Nhiếp Ly đứng trên bục, lạnh nhạt nhìn tất cả mọi người bên dưới sảnh, Thẩm Phi, Thẩm Việt... cùng đám hậu bối của Thần Thánh thế gia cũng không dám ngẩng đầu trực tiếp nhìn Nhiếp Ly, bọn hắn cúi đầu không biết đang nghĩ cái gì.
Thấy không có ai phụ họa Thẩm Hồng mà nói, Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng, Thẩm Hồng đều muốn châm ngòi ly khai (rời đi), căn bản là không thể nào thực hiện được. Nếu như đổi lại là Thần Thánh thế gia trước kia, thì rất có thanh thế đấy, nhưng mà trải qua nhiều chuyện như vậy,thế lực của Thần Thánh thế gia không còn như xưa nữa rồi.
Diệp Tu cùng Diệp Sóc hai người nhìn nhau cười cười.
Thẩm Hồng cánh tay nổi gân xanh, hắn dĩ nhiên sẽ không như vậy mà từ bỏ ý đồ, tiếp tục cao giọng nói ra: "Nếu như hiện tại tất cả thế gia gia chủ đều ở đây, có một việc, ta nhất định phải nói, ta Thần Thánh thế gia đối với Quang Huy Chi Thành trung thành và tận tâm, thủ hộ Quang Huy Chi Thành mấy trăm năm, suốt thời gian ấy người chết trận vô số kể. Nhưng mà gần đây nhất đã có một việc làm chúng ta ớn lạnh, Thành chủ đại nhân không biết tin lời ai gièm pha (vu khống), đoạn thời gian gần nhất là tại mọi phương diện đều chèn ép Thần Thánh thế gia ta, dẫn đến Thần Thánh thế gia ta bị tổn thất vô cùng lớn. Ta muốn mời Thành chủ đại nhân ra, ta muốn đích thân hỏi thăm, Thần Thánh thế gia ta đến cùng đã làm sai điều gì? Phải chịu nhục nhiều như vậy?"
Thẩm Hồng nhìn về phía Nhiếp Ly, ngữ khí ngừng lại, có chút nghẹn ngào nói: " Hậu bối của Thần Thánh thế gia ta, quả thật có chỗ quá đáng, đắc tội Nhiếp Ly công tử, nhưng mà người trẻ tuổi, khó tránh khỏi sẽ có một ít mâu thuẫn, nhưng xin Nhiếp Ly công tử có thể tha thứ bọn hắn, lão phu thay bọn hắn đối với Nhiếp Ly công tử bồi thường "
Nghe được Thẩm Hồng nói, Nhiếp Ly không khỏi thầm mắng một tiếng, Thẩm Hồng cái lão hồ ly này, Thẩm Hồng rõ ràng là cố ý kích động mọi người, dắt mũi đám hậu bối, cố gắng làm mọi người hiểu lầm.
Nếu như hết thảy nguyên nhân, đều xuất phát từ hậu bối, Phong Tuyết thế gia vì Nhiếp Ly nổi giận mà chèn ép Thần Thánh thế gia, thì Phong Tuyết thế gia hơi quá bủn xỉn (không rộng lượng) rồi, bọn hậu bối tuổi còn trẻ, có chút mâu thuẫn không phải là chuyện hiếm thấy, nếu như tất cả gia tộc đều động thủ, thì Quang Huy Chi Thành đã sớm rơi vào hỗn loạn.
Thẩm Hồng quả thực giảo hoạt, Diệp Tu cùng Diệp Sóc cười lạnh một tiếng, nhưng mà không phát ra âm thanh, bọn hắn muốn nhìn xem, Nhiếp Ly cuối cùng sẽ ứng phó như thế nào.
"Thẩm Hồng tiền bối nói đùa, ta Nhiếp Ly cùng Thẩm Việt, Thẩm Phi quả thật có đụng chạm không sai, nhưng Diệp Tông đại nhân nếu như chỉ nghe ta nói mấy câu, liền chèn ép Thần Thánh thế gia, thì thật sự cũng không thể tưởng tượng nổi. Phong Tuyết thế gia tại Quang Huy Chi Thành từ trước đến nay xử sự công chính, đã bao giờ chèn ép qua những thế gia khác chưa?" Nhiếp Ly lãng cười một tiếng, tuy rằng thanh âm của hắn không trầm thấp, nhưng ngôn từ chính nghĩa, khí thế bên trong không chút thua kém Thẩm Hồng.
Từng thế gia cao thủ đều nghị luận, chỉ vì mâu thuẫn giữa các hậu bối, Phong Tuyết thế gia muốn đàn áp Thần Thánh thế gia, lý do này xác thực quá gượng ép. Phong Tuyết thế gia xác thực làm việc từ trước đến nay quang minh lỗi lạc, chắc có lẽ không làm chuyện tầm thường như vậy.
"Nếu như không phải bởi vì Nhiếp Ly công tử dựng lên, Quang Huy thế gia ( mình ko hiểu nó ghi Quang Huy thế gia ý là gìBiểu tượng cảm xúc squintnhưng mà có lẽ là: Phong Tuyết thế gia trứ danh) tại sao lại muốn chèn ép Thần Thánh thế gia chúng ta?" Thẩm Hồng hoàn toàn không để ý những thế gia những cao thủ vẫn còn đang nghị luận, hừ một tiếng nói: "Mặt khác ta còn có nghi vấn chính là, tại sao Thành chủ đại nhân còn chưa tới! Có phải hay không các người đang cố ý che giấu điều gì,triệu tập chúng ta đến nơi đây, không lẽ còn có động cơ khác?"
Thẩm Hồng con mắt có chút tế mị, xẹt qua một tia lạnh lẽo, ôm quyền ( chắp tay) đối với các thế gia gia chủ nói, "Trước người của Thần Thánh thế gia ta, đã từng gặp được Diệp Hàn công tử, lúc ấy Diệp Hàn công tử bị trọng thương, đang chạy trốn, hắn nói Diệp Tông đại nhân bị người ám toán, đã bỏ mình, mà hắn cũng bị tấn công bất ngờ, thiếu chút nữa mất mạng,những kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này, chính là kẻ thân cận nội tâm thâm hiểm giảo hoạt, có ý đồ liên thủ cướp lấy chức thành chủ! Kính xin các vị gia chủ, cùng nhau chủ trì công đạo!"
Lời của Thẩm Hồng vừa nói, lập tức dấy lên một làn sóng, Thành chủ Diệp Tông bị ám sát rồi hả? Làm sao lại phát sinh loại chuyện này? Điều đó không có khả năng!
Tuy nhiên, nếu như Thành chủ đại nhân vẫn còn sống,những lời nói của Thẩm Hồng liền sẽ bị vạch trần?
Tất cả mọi người trong nội tâm khiếp sợ muôn phần, nếu như đổi lại là bình thường, bọn hắn quả quyết sẽ không tin tưởng lời Thẩm Hồng nói đấy, nhưng mà Thành chủ đại nhân đến bây giờ đều không thấy xuất hiện, chuyện này quả thật có điểm kỳ hoặc, tụ hội lớn như vậy, không có khả năng lại để cho Nhiếp Ly chủ trì!
Nhìn lướt qua thần sắc của những thế gia cao thủ, Thẩm Hồng khóe miệng có chút bứt lên mỉm cười, nhìn thoáng qua Nhiếp Ly trên bục, tiểu tử, chơi với ta, ngươi còn non lắm!
Mặt khác các thế gia những cao thủ mặt hiện vẻ chần chờ, chẳng lẽ, thật có việc này hay sao?
Thành chủ đại nhân bị ám sát, chuyện này không phải chuyện đùa, chỉ sợ sẽ chấn động đến toàn bộ Quang Huy Chi Thành!
Diệp Tu, Diệp Sóc... và những người biết được sự thật, nghe được lời mà Thẩm Hồng nói, lập tức trong nội tâm phẫn nộ không thôi,kẻ ám sát Diệp Tông ấy, chính là Diệp Hàn, không nghĩ tới Thẩm Hồng gia hỏa này vô liêm sỉ, cư nhiên mượn chuyện này, đớp ngược lại một cái.
May mắn Diệp Tông được Nhiếp Ly cứu, bằng không mà nói, thật là có thể bị Thẩm Hồng vu hãm thành công, đến lúc đó chỉ sợ toàn bộ Quang Huy Chi Thành cũng phải huyên náo long trời lở đất! Thẩm Hồng người này, quả nhiên xảo trá như rắn độc!
"Hặc hặc ha." Hô Duyên Hùng cười ha ha nói, "Thẩm huynh nói đùa, không biết người của Thẩm huynh gặp được Diệp Hàn khi nào, vừa nãy ta còn mới trong phủ thành chủ bái kiến Diệp Tông đại ca, Diệp Tông đại ca tinh thần phấn chấn (bản convert là "Long Hổ tinh thần" mình đọc mãi vẫn ngu người nên hiểu sao edit vậyBiểu tượng cảm xúc pacman), lập tức muốn tấn cấp Truyền kỳ cảnh, ngươi rõ ràng nguyền rủa hắn chết, quả thực là dụng tâm kín đáo (có dụng ý khác), Diệp Tông đại ca sắp tới đây rồi, ta cũng muốn xem một chút, ngươi sẽ giải thích như thế nào!"
Nhìn thấy Hô Duyên Hùng nói, những thế gia cao thủ, từng người một tuy rằng trong nội tâm họ còn có một chút nghi hoặc cùng bất an, nhưng ít ra cũng thấy dễ chịu hơn một chút. Hô Duyên Hùng là một trong những người Diệp Tông tín nhiệm nhất, đến Hô Duyên Hùng cũng nói dối thì thật vô lý.
Thẩm Hồng hừ lạnh một tiếng nói: "Thành chủ đại nhân tu vi vô cùng cao, trong Quang Huy Chi Thành này, ngoại trừ Diệp Mặc đại nhân, không có người nào địch lại, ta cũng không tin hắn sẽ bị người khác giết chết, nếu như không phải người thân cận nhất, làm sao có thể đắc thủ?"
Thẩm Hồng ngụ ý, liền Hô Duyên Hùng cũng là một trong những kẻ đồng lõa!
Hô Duyên Hùng sắc mặt xanh mét, mắt hổ căm tức nhìn Thẩm Hồng (google từ khóa "tiger angry eyes" để hình dungBiểu tượng cảm xúc colonthree), thế nhưng là hắn hiểu được, hiện tại phải nhẫn nhịn, trước tiên phải ổn định lão hồ ly Thẩm Hồng này mới được. Tính toán thời gian, Diệp Tông mang theo Phong Tuyết thế gia cao thủ, hẳn là giờ đang vây quét Hắc Ám Công Hội phân hội cùng Thần Thánh thế gia rồi. Hiện tại chỉ cần giữ chân Thẩm Hồng, ổn định các thế gia những cao thủ là được rồi.
"Thẩm huynh thật sự là ngậm máu phun người. Nếu Diệp Tông đại ca quả thực xảy ra vấn đề gì, trắng cũng có thể bị ngươi nói thành đen đấy, may mắn hắn không có xảy ra việc gì, nếu không chúng ta nói không chừng bị oan ức rồi!" Hô Duyên Hùng cười lạnh nói.
Thẩm Hồng trong nội tâm khẽ động, Hô Duyên Hùng rút cuộc là phô trương thanh thế, hay vẫn là Diệp Tông thật sự không có việc gì? Hắn cười lạnh nói: "Đã như vậy, vậy ngươi còn không gọi Thành chủ đại nhân ra?"
Nếu Diệp Tông trúng Long Thiệt Thảo độc tố, vậy khẳng định là chết không thể nghi ngờ, dù là Phong Tuyết thế gia có cách nào đó có thể kéo dài tính mạng, chỉ sợ cũng không cứu sống Diệp Tông.
"Đợi thời điểm đến, liền sẽ gặp nhau." Nhiếp Ly nhìn thẳng Thẩm Hồng nói, "Thẩm Hồng gia chủ cần gì phải gấp gáp?"
"Còn về Diệp Hàn công tử phảii giải thích như thế nào? Vì chuyện gì mà tụ hội lớn như vậy, Diệp Hàn công tử cũng không đến dự? Nếu như Diệp Hàn công tử đã đến, chẳng phải chúng ta chỉ cần hỏi liền biết?" Thẩm Hồng từng bước ép sát.
Nhiếp Ly cũng không có khả năng đem chân tướng nói ra, một khi những thế gia các gia chủ biết, Diệp Tông trúng Long Thiệt Thảo độc, chỉ sợ lập tức sẽ loạn cả một đoàn, trước mặt thì yêu cầu gặp Diệp Tông, chính là cái bẫy của Thẩm Hồng! Dù là Nhiếp Ly nói cho bọn hắn biết, hắn đã giúp Diệp Tông giải độc rồi, cũng không có tác dụng.
Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói ra: "Thành chủ đại nhân chính là trụ cột của toàn bộ Quang Huy Chi Thành, người chung quanh ám toán hắn? Thật sự là buồn cười! Ám toán Thành chủ đại nhân, có lợi ích gì? Nếu Thành chủ đại nhân thật sự xảy ra vấn đề gì, Diệp Mặc đại nhân trở về, hung thủ nhất định chết không có chỗ chôn."
Từng cái thế gia cao thủ nhìn nhau gật đầu, dù sao có Diệp Mặc đại nhân tại, Diệp Tu, đám người Diệp Sóc coi như là ám toán Diệp Tông, cũng không có được chức thành chủ, hoàn toàn không có bất kỳ lý do nào để làm vậy!
"Hừ, ở đây thì ai mà biết được, nói không chừng các ngươi đã sớm cấu kết với Hắc Ám Công Hội." Thẩm Hồng vẫn giữ lý lẽ như cũ quyết không buông, dù sao hắn chỉ có thể buông tay đánh cược một lần.
Nếu tiếp tục ở đây tranh luận từ đầu tới cuối, từng thế gia gia chủ, chỉ sợ cũng đã truy ra ngọn nguồn, truy cứu (nghi ngờ) về phương hướng của Diệp Tông, Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói: "Thần Thánh thế gia có muốn hay không gặp một người?"
"Đừng có mà đánh trống lãng!" Thẩm Hồng lạnh cười một tiếng, "Ngươi cho rằng như vậy, có thể che giấu chân tướng sự thật sao? Chỉ cần Diệp Tông đại nhân không đến,những người các ngươi đều không thoát khỏi hiềm nghi (nghi ngờ)!"
"Thần Thánh thế gia sợ không dám gặp a, đem người dẫn tới!" Nhiếp Ly hừ lạnh một tiếng.
Sau một lát, Thẩm Minh bị áp giải lên, hắn vẻ mặt bối rối lẫn bộ dạng luống cuống.
"Thẩm Minh!" Thẩm Hồng con mắt có chút tế mị...mà bắt đầu, toát ra một tia hàn ý (lạnh lẽo).
"Đúng vậy, đúng là Thần Thánh thế gia Thẩm Minh Trưởng lão." Nhiếp Ly bình tĩnh mà nhìn về phía Thẩm Hồng.
Thẩm Hồng lạnh cười một tiếng, nói: "Trước đó vài ngày Thẩm Minh phạm phải sai lầm lớn, dám đem tiền của Thần Thánh thế gia đi đánh bạc, thua mấy ức (trăm triệu) Yêu Linh Tệ, người này đã bị ta trục xuất khỏi Thần Thánh thế gia rồi. Không nghĩ tới Nhiếp Ly công tử cư nhiên lại bắt Thẩm Minh, Nhiếp Ly công tử không lẽ muốn mượn miệng Thẩm Minh, công kích Thần Thánh thế gia ta a! Ta Thần Thánh thế gia tại Quang Huy Chi Thành sừng sững trăm năm, như thế nào lại có thể để cho ngươi một Hoàng Mao tiểu tử (nhóc tóc màu vàng đất) vu oan!" Thẩm Hồng trực chỉ Nhiếp Ly, trực tiếp đem Thẩm Minh gán lên cái mác gia tộc phản đồ, nếu đã là gia tộc phản đồ, mặc kệ người kia nói gì đi nữa, nửa lời cũng không ai tin.
"Haha, Thẩm Hồng gia chủ thật sự là có tài ăn nói, có thể đổi tráng thành đen đấy, thật là làm cho người ta không nghĩ ra được cách phản bác." Nhiếp Ly cười khẩy mà nhìn Thẩm Hồng, dường như sớm đã dự đoán được Thẩm Hồng sẽ nói như vậy.
Thẩm Hồng nhíu mày, chẳng lẽ Nhiếp Ly còn có biện pháp khác hay sao?