Đủ hung ác, nghĩa khí và hào phóng. Đây là nguyên tắc sống của Tô Bình Nam. Nếu không, một người không nơi nương tựa như hắn dựa vào cái gì để cho người ta khăng khăng một mực bán mạng cho hắn?
Thời kỳ này, khai phát bất động sản ở Ô Thành gần như là không, cư xá Bích Hải là của mấy phú hào Ô Thành ở Hải Nam
Là đột nhiên nổi hứng muốn đầu cơ địa sản kiếm lời lớn. Bán cũng không được lắm, giá 5 vạn đồng cho một trăm mét vuông khiến cho tất cả mọi người chùn bước.
Tô Bình Nam lại cảm thấy rẻ không hợp thói thường, khu vực cư xá này rất tốt, vị trí còn ở bên cạnh Đệ Nhất Trung Học Ô Thành, đời sau thì nó chính là nhà học khu. Suy nghĩ một chút, dứt khoát mua mười bộ. Năm bộ xem như phần thưởng, năm bộ giữ lại xem như của để dành.
Trong một thời không khác, hắn chỉ có chút ký ức đại khái về cổ phiếu và địa sản, cho nên hắn chỉ muốn yên ổn đứng vững ở tỉnh Thiên Nam, cũng không liều lĩnh. Hắn còn nhớ, bây giờ giá cả ở Hải Nam đã cao kinh người, tháng sáu sang năm sẽ có tuyết lở, đến lúc đó rất nhiều người sẽ chết rất thê thảm.
Cảm nhận được ánh mắt cực kỳ cảm động của mọi người, Tô Bình Nam cười nói: "Cảm động thì không cần phải nói, làm việc cho tốt là được."
"Các ngươi học lái xe đi, ta sẽ cho bên phía trấn Nhị Đài một chiếc, công ty bên này cũng sẽ có một chiếc. Bây giờ có xe mới có mặt mũi, không chỉ là thuận tiện, làm việc cũng có mặt mũi, sẽ thuận lợi hơn nhiều."
Mấy người Tô Văn Văn hoàn toàn ngây dại, vừa được tặng một căn nhà, còn chưa tỉnh táo lại thì biết sắp được cho xe. Thời buổi này, có một chiếc xe máy thì đã rất là ngon rồi, mà bọn họ sắp được lái xe, trong lúc nhất thời nhiệt huyết sôi trào trên ngực, lại không biết phải nói cái gì, chỉ cúi đầu thật sâu cảm thấy mình chỉ có thể dùng cái mạng này báo đáp Tô Bình Nam.
Tô Bình Nam quay đầu lại, nói với Trương Đồng sắc mặt đã đỏ lên: "Gọi điện thoại cho Ngụy lão tam ở trạm nam, hắn có lui tới với huynh đệ Cao gia ở thành phố Thiên Đô, nói là ta muốn nhờ hắn đặt xe."
Thập niên 90, người giàu cũng không thiếu, phần lớn là dựa vào duyên hải phát tài. Theo phú hào nội địa tăng nhiều, những chiếc ô tô có lai lịch không rõ ràng dần dần xuất hiện trong đất liền.
Huynh đệ Cao gia có quan hệ rất rộng ở duyên hải, hơn nữa hai huynh đệ này còn là dân mê xe, rất thích cải tiến xe. Lăn lộn ở duyên hải mấy năm, có chút tiền vốn, hai người về thành phố Thiên Đô làm một cái nhà máy sửa chữa ô tô trên quốc lộ X03, đến bây giờ đã trở thành con buôn xe riêng lớn nhất tỉnh Thiên Nam.
Hơn nữa giá xe của bọn họ cao, chất lượng cũng tốt, thời đại bây giờ, không có quy định về đăng ký xe, tốn ít tiền móc nối quan hệ một chút là có thể đăng ký. Huynh đệ Cao gia là người khôn khéo, đặc biệt là Cao lão đại. Sau này, giã từ sự nghiệp khi đang trên đỉnh vinh quang, hắn rất khôn khéo chọn trở thành người đại diện thương hiệu, đến khi Tô Bình Nam trùng sinh, hắn gần như lũng đoạn thị trường tiêu thụ mấy thương hiệu ô tô hạng sang ở Thiên Nam.
Những người trong Thực phẩm Cẩm Tú bắt đầu bận rộn, bọn họ cố gắng hết sức, muốn cho Tô Bình Nam một câu trả lời khiến cho hắn hài lòng. Mà Tô Bình Nam thì vì thời đại này có quá nhiều ngành nghề có thể kiếm lợi nhiều, hắn tham, muốn kiếm nhiều vốn liếng hơn nữa.
Các huynh đệ Cao Thành Phong làm ăn dựa vào danh tiếng, đặt hàng không cần tiền đặt cọc.
Khi hắn nhận được điện thoại của Ngụy lão tam ở Ô Thành thì có chút buồn bực, từ khi nào Ô Thành lại toát ra một nhân tài mới nổi như vậy, hắn ra giá 70 vạn mà đối phương lại lập tức đồng ý.
Đặt ba chiếc Toyota việt dã màu đen thì chắc chắn không thành vấn đề, nhưng yêu cầu hai chiếc xe tải nhỏ có thùng xe đông lạnh, nếu như bị cho leo cây thì chắc chắn phai bồi thường tiền hàng.
Liên tục suy nghĩ, Ngụy Tam ở Ô Thành cũng có tiếng tăm, huynh đệ Cao gia cũng ngại bàn chuyện tiền đặt cọc, cắn răng đồng ý.
Xe vừa đến, Cao Thành Phong lập tức thông báo cho Ngụy lão tam, Ngụy lão tam nghe điện thoại, nói sẽ thông báo cho Tiểu Hồng Bào gì đó rồi im luôn.
Huynh đệ Cao gia hai mặt nhìn nhau, trong lòng bắt đầu thấp thỏm không yên, đơn này cũng không nhỏ, nếu thất bại bọn họ cũng không chịu nổi.
Ngụy Tam là người thọt, nhưng là lão giang hồ, tính tình rất cẩn thận, rất trọng chữ tín, cho nên sống rất ổn ở thế giới ngầm Ô Thành.
Hắn gọi điện thoại suốt mười phút đều là máy bận, quýnh lên, hắn khập khễnh đi thẳng đến nhà máy thực phẩm của Tô Bình Nam, lo lắng trong lòng khiến cho một người thọt như hắn bước đi như bay.
Tô Bình Nam sắp bận rộn đến điên rồi, kể từ lúc gầy dựng lên đến giờ cũng đã 20 ngày, các phương diện đều thuận lợi khiến cho hắn có chút hoài nghi tính chân thực của chuyện này.
Lý Chí Vũ ăn trúng thuốc gì, bắt đầu dùng ba toa xe giao hàng, hạt thông trong phạm vi gần trăm dặm xung quanh trấn Nhị Đài bị thu mua không còn một mảnh. Hiệu suất làm việc của Tô Văn Văn cũng đáng kinh ngạc, đóng dấu hợp đồng từ mấy hương trấn khác đến muốn gãy tay, một lượng lớn hạt thông liên tục tuôn tới trấn Nhị Đài.
Quách Quang Diệu thì càng thuận lợi hơn, chính phủ nghèo đến điên rồi, nghe nói về khoản đầu tư và thu thuế, còn xây dựng một trung tâm lưu trữ lớn nhất thì hai mắt sáng rỡ. Tất cả thủ tục đều được bật đèn xanh, đến lúc cần ký tên thì chỉ cần Tô Bình Nam đến ký một cái là được, năm trăm mẫu đất bán ra giống như là bán rau củ, giá cả rẻ đến đáng sợ, 100 vạn. Số đất này vừa tới tay công ty Cẩm Tú, mới đặt móng, tường còn chưa xây xong thì hạt thông trong đó đã bị Tô Văn Văn mua sạch.
Trương Lệ Hoa thấy những người khác đều cố gắng như thế, mình thì tiến triển chậm chạp, mắt thấy sắp đến hạn, nàng quyết định, dứt khoát dẫn Dương Thiên Lý với các ban ngành liên quan lên bàn rượu làm một trận.
Ở Ô Thành, Tô Bình Nam xuất hàng liên tục, thế mà lại không người để dùng, hắn phải tự mình ra trận, điện thoại của nhà máy bị những cuộc gọi gọi đến đặt hàng hàng ngày làm cho nóng đến sắp nổ tung, làm sao mà nghe được điện thoại của Ngụy Tam.
Ngụy Tam vừa đi còn vừa thầm mắng mình bị hoa hồng của khoản làm ăn lớn này làm cho mờ mắt, huynh đệ Cao gia và Tiểu Hồng Bào đều không phải là loại lương thiện gì, lỡ như xảy ra vấn đề, chắc chắn mình sẽ không có quả ngon để ăn. Tiểu Hồng Bào, nghe nói là chỉ kiếm được nhiều tiền, nhưng mà loại người này canh ba giàu, canh năm nghèo, xảy ra sự cố là xong phim.
Nhưng khi hắn vô cùng lo lắng chạy tới nhà máy thực phẩm của Tiểu Hồng Bào, nhìn thấy dáng vẻ của Tiểu Hồng Bào thì hắn bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc ngây người.