Phát hiện Thâm Uyên cự ma đã bị giết, một ít người của Hắc Ám công hội đã lẻn vào trong phủ thành chủ nhanh chóng lui lại, biến mất nhanh trong bóng tối.
Mặt khác ở một chỗ khác, một hắc y nhân đang đứng nhìn.
Lẳng lặng nhìn, hắc y nhân này thấy được toàn bộ quá trình Thâm Uyên cự ma bị Thần Lôi sát trận trảm sát, nhìn Nhiếp Ly được Diệp Tu ôm đi, khóe môi hắn hơi hơi nhếch lên, thanh âm khàn khàn trầm thấp:“Rất tốt rất tốt.”
Có vài lần, hắn nhịn không được muốn ra tay, đánh giết Nhiếp Ly đang trong tay Diệp Tu, thế nhưng cuối cùng hắn vẫn dừng hành động lại, đứng một chỗ ngóng nhìn.
“Ta biết ngươi đã cảm thấy được ta, lại đang chờ ta ra tay, bất quá muốn tìm được ta thì không đơn giản như vậy, lần này giao phong, ngươi thắng, bất quá lần tới sẽ không đơn giản như vậy.” Hắc y nhân cười lạnh, thân ảnh chậm rãi tan rã trong bóng tối.
bên cạnh Thái Ất sát trận Diệp Tông, trong mắt lóe ra lợi hại quang mang, cái cổ khí tức kia vẫn quanh quẩn trong đầu hắn khiến hắn cảnh giác cho tới khi hắn cảm thấy khí tức đó đã biến mất, hắn mới khẳng định là đối phương đã đi
Từ khi Thâm Uyên cự ma xuất hiện, Diệp Tông đã rình bắt được hai Yêu Linh sư của Hắc Ám công hội, nhưng hắn vẫn cảm giác bất an, cho đến khi đối phương biến mất Diệp Tông cũng không có đi tìm nơi hắc y nhân kia ẩn mình “Xem ra đối phương không có ý định ra tay.” Diệp Tông âm thầm nghĩ, nếu đối phương ra tay, thậm chí là Diệp Tông, chỉ sợ cũng sẽ lâm vào một hồi ác chiến.
Đúng lúc này, một võ giả Hắc Kim cấp vội vàng chạy tới.
“Diệp Tông đại nhân, có chuyện không tốt.” võ giả kia vội vã nói.
“Phát sinh chuyện gì?” Diệp Tông nhất thời có một loại cảm giác không hay.
“ba Yêu Linh sư Hắc Kim cấp bị chúng ta bắt lúc trước, tất cả đều đã chết.” võ giả kia chắp tay nói.
“Quả thế.” Diệp Tông nắm tay, vì sợ ba Yêu Linh sư Hắc Kim cấp kia chạy trốn, sẽ thả hổ về rừng, Diệp Tông triệt để phế bỏ linh hồn hải của ba Yêu Linh sư Hắc Kim cấp kia, làm tu vi bọn hắn không có khả năng khôi phục, vì muốn giam giữ tại bên trong nhà giam bí mật trong phủ thành chủ, để sau này có thể tra khảo thẩm vấn ra Hắc Ám công hội đến cùng đang định cư ở nơi nào. Thế nhưng không nghĩ tới, người của Hắc Ám công hội lại ác độc như vậy, tự tay giết chết ba Yêu linh sư Hắc Kim cấp,“Bọn họ phái người cướp ngục? Đối phương là thực lực ra sao?”
nhà giam bí mật trong phủ thành chủ, không người nào có thể biết, đối phương vì sao có thể biết được vị trí đồng thời phát động tập kích? hết thảy phải điều tra rõ ràng mới được!
“Hồi bẩm thành chủ đại nhân, không có người đến cướp ngục, ba Yêu Linh sư Hắc Kim cấp kia tự động đứt mạch máu mà chết.” võ giả kia nói.
“Tự ngắt mạch máu mà chết?” Diệp Tông trong lòng rùng mình, người của Hắc Ám công hội quả nhiên là nhiều thủ đoạn! nếu hắn đoán không sai, trên người ba Yêu Linh sư Hắc Kim cấp kia có di trì linh hồn xiềng xích, một khi phát hiện có ai bị bắt, trực tiếp thúc dục linh hồn xiềng xích, đem giết chết.
Có thủ đoạn như vậy, mới ngăn chặn được thủ hạ phản bội, khó trách Hắc Ám công hội thần bí như vậy, điều đó giải thích vì sao đến nay các gia tộc đều không biết Hắc Ám công hội ẩn náu nơi đâu.
Lúc này, bên ngoài phủ thành chủ.
Một hắc y nhân lẳng lặng đứng, mấy chục hắc y nhân khác tất cả đều cung kính quỳ, cũng không dám lên tiếng, trong đó cũng bao gồm cả vài vị Hắc Kim cấp.
“Tổng cộng đi đến đây có tám Hắc Kim cấp, bị Thâm Uyên cự ma chém chết một, bị Diệp Tông giết hai, bị thiếu niên kia giết một, mặt khác tiến đến Thiên Ngân thế gia ám sát cha mẹ thiếu niên kia nhân, thế nhưng cũng không thu hoạch được gì. Các ngươi đều là một lũ phế vật!” hắc y nhân kia hừ lạnh một tiếng.
“Đại nhân, chúng ta hoàn toàn không nghĩ đến, hai pháp trận cổ quái kia, lại có uy lực cường đại như vậy, hơn nữa bên trong Thiên Ngân thế gia, cũng có vài cái cường giả Hắc Kim cấp canh giữ, mặt khác dường như họ cũng đã chuẩn bị từ sớm, chúng ta hoàn toàn không tìm thấy chỗ ở của cha mẹ thiếu niên kia!”
hắc y nhân kia tay phải mở ra, trong tay ba khối phù thạch màu đen, đã vỡ vụn.
“Lần này bỏ qua, nếu lần sau vẫn là làm việc không tốt như vậy, các ngươi cũng đi chết theo bọn họ đi!” thanh âm Hắc y nhân u lãnh, tựa như đến từ Địa Ngục vậy.
Thấy vậy, những người này cả người run lên, lộ ra vẻ sợ hãi. ba khối phù thạch màu đen này, chính là linh hồn thạch của ba Yêu Linh sư bị bắt, một khi hắc y nhân thi triển kết ấn lệnh này ba khối phù thạch khiến nó vỡ vụn, thì ba Yêu Linh sư Hắc Kim cấp kia sẽ bị linh hồn xiềng xích khóa chặt, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.
Từ khi bọn họ gia nhập Hắc Ám công hội, vận mệnh bọn họ cũng đã triệt để bị chúa tể bọn họ khóa chặt linh hồn trong một khối thạch nhỏ, chỉ cần khối linh hồn thạch bị bóp nát, bọn họ liền chết. Bọn họ không phải không từng có phản kháng, thế nhưng những người phản kháng toàn bộ đều bị xử lý, chết rất bi thảm. Về phần chạy trốn, Hắc Ám công hội quá cường đại, bất cứ ai chạy đến bất cứ một địa phương, bọn họ đều có thể bắt đem về. Vì thế bọn họ chỉ có thể bị nô dịch, cẩn thận dè chừng làm việc thay Hắc Ám công hội. Ngẫu nhiên sẽ có vài đồng bạn tử vong, làm bọn hắn trong lòng ưu tư.
Bất quá cho dù không ngừng có người tử vong, hàng năm Hắc Ám công hội cuối cùng sẽ có rất nhiều người mới từ lò đạo tạo tàn khốc từ căn cứ Địa Ngục huấn luyện ra để bổ sung cho Hắc Ám công hội, làm Hắc Ám công hội trở nên càng ngày càng cường đại.
Đối với Quang Huy chi thành mà nói, Hắc Ám công hội vĩnh viễn là một giấc mộng đáng sợ.“Đi thôi, chúng ta trở về phục mệnh với yêu chủ.” hắc y nhân kia xoay người, hướng phía trước đi.
Toàn bộ hắc y nhân Quỳ trên mặt đất nhìn nhau, lập tức đứng dậy đuổi theo.
Nhưng bọn họ không biết là, xa xa trên một cây đại thụ, một con chim to đang đứng ở nơi đó, toàn thân nó do kim loại tạo ra, ánh mắt vô cùng lợi hại, xuyên thấu màn đêm. Con chim này chính là Linh Khôi phong ấn linh hồn Diệp Duyên thuỷ tổ. Tiểu phi phi
Trong phủ thành chủ.
Nhiếp Ly đang nằm trên giường, hai mắt nhắm nghiền, còn đang hôn mê.
“Phụ thân, Nhiếp Ly hắn làm sao vậy?” Diệp Tử Vân nôn nóng hỏi thăm, trong mắt tràn đầy tâm tình, không biết vì cái gì, nhìn thấy Nhiếp Ly đóng chặt hai tròng mắt, Diệp Tử Vân liền sốt ruột, nước mắt nhịn không được chảy xuống.
“Nhiếp Ly ca ca, ngươi mau tỉnh lại, ô ô ô......” Một bên Nhiếp Vũ không ngừng khóc.
Diệp Tông cùng Diệp Tu lẳng lặng đứng một bên.
“Diệp Tông đại nhân, hắn bị làm sao?” Diệp Tu nhìn về phía Diệp Tông dò hỏi.
Diệp Tông hơi thở dài một tiếng nói:“Nếu chỉ là linh hồn lực sử dụng quá độ, thì cũng không có gì nghiêm trọng, thế nhưng không biết cái nguyên nhân gì, linh hồn hải của hắn hoàn toàn khô kiệt, cái này có chút vấn đề.” Diệp Tông trầm mặc một lát, nhìn về phía Diệp Tu nói,“Đem phiến Vụ Diệp thảo Diệp tử lại đây, cho Nhiếp Ly ăn đi!”
Nghe được Diệp Tông nói, Diệp Tu lông mi thoáng nhướn, khó có thể tin tưởng nhìn về phía Diệp Tông, hắn sửng sốt, Diệp Tông lại có thể đem Vụ Diệp thảo Diệp tử lấy ra cho Nhiếp Ly ăn!
trước mắt tu vi Diệp Tông, cách Truyền Kỳ cảnh giới chỉ có một bước, mà Vụ Diệp thảo Diệp tử, chính là mấu chốt giúp cho hắn tấn giai Truyền Kỳ! Vụ Diệp thảo Diệp tử cực kỳ hiếm thấy và quý trọng, chỉ xuất hiện bên trong những địa phương có rừng núi hiểm trở và hoan vu, hơn nữa chung quanh một cây Vụ Diệp thảo trưởng thành, thường thường sẽ có một yêu thú Truyền Kỳ cấp thủ hộ, lần đó Diệp Mặc đại nhân thừa sống thiếu chết mới từ trong tay một yêu thú Truyền Kỳ cấp giành lấy phiến Vụ Diệp thảo Diệp tử này.
Diệp Tông trừng mắt nhìn Diệp Tu, trầm giọng nói:“Còn không mau đi lấy, cứu người là trọng yếu!”
“Vâng!” Diệp Tu nhanh chóng đi đến bảo khố của phủ thành chủ.
Nhìn Diệp Tử Vân rơi lệ đầy mặt, Diệp Tông ở trong lòng thở dài một tiếng, trước kia hắn sở dĩ tràn ngập địch ý đối với Nhiếp Ly, là xuất phát từ tình cảm một người cha bảo vệ cho con gái (có thèn cha nào khoái sau này con gái mình bị 1 thằng khác lừa và chịt không), nhìn thấy Diệp Tử Vân như vậy, Diệp Tông trong lòng thở dài một tiếng, không có người cha nào có thể vĩnh viễn bảo vệ con gái bên mình mãi mãi, tùy vào chọn lựa của nó mà thôi.
Tên tiểu tử Nhiếp Ly này tuy rằng không tốt lắm về mặt tình cảm, thế nhưng tính tình thì lại rất được.
Hôm nay sau trận chiến này, bọn họ có thể đánh đuổi được Hắc Ám công hội, cong của Nhiếp Ly là lớn nhất. thái độ của Diệp Tông đối với Nhiếp Ly, cũng bắt đầu sinh ra một ít thay đổi.
Sau một lát, Diệp Tử Vân dựa theo lời Diệp Tông dặn, đem Vụ Diệp thảo mài thành bột phấn, sau đó dùng nước trôi lên, cho Nhiếp Ly chậm rãi ăn.
Nhìn Diệp Tử Vân bộ dáng thong thả tinh tế tỉ mỉ, Diệp Tông không khỏi lắc đầu, nữ sinh ngoại tộc, quả là thế, nghĩ nghĩ, chính mình tựa hồ cũng không cần thiết phải ở lại nhìn cảnh này. Diệp Tông chậm rãi đi ra ngoài.
Một giấc mộng dài.
Ở trong mộng, Nhiếp Ly lại về đến thời khắc Quang Huy chi thành tan biến, vô số người bên trong Liệt Diễm kêu la thảm thiết, bốn phía thỉnh thoảng lại truyền đến tiếng phụ nữ, tiếng khóc bọn nhỏ nỉ non, toàn bộ Quang Huy chi thành đều lâm vào một mảnh biển lửa, Nhiếp Ly tận mắt nhìn đến tộc nhân của mình nhóm bị giết, bọn nhóc này là nhưng tiểu hài tử được gia tộc bảo vệ.
Ở trong mộng, phụ thân nói, các ngươi chính là hi vọng của gia tộc, chỉ cần các ngươi còn sống, gia tộc liền có thể duy trì tiếp. Nói xong câu đó, phụ thân khẳng khái chịu chết.
Ở trong mộng, hắn cùng Diệp Tử Vân ôm nhau, Diệp Tử Vân nằm trong lòng hắn vuốt ve cằm hắn, nhẹ giọng nỉ nói non, chúng ta mặc kệ là ai chết, người còn lại cũng phải dũng cảm sống sót. Sau đó, trong nháy mắt ngoái đầu nhìn lại, vĩnh biệt.
Một khắc kia Nhiếp Ly
“Tử Vân......” Nhiếp Ly kêu lên, muốn bắt lấy tay Diệp Tử Vân, lại nhìn Diệp Tử Vân chậm rãi biến mất ở trong bóng tối vô tận.
Trong phòng.
Biết tình huống Nhiếp Ly, Tiêu Ngưng Nhi liền vội vàng bận rộn từ trong nhà chạy tới, thấy Diệp Tử Vân đang chăm sóc Nhiếp Ly, nàng cùng Diệp Tử Vân yên lặng canh giữ ở bên cạnh Nhiếp Ly, hai người đều không có nói chuyện. Hai nữ nhi đã từng là bạn, quen thuộc lẫn nhau, lại có điểm xa lạ.
Tiêu Ngưng Nhi vắt khăn mặt, đem khăn mặt đặt ở trên trán Nhiếp Ly, lẳng lặng ngưng mắt nhìn má Nhiếp Ly.
Không lâu trước đây, đại nam hài này chưa bao giờ gợi ra qua nàng qua nhiều chú ý, tâm lý của nàng chỉ có một giấc mộng, đó chính là trở nên càng ngày càng mạnh, nhưng mà tại thí luyện chi địa, vận mệnh nàng phát sinh thay đổi, đồng thời tâm lý của nàng, trừ tu luyện ra, tâm lý của nàng đều đổ dồn về bóng dáng của Nhiếp Ly.