"Thành chủ đại nhân, chúng ta có tin từ người thần bí, hình như là cho ngài đấy." Một người thị vệ chạy vào, khom người nói ra.
Diệp Tông dùng Linh hồn lực kiểm tra rồi thoáng một phát, xác nhận thư tín bên trong không có vấn đề gì, mở thư ra thư, chữ viết rõ ràng đập vào mắt, Diệp Tông trong đôi mắt đột nhiên lóe ra một đạo hàn quang, bởi vì chữ viết này là của Diệp Hàn.
"Phụ thân đại nhân, ngày ấy sau khi ta ly khai Quang Huy Chi Thành, suy đi nghĩ lại, ngày đêm khó ngủ. Kỳ thật từ lúc trước, thời điểm bắt đầu trở lại Quang Huy Chi Thành, ta đã biết mình không cách nào đạt được chức thành chủ rồi, trong khi lịch luyện, sư phó vì bảo hộ ta, sinh tử không biết, hắn là người duy nhất trong Phong Tuyết thế gia nguyện ý ủng hộ ta, không có hắn che chở, coi như là ngươi nghĩ đem chức thành chủ truyền cho ta cũng không có tác dụng. Ta không cam lòng! Tuy rằng nghĩa phụ đối với ta không tệ, nhưng mà ta không có lựa chọn nào khác, vì đạt được Tử Vân, ta dù là hủy diệt toàn bộ Quang Huy Chi Thành cũng sẽ không tiếc. Bởi vì tại ngươi đem ta đưa đến Phủ thành chủ, ngay một khắc gặp nàng này, ta liền xác định, kiếp này ta muốn lấy nàng làm vợ!"
"Tuy rằng ta đã thất bại, nhưng mà sau khi gia nhập Hắc Ám Công Hội, ta lại phát hiện ra một thế giới mới, đó chính là Minh Vực, nguyên lai nơi đây thế lực cường đại nhất, không phải Hắc Ám Công Hội. Hắc Ám Công Hội Yêu Chủ, cũng bất quá chỉ như vậy mà thôi, nơi đây có rất nhiều thế gia đều có được cấp bậc Thần cấp cường giả."
"Nghĩa phụ biết cái gì là cấp bậc Thần không? Đó là nắm trong tay vô cùng pháp tắc chi lực Truyền kỳ đỉnh phong cường giả, gần với Thần Linh bình thường tồn tại."
"Rồi đên khi ta được Vu Quỷ thế gia trọng dụng, Vu Quỷ thế gia tỏ vẻ đối với Quang Huy Chi Thành cảm thấy rất hứng thú, nếu là nghĩa phụ nguyện ý mang theo toàn bộ Quang Huy Chi Thành đến đầu hàng, nhất định có thể trở thành thân tín của Vu Quỷ thế gia. Một cái Quang Huy Chi Thành nho nhỏ, có gì đáng tiếc đâu? Đến lúc đó nói không chừng nghĩa phụ cũng có thể bước vào cấp bậc Lĩnh Vực Của Thần! Nếu như nghĩa phụ không đồng ý, như vậy Vu Quỷ thế gia, sẽ điều động các cường giả đến hàng phục Quang Huy Chi Thành, đến lúc đó Quang Huy Chi Thành chỉ sợ một ngọn cỏ cũng không còn. Thỉnh nghĩa phụ nghĩ lại."
Chứng kiến phong thư này, Diệp Tông một chưởng vỗ vào mặt bàn, cánh tay gân xanh nổi lên. Hai mắt huyết hồng.
Bị chính người mình coi trọng tín nhiệm phản bội, tư vị này sao mà không khó chịu cho được. Giống như là bị người ở trong lòng hung hăng mà đâm một đao, hắn thật không nghĩ tới Diệp Hàn không ngờ lại tàn ác đến vậy. Dùng tài trí thông mình của Diệp Tông, có thể nào nhìn không ra, Vu Quỷ thế gia này chỉ sợ là do Diệp Hàn đưa tới.
Diệp Hàn, hắn so với Hắc Ám Công Hội một lòng muốn độc chiếm lấy Quang Huy Chi Thành còn muốn ác độc hơn!
Nghĩ đến Quang Huy Chi Thành sắp gặp phải nguy cơ to lớn, Diệp Tông tim như bị đao cắt, đây đều là do hắn nhận thức người không tốt mà tạo thành. Ban đầu hắn chỉ cho rằng Diệp Hàn chẳng qua là tâm cơ thâm trầm mà thôi. Không nghĩ tới hắn lại có ý đồ phản bội Quang Huy Chi Thành.
Không biết Nhiếp Ly tiểu tử này đã đi nơi nào, Diệp Tông chợt phát hiện, từ sau khi Nhiếp Ly rời đi, hắn thậm chí ngay cả một cái thương thảo đối sách cũng không có. Tại thời điểm Nhiếp Ly rời đi, Diệp Tông quả thực hận không thể đem Nhiếp Ly này đánh một trận, nhưng sau khi Nhiếp Ly rời đi một đoạn thời gian, Diệp Tông lại không khỏi có chút nhớ nhung...
Diệp Tông thân là Thành chủ, coi như là đám người thân nhất Diệp Tu, đối với hắn cũng là một mực cung kính. Vì vậy luôn có một điểm khoảng cách, duy chỉ có Nhiếp Ly chưa bao giờ đem thân phận Thành chủ của hắn để vào mắt, tuy rằng thường xuyên đối nghịch. Nhưng ngược lại, lại làm hắn cảm thấy vài phần thân thiết.
"Diệp Tông." Một tiếng quát trầm thấp truyền đến.
Nghe được thanh âm uy nghiêm, Diệp Tông nhãn tình sáng lên, hắn ngửa đầu nhìn xem cửa đại điện, khuôn mặt kia tuy rằng già nua, nhưng mà thân ảnh lại to lớn cao ngạo, hắn mừng rỡ nghênh đón.
"Phụ thân, người đã trở về?" Diệp Tông cung kính xoay người, hắn đang đang không kế sách gì, Diệp Mặc trở về làm hắn có vài phần nhẹ nhõm.
"Ân, ta cùng cháu rể đồng thời trở về đây." Diệp Mặc nhẹ gật đầu. Nói ra.
Cháu rể? Cháu rể nào? Diệp Tông trên mặt hiện ra thần sắc quái dị, đã thấy có người từ sau lưng Diệp Mặc đi ra, đối với Diệp Tông vừa cười vừa nói: "Nhạc phụ đại nhân. Đã lâu không gặp." Người nọ chính là Nhiếp Ly, không khí của Quang Huy Chi Thành, so với nơi chết tiệt Minh Vực kia thật sự là thật tốt hơn nhiều, khiến cho người ta không khỏi có chút say mê.
Chứng kiến Nhiếp Ly, sắc mặt Diệp Tông lập tức đen lại, trầm giọng nói: "Ngươi, tên tiểu tử thúi này, dám nói với phụ thân ta những thứ đó?"
Biểu lộ của Diệp Tông, có thể dọa được người khác, lại dọa không được Nhiếp Ly, Nhiếp Ly nhún nhún vai nói: "Cái gì mà những thứ đó"
Diệp Tông hầu như có thể tưởng tượng, Nhiếp Ly tại trước mặt Diệp Mặc nói lời ngon tiếng ngọt như thế nào, nói không chừng lDiệp Mặc đã bị Nhiếp Ly cho vào tròng rồi. Diệp Tông sắc mặt nghiệm nghị, đang muốn răn dạy Nhiếp Ly.
Đã thấy Diệp Mặc quát to một tiếng, trầm giọng nói: "Diệp Tông, gia hòa tài năng vạn sự hưng (kiểu dạng như người nhà phải hòa thuận thì mới hưng thịnh mãi ấy). Đối đãi người nhà còn cả ngày lấy cái bản mặt đó mà nói chuyện?" Cái khí thế uy nghiêm của Diệp Mặc kia, khiến Diệp Tông lập tức sợ tới mức trong nội tâm cũng khẽ run lên.
Dù sao Diệp Tông từ nhỏ đến lớn rất sợ hãi Diệp Mặc, dù là đã trở thành Truyền kỳ cường giả, loại kính sợ sâu tận xương tủy này cũng là không cách nào sửa đổi.
"Vâng, phụ thân." Diệp Tông cũng không dám cùng Diệp Mặc già mồm, vội vàng đáp, cung kính đứng ở một bên.
Nhiếp Ly chợt phát hiện, thế gian này quả nhiên vỏ quýt dày có móng tay nhọn, coi như là đứng đầu một thành, Diệp Tông vẫn là rất sợ Diệp Mặc đi! Về sau tại thời điểm đối phó Diệp Tông, liền có núi dựa.
Thấy bộ dạng Diệp Tông nơm nớp lo sợ, Diệp Mặc ho khan vài tiếng, nói: "Ta đối với việc ngươi chọn cháu rể phi thường hài lòng, thiên phú trác tuyệt, thông minh hơn người, tuy rằng Thiên Ngân thế gia chỉ là một cái quý tộc thế gia, nhưng Phong Tuyết thế gia ta cũng không quan tâm ý kiến của thế tục. Huống chi cháu rể còn dạy ta làm như thế nào lĩnh ngộ và tu luyện pháp tắc chi lực." Diệp Mặc nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, hắn đối với Nhiếp Ly phi thường tán thưởng.
Diệp Tông há to miệng muốn nói điều gì, cuối cùng chán nản gật đầu nói: "Vâng."
Cũng không biết Nhiếp Ly cho Diệp Mặc bùa mê thuốc lú gì, mà làm Diệp Mặc đối với Nhiếp Ly ưu ái như thế, dù sao đã như vậy, hắn cũng vô lực xoay chuyển trời đất rồi.
Về pháp tắc chi lực, Diệp Tông thật ra là biết một chút. Nhưng đối với Nhiếp Ly như thế nào giúp Diệp Mặc lĩnh ngộ pháp tắc chi lực, Diệp Tông cũng có chút hiếu kỳ, chẳng lẽ Nhiếp Ly nhỏ như vậy liền bắt đầu tu luyện pháp tắc chi lực hay sao? Ngẫm lại cũng phải, nếu như không phải tu luyện pháp tắc chi lực, thì tu vi của Nhiếp Ly như thế nào lại tăng lên nhanh như vậy được?
Diệp Tông không biết là, cách thức tăng tu vi của Nhiếp Ly, cùng pháp tắc chi lực ngược lại là không có quan hệ gì quá lớn.
Diệp Mặc nhìn xem Diệp Tông, hừ lạnh một tiếng nói: "Từ nhỏ ta liền đối với ngươi phi thường không hài lòng, tuy rằng thiên phú tu luyện xác thực rất trác tuyệt, nhưng mà làm việc không kỹ càng, đối nhân xử thế cũng có có chỗ không thoả đáng, chuyên của Diệp Hàn lần này, là ngươi nhìn người không rõ, ngươi, đã biết sai chưa?"
(Dạ con biết sai rồi! Mông con đây mới tía hành xử:))))))))
"Hài nhi sai rồi." Diệp Tông trên mặt nóng rát, thân là Thành chủ, lại ngay trước mặt Nhiếp Ly bị giáo huấn, thể diện ở đâu a.
Ta trước kia vốn đã không ưa thích Diệp Hàn, ngươi lại không nghe, lại muốn đưa hắn lên làm thành chủ, hiện tại đã sướng chưa, đã thỏa mãn chưa? May mà Diệp Hàn không có trở thành Thành chủ, đợi đến khi loại này người đã thành Thành chủ, vậy còn xảy ra chuyện gì nữa?" Diệp Mặc hừ lạnh một tiếng, "Hôm nay Diệp Hàn đem tin tức của Quang Huy Chi Thành bán cho Vu Quỷ thế gia. Nếu như vẻn vẹn chỉ là một cái Vu Quỷ thế gia, chúng ta còn có thể quần nhau (like quần nhau hahaha, câu này hay nên ta để nguyên ko edit =)))), nếu các thế gia hác tại Minh Vực đều đến đây thì sao? Chúng ta phải ngăn cản như nào?"
Diệp Mặc nộ khí xung thiên, Diệp Tông dám cãi lại sao?
"Nhiếp Ly tuy là một tiểu hài tử nhưng đã vì Quang Huy Chi Thành mà tận tâm tận lực, thái độ của người lại ác liệt như thế, nhỡ hù chết đứa bé này thì phải làm như nào! Đối với cái tên Diệp Hàn phản nghịch kia, sao lại là tín nhiệm hơn, thật sự là buồn cười!" Diệp Mặc càng nói càng hăng say, dứt khoát trực tiếp mắng.
Diệp Tông trong nội tâm thật sự phiền muộn a, hắn mặc dù đối với Nhiếp Ly nhìn như thật sự dữ tợn, nhưng đâu có phải là thật, Nhiếp Ly tiểu tử này làm sao mà bị hù đến bị như vậy được? Hắn không có ngồi lên đầu mình thì mình đã liền cám ơn trời đất rồi, hơn nữa hắn một mực bị Nhiếp Ly đùa nghịch cho xoay mòng mòng, trong nội tâm thật sự là biệt khuất a, bất quá hắn nào dám cùng lão gia tử tranh luận.
"Diệp Mặc gia gia, người đừng nóng giận. Thành chủ đại nhân tính cách vẫn luôn là như vậy, ta tập cũng đã đã quen." Nhiếp Ly an ủi Diệp Mặc nói, giả bộ như không có trông thấy bộ dạng Diệp Tông dựng râu trừng mắt.
"Ngươi coi đi, ngươi coi đi, nó tuy là nhỏ tuổi nhưng rất biết nghe lời, hài tử mười ba mười bốn tuổi như vậy so với ngươi hiểu chuyện hơn nhiều!" Diệp Mặc phất tay áo hừ lạnh một tiếng nói, "Trở về hảo hảo mà coi lại lỗi lầm cho ta! Mặt khác chuyện hôn nhân của Nhiếp Ly cùng Vân nhi, cứ quyết định như vậy đi, đợi sự tình của Vu Quỷ thế gia qua đi, ngươi liền đi tìm Thiên Ngân thế gia gia chủ thương lượng một chút về hôn kỳ." (Thôi xong em rồi DTV ơi, giờ em như cá nằm trên thớt, mỡ đã tới miệng mèo, giờ chỉ có ngồi đợi thằng Nhiếp Ly nó đè em ra luyện “Âm Dương Thần Bí Giao Hợp Thông Linh Chi Thuật” thôi =)))))))))))
Diệp Tông trong nội tâm đang kịch liệt kêu khổ, tranh thủ thời gian nói ra: "Chúng ta Phong Tuyết thế gia chủ động tìm Thiên Ngân thế gia, có phải là có chút bất ổn hay không a? Như thế nào cũng phải để cho Thiên Ngân thế gia đến cầu hôn chứ, nếu không lại để cho Vân nhi quyết định ra sao a? Hơn nữa tuổi của Vân nhi, có phải hay không còn có chút hơi nhỏ?"
"Thế tục chi kiến!" Diệp Mặc vung ống tay áo lên, hừ lạnh một tiếng nói, "Nhiều thế gia như vậy, cô nương nhà ai mà không phải ở cái tuổi này mà xuất giá? Ở cùng tiểu tử Hô Duyên Hùng kia nên bị nhiễm rồi à, ngươi còn muốn đem Vân nhi biến thành một Hô Duyên Lan Nhược thứ hai, không gả đi được hay sao?"
Diệp Tông sắc mặt quái dị, Nhiếp Ly cũng là nín lấy cười, khó trách Hô Duyên Lan Nhược luôn như lang như hổ mà đuổi lấy chính mình, nguyên lai là bởi vì không gả đi được a. Nếu Hô Duyên Lan Nhược nghe được Diệp Mặc mà nói, không biết là sẽ sinh phản ứng gì.
Diệp Tử Vân làm sao có thể sẽ không gả đi được? Chỉ cần Diệp Tông thả ra tin tức, bao nhiêu thế gia sẽ đem cửa của phủ thành chủ dẫm nát?
"Vâng." Diệp Tông cung kính mà nói, hắn nguyên bản còn muốn đè ép Nhiếp Ly một chút, ít nhất cũng phải khiến cho Nhiếp Ly thành thật một chút, kết quả lão đầu tử vừa về đến, hắn đột nhiên phát hiện, mình mới là yếu thế một phương. Diệp Mặc đã đồng ý việc hôn sự này, ai còn dám phản đối?
"Diệp Mặc gia gia, sự tình cầu hôn, đương nhiên phải để Thiên Ngân thế gia chúng con làm, đợi sự tình lần này thoáng qua một cái, con sẽ cùng Tộc trưởng và cha mẹ tới đây cầu hôn." Nhiếp Ly tranh thủ thời gian thành khẩn nói. (Đoạn này ta thay đổi cách xưng hô cho thằng Hồ Ly thành “con” vì đã được chấp nhận hôn sự rồi)
Nghe được Nhiếp Ly mà nói, Diệp Mặc vuốt râu mỉm cười, gật đầu nói: "Hảo hảo hảo, về phần sính lễ cứ tùy ý đi, Phủ thành chủ không thiếu những thứ này!" Diệp Mặc nhìn lướt qua Diệp Tông, tại trước mặt lão gia tử, Diệp Tông đâu còn dám nói lời nào?
"Chuyện Vu Quỷ thế gia lần này, nhất định phải mau chóng nghĩ ra đối sách, ta đi trước xem Vân nhi một chút." Chứng kiến Diệp Tông cung kính bộ dạng như đã hiểu ý hắn, Diệp Mặc cũng không có hứng thú giáo huấn Diệp Tông tiếp. Lâu như vậy không có trở về, hắn trước hết muốn đi xem tôn nữ bảo bối một chút, sau đó lập tức bắt đầu bế quan tu luyện.
"Nhiếp Ly, ngươi ở lại đây, ta có chuyện tìm ngươi thương lượng." Diệp Tông nhìn sang Nhiếp Ly. (Haha thông chết nó anh ơi để nó quấy thế này không được)
Chứng kiến Diệp Tông trong mắt tràn đầy căm giận, Nhiếp Ly trong nội tâm có chút hoảng sợ, nói ra: "Ta rất lâu không có trở về, trước hết cũng muốn đi xem Tử Vân, nàng ấy ra sao!"
Diệp Mặc suy nghĩ một chút, nói: "Nhiếp Ly ngươi ở lại đi a, nếu Diệp Tông dám đối vẫn đối với ngươi như cũ, ngươi cứ tới đây nói cho gia gia, gia gia ta sẽ giáo huấn hắn." (Thôi vỡ mộng thông mông rồi anh Tông ây huhuhu nó thuê bảo kê rồi)