyền đến từ trên người Bùi Kính khiến cô yên tâm, cô vô thức tới gần anh, vươn một tay ra nhẹ nhàng nắm lấy vạt áo của anh.
Chu Khiếu đứng bên cạnh nhìn, cứ nghĩ rằng lần uống rượu này Bùi Kính phải cảm ơn hắn, giống như biết hắn đang nghĩ điều gì, Bùi Kính chỉ quay đầu lại lạnh lùng nhìn: "Đi đây, có việc gì thì gọi điện cho tôi."
Bùi Kính đỡ Giang Giang, anh nói mà chẳng thèm quay đầu lại.
"Được thôi, đi thong thả, nếu không có việc lớn thì sẽ không quấy rầy anh đâu."
Chu Khiếu nhếch môi cười nhìn hai người trước mắt, trong lòng hắn không khỏi thả lỏng, hắn biết mấy năm nay bên người Bùi Kính không thiếu các đóa hoa đào, nhưng lại chẳng có thật tình, lần này vất vả lắm mới gặp được người con gái khiến anh để bụng nên hắn cũng thấy vui vẻ.
Bùi Kính vẫy tay với người đằng sau, trong gara hơi lạnh, anh cởi áo vest phủ lên người Giang Giang, sau đó đỡ cô lên xe.
Sau khi lên xe, anh đóng cửa kính lại, hương vị trên xe giống mùi hương trên người Bùi Kính, cảnh tượng bên ngoài cửa sổ dần lui về sau, trên người Giang Giang là áo vest của anh, cô được bao bọc trong hương vị quen thuộc rồi cứ thế ngủ thiếp đi.
Xe dừng lại trước cửa hàng bán hoa, người ngồi trên ghế phụ vẫn đang ngủ. Cô nghiêng đầu dựa vào ghế, sợi tóc rối tung, lộ ra cần cổ trắng nõn yếu ớt. Bùi Kính nhìn chằm chằm vào chỗ kia, hầu kết di chuyển.
Khi Giang Giang tỉnh lại hoàng hôn đã buông xuống được một nửa, trong xe chỉ còn một mình cô, cô chống đầu ngồi dậy, khi đứng dậy áo khoác trượt xuống, ngửi thấy mùi hương quen thuộc mặt cô đỏ lên.
Bùi Kính đang gói hoa ở trong tiệm, nghe thấy âm thanh từ bên ngoài, anh thấy Giang Giang đang dựa vào cửa xe duỗi người, tóc cô hơi rối, sắc môi căng bóng, ánh nắng mặt trời chiếu nghiêng lên người cô. Quanh người cô được mạ một lớp màu vàng kim, giống như một con mèo nhỏ lông xù.
Giang Giang đi vào cửa hàng bán hoa, cô đưa áo khoác cho Bùi Kính: "Sao anh không gọi tôi dậy... tôi không nói mớ chứ? Hay có ngáy ngủ không?"
Mặt Giang Giang hơi nóng, cô khẽ cắn môi, cúi đầu, ánh mắt lướt qua vai Bùi Kính.
"Hẳn là anh nên đánh thức tôi." Cô nhẹ nhàng dậm chân, khi ngẩng đầu lên thì đối diện với đôi mắt mỉm cười của Bùi Kính.
"Uống say sẽ đau đầu, tôi muốn cho em ngủ một lát."
Bùi Kính đang mặc tạp dề, bên trên dính lá và cành hoa, hoàng hôn đánh bóng dịu dàng lên mặt anh, anh đứng ở cửa của cửa tiệm, trong mắt là sự nhẹ nhàng không thể cưỡng lại được.
Giang Giang tạm biệt anh, khi xoay người cô nhớ ra gì đó nên quay lại nhìn vào trong tiệm.
"Ông chủ Bùi có thể gói cho tôi một bó hoa được không?"
"Được, em muốn như thế nào?" Bước chân của Bùi Kính dừng lại, hình như anh đã chạm vào thứ gì đó.
"Tôi rất thích bó hoa lần trước, anh chọn cho tôi một bó có phong cách tương tự như thế đi."
"Được, để tôi phát huy."
Bùi Kính xoay người vào trong tiệm, anh cúi đầu nhìn đủ loại hoa, khóe môi gợi lên một nụ cười khó phát hiện.
Một số câu trả lời sẽ được tiết lộ ngay sau đây.
Bùi Kính chọn hoa hồng Ecuador làm chủ đạo, điểm xuyết cùng hoa cát cánh màu trà và mấy cành Brownie tulip, anh cẩn thận cắt tỉa những cành hoa này, đồng thời loại bỏ gai của từng cành hoa.
Sau khi gói lớp lót bên trong, anh phủ một lớp giấy mờ như sương sớm ra bên ngoài. Những cánh hoa gợi cảm và lộng lẫy được bao quanh bởi lớp lót màu trắng thánh thiện và tinh khiết. Hoa hồng Ecuador cũng có sức quyến rũ riêng của nó.
Bùi Kính cúi đầu nhìn một hồi, anh dùng đôi bàn tay với khớp xương rõ ràng miết lên cánh hoa mỏng manh, anh đưa tay tháo dải ruy băng kết hợp ban đầu xuống, thay vào đó là một dải ren ngọc trai.
Lần này anh sẽ không nhận nhầm nữa.
Sau khi về nhà Giang Giang đặt hoa lên đầu giường, cô đốt ngọn nến Maison Margiela lazy sunnday morning, xả đầy bồn nước tắm, cởi bộ váy tinh xảo ra, chậm rãi nằm vào trong.
Trong phòng tắm bốc hơi mờ mịt, xuyên qua tấm gương phản chiếu cô nhìn thấy bó hoa đặt ở đầu giường, đó là sự kết hợp của màu rượu vang đỏ và màu hồng bánh đậu, đi kèm là màu khói phai dần, như kỵ sĩ bóng đêm.
Chạng vạng khi cô tỉnh dậy trong xe của Bùi Kính, sau một buổi chiều dài mệt mỏi, mặt trời đã kéo bóng thật dài, sự cô đơn và bất an dâng lên đỉnh điểm, cô hoảng sợ bật dậy, quay đầu nhìn ra cửa, Bùi Kính đang cắm hoa ở trong tiệm, thỉnh thoảng anh lại ngẩng lên nhìn sang bên này.
Nhẹ nhàng, mọi điều lo lắng đều tan biến, cô đã được người ta tóm lấy.
Từ bồn tắm đi ra, Giang Giang trần như nhộng đứng trước gương, hơi nóng khiến mặt cô hồng lên, sợi tóc ướt nhẹp dính lên chiếc cổ thanh tú, làn da trắng nõn như tuyết, bộ ngực kiêu hãnh khẽ rũ xuống, nhìn từ góc nghiêng chính là hình giọt nước hoàn hảo, vòng eo thon thả và cặp hông nở nang.
Cô mơn trớn mọi nơi trên cơ thể, bắt chước sự đụng chạm của người yêu.
Đêm nay cô muốn táo bạo hơn một chút.
Bùi Kính vẫn luôn chú ý điện thoại, ngay khi chương trình livestream của LilyJ hiện lên anh đã ấn vào.
Anh là khán giả đầu tiên trong phòng live, mười mấy giây sau mới có người lục tục tiến vào.
Khi vừa bắt đầu Lily đang cúi người điều chỉnh thiết bị, cô cách màn hình rất gần, mái tóc đen tán loạn trước ngực, che khuất cảnh xuân.
Sau khi cô ngồi lên giường, Bùi Kính mới thấy rõ trang phục hôm nay của cô.
Cô đeo một chiếc chuông tinh xảo trên mắt cá chân, đôi tất lưới kéo dài đến bắp đùi, mép dây nối liền với quần lót, vòng eo mềm mại lộ ra, chiếc áo ngực nhỏ nhắn, làm bằng ren mỏng, hai quả anh đào như ẩn như hiện, xương quai xanh và đầu vai hồng hào, hấp dẫn mê người.
Tiếp tục nhìn lên trên khiến Bùi Kính hít sâu một hơi. Hôm nay cô không mang mặt nạ mèo nữa mà thay vào đó là một dải ren trắng. Mặt cô rất nhỏ, phải quấn hai vòng mới che khuất được nửa khuôn mặt, đoạn dây còn thừa thắt thành hình nơ bướm ở sau đầu, giống như cánh chim rũ xuống.
Vừa thánh khiết vừa gợi cảm, làn sóng dục vọng quay cuồng, cô là nữ thần Venus của những giấc mơ. Bùi Kính theo bản năng nhìn về phía đầu giường, bó hoa hồng Ecuador lặng lẽ nằm ở đó, điều khác biệt chính là bó hoa được buộc bằng một chuỗi ngọc trai.