Mãi tận 20 năm sau Tô Bình Nam mới biết mình chẳng qua chỉ là một tên tiểu lưu manh thương tích đầy người, hắn đã sống cuộc sống kéo dài hơi tàn như một con chó già hoang ven đường trong thành phố đầy sắc màu phồn hoa này.
Ông trời cho hắn một cơ hội để làm lại, năm đó ánh mắt của hắn vẫn kiệt ngạo bất tuân như thế.
Năm đó, hắn kiêu ngạo như một con hùng ưng vừa xuyên qua bão cát.
Tô Bình Nam muốn đánh ra một thiên hạ, sáng tạo một đế quốc thương nghiệp thuộc về mình trong thời đại hoàng kim phong vân quật khởi này!!!