• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phương thức theo đuổi nữ sinh của Tô Bình Nam cũng giống như hắn hành tẩu giang hồ, đơn giản, thô bạo, trực tiếp.

Trong cuộc sống của Lý Lạc Nhiên, ròng rã một tuần lễ, nam nhân thần bí đó lại biến mất không một tung tích.

Có đôi khi nàng sẽ ngẫu nhiên nhớ tới cách bắt chuyện chững chạc đàng hoàng như đàm phán của nam nhân đó, cũng sẽ mỉm cười.

Cho đến một tuần lễ sau, hai người trẻ tuổi mặc tây trang màu đen tới tìm nàng.

Ngày ấy, Lý Lạc Nhiên mặc đồ thể thao màu trắng bó sát người, tết tóc đuôi ngựa, đang chạy bộ vào sáng sớm. Hai thanh niên mặc áo đen đột ngột ngăn ở trước mặt nàng. Trên bãi tập, các nam sinh nhìn thấy thì cũng khẩn trương lên, từng người ma quyền sát chưởng, chờ nếu có chuyện là sẽ lập tức xông lên anh hùng cứu mỹ nhân.

Hai nguời cũng bị mỹ mạo của Lý Lạc Nhiên làm cho giật mình, nhìn chằm chằm một chút, như đã hiểu ra.

"Xin hỏi có phải là Lý Lạc Nhiên tiểu thư không?"

Bây giờ, cụm từ tiểu thư còn chưa có hàm nghĩa đặc thù như đời sau.

"Ừm."

"Đây là đồ mà Tô tổng sai chúng ta đem tới, mời nhận."

Nói xong, một người trong đó rất cung kính đưa một cái hộp cực kì tinh xảo tới trước mặt nàng.

Lý Lạc Nhiên lắc đầu, cũng không có nhận: "Là cái gì?"

"Chúng ta cũng không biết. Tô tổng chỉ sai chúng ta tự mình đưa đến cho ngươi, nói là quà tặng cho bạn."

Hộp vẫn được mở ra, Lý Lạc Nhiên nhìn hai người nhanh chóng rời đi như bị mấy chục người truy sát, mỉm cười một cái.

Một cái bông tai bằng đá Khổng Tước hình bát giác, ở giữa khảm kim cương, cực kỳ tinh xảo. Lần đầu tiên nhìn thấy nó thì Lý Lạc Nhiên đã rất thích, nhưng mà một thứ quý giá như thế, nàng cảm thấy không thể nhận, nhìn hai người đã đi xa chỉ còn lại một cái chấm đen, nàng che miệng cười cười, quyết định đem về ký túc xá, dặn Đỗ Đan Đan khi nào về nhà thì đem về cho tên ngu ngốc đó.

Trong lòng Lý Lạc Nhiên, Tô Bình Nam mang đến cảm giác vô cùng kỳ quái, nàng có chút hiếu kỳ, cũng có chút sợ hãi.

Đêm hôm đó, khi Đỗ Đan Đan nói ra câu nói sau cùng, Lý Lạc Nhiên im lặng không nói gì. Đối với người lớn lên trong hoàn cảnh gia đình tốt đẹp như nàng thì những chuyện này nàng không dám tưởng tượng tới.

Triệu Hà có chút si mê nói: "Giang hồ chân chính không phải thiếu niên áo trắng, ra tay xa xỉ. Người đàn ông này quá bạo tay. Lạc Nhiên, ngươi nói xem, ta động lòng rồi."

Nghe người vạm vỡ nhất ký túc xá là Triệu Hà hỏi thăm, Lý Lạc Nhiên vẫn giữ trầm mặc. Nhưng mà một câu nói của người cô đi du học Anh quốc mà nàng súng bái nhất hiện lên trong lòng nàng: "Một cô gái nội tâm mạnh mẽ thì sẽ không sợ trắc trở khi tình yêu đến. Cho dù phía trước là vực sâu vạn trượng hay là vô tuyến phong quang thì đều phải thong dong đối mặt."

Tiệm cơm được Tô Bình Nam đặt tên là Cẩm Tú Các được trang trí với tốc độ nhanh kinh khủng, lần đầu tiên Hàn Binh phụ trách trang trí một tác phẩm hoàn toàn dựa theo ý nghĩ của mình, hắn gần như tập trung toàn bộ tinh thần vào đó. Mỗi ngày ngủ bốn giờ với thái độ đã tốt còn muốn tốt hơn làm cho phía thi công không ngừng kêu khổ.

Mới đầu những người này vẫn chịu được, sau này thì xảy ra mâu thuẫn. Hàn Binh không nói hai lời, nói cho Tô Bình Nam.

Tô Bình Nam cười cười, không nói chuyện. Vào ban đêm, Quách Quang Diệu mời phía thi công, Tô Bình Nam xuất hiện nửa giờ, ai kính rượu cũng không uống, chỉ uống riêng ba ly với Hàn Binh.

Ngày thứ hai, Hàn Binh làm việc, phát hiện trong vòng một đêm, tất cả mọi vấn đề đều biến mất, mọi người hoà hợp êm ấm, cực kỳ nhiệt tình.

Bây giờ, Tô Bình Nam dồn đa số tinh lực vào thị trấn Nhị Đài.

Hắn biết sang năm Phong Thành sẽ hoàn toàn buông lỏng giao dịch lâm sản, thị trấn Nhị Đài sẽ trở nên vô cùng phồn hoa.

Có ví dụ đầu tư giai đoạn trước, tập đoàn Cẩm Tú lại dùng số tiền lớn mua sắm một vị trí hoàng kim ở thị trấn Nhị Đài. Một số tiền mặt lớn đập xuống, bắt đầu xây dựng nền tảng cho chuỗi khách sạn mang tên Cẩm Tú Như Gia.

Bây giờ Tô Bình Nam đã đầu tư xây dựng trung tâm gia công, lưu trữ hạt thông ở thị trấn Nhị Đài, nhà máy gia công óc chó và một quán rượu. Bây giờ hắn là nhà đầu tư lớn nhất thị trấn Nhị Đài, tất cả các mặt gần như đều bật đèn xanh cho hắn. Đến khi công ty thổ sản dưới trướng lâm nghiệp Phong Thành kịp phản ứng lại thì phát hiện cánh chim của thực phẩm Cẩm Tú đã vững, hạt thông vẫn liên tục kéo vào trung tâm, sau đó được vận chuyển đến Ô Thành.

Tô Bình Nam bày sạp hàng quá nhanh, quá lớn, thu nhập lớn từ công ty xe taxi thì sau này mới tính, là trù tính sớm, mà tiền mặt của công ty thì toàn bộ đều nhờ cung ứng hạt thông, cho nên tiền trong sổ sách vẫn luôn không nhiều. Trước mắt, việc khẩn cấp phải làm là tìm một con gà đẻ trứng vàng khác nữa.

Khóa trái mình trong văn phòng, Tô Bình Nam nghiêm túc đọc laptop đã được ghi chép đầy, hắn đang tìm kiếm món làm ăn thích hợp với hắn nhất, bây giờ có quá nhiều cơ hội, rất nhiều hạng mục lợi nhuận không lớn bị hắn từ bỏ.

Bốn chữ "Tứ Thông Nhất Bình" đập vào tầm mắt của hắn, đây là hạng mục xây dựng cơ cở sắp bắt đầu khởi công của tỉnh Thiên Nam. Sang năm còn sẽ có mấy con đường cao tốc và quốc lộ được khởi công xây dựng, Tô Bình Nam sắc mặt nghiêm túc. Bây giờ tài chính là lực lượng của hắn không đủ để nhập cuộc ăn bánh ga tô, biện pháp duy nhất là ở phương diện cung ứng nguyên vật liệu.

Nhưng mà làm những đầu tư nhỏ nhưng lợi nhuận lớn như khai thác cát đá, phong hiểm lớn nhất chính là cường hào bản địa cũng sẽ nhúng tay vào, trong đó ngư long hỗn tạp, vô cùng huyết tinh. Tô Bình Nam đang suy tính xem có đáng giá cường thế giết vào hay không, sau khi nhập cuộc thì chắc chắn sẽ có mâu thuẫn, những mâu thuẫn này nên xử lý như thế nào.

Là hắn, Tô Bình Nam khép laptop lại, hạ quyết tâm, bây giờ đa số mọi người đều không có phát hiện được kỳ ngộ sang năm, chỉ cần hắn bố cục sớm, chưa hẳn không thể ăn được phần to. Còn xung đột mâu thuẫn, bây giờ hắn đã đầy đủ lông cánh, không cần phải sợ bất cứ kẻ nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK