“Chào mừng chủ nhân, chủ mẫu, Mộc đại nhân trở về!”
Không đến mức gọi là “nam thanh nữ tú, từng người đều xinh đẹp”, nhưng chỉ riêng tính nhất quán trong trang phục, nghiêm chỉnh trong hàng lối và đồng thanh trong khẩu hiệu thôi đã đủ để dọa một kẻ nghèo hai đời như Tiêu Thiên xém chút nhảy dựng lên vì cái sự long trọng trên mức cần thiết này rồi.
Cũng còn may là Mỹ Đỗ Toa đứng sau lưng hắn, cộng thêm có áo choàng rộng che phủ thân thể và đám người trước mặt đều đang khom lưng, không thì e rằng tình cảnh vị “chủ nhân” này khóe miệng co giật, mắt trừng mũi trợn, chân run lẩy bẩy, hai tay ướt đẫm mồ hôi trộm đã bị phát hiện rồi.
“Khụ… cái kia… cảm ơn các ngươi!” - Sau vài giây nín thở để ổn định tâm tình, rốt cục Tiêu Thiên cũng khôi phục lại được tám thành công lực để phất phất tay đầy lạnh nhạt : “Ai bận gì thì làm nấy đi, sau này không có lệnh của ta đừng tổ chức chào mừng kiểu này nữa.”
“Vâng, chủ nhân.”
Lại là một tiếng đồng thanh vang lên và hàng trăm người cứ thế tản ra các nơi để làm việc của mình hàng ngày, không chút dây dưa hay dài dòng nào. Tính chuyên nghiệp không thể bảo là không cao.
“Đi, chúng ta vào đại sảnh nói chuyện.”
Nói, Tiêu Thiên đi trước một bước tiến thẳng vào phòng khách đã được mở cửa sẵn từ trước. Mộc Ánh Tuyết không nói hai lời lập tức theo sau hắn. Chỉ có Mỹ Đỗ Toa là không biết suy nghĩ cái gì nhập thần đến mức chôn chân tại chỗ. Mãi cho đến khi…
“Này, ngươi có đi không!?”
“A! À… chờ ta với!”
...Tiêu Thiên ngoác miệng gào lên một tiếng khiến nàng giật mình, lúc này nữ vương bệ hạ mới bắt kịp tiết tấu của sự việc và vội vàng chạy theo hắn.
…
Trong đại sảnh.
“Này, về đến nhà rồi mà ngươi vẫn đeo mặt nạ à?” - Bỏ qua hết những chuyện không liên quan khác, thì dù đây là nhà hắn nhưng Tiêu Thiên vẫn đeo mặt nạ khiến Mỹ Đỗ Toa nghi hoặc không thôi: “Bộ mặt nạ đó có gì đặc biệt sao?”
“Thói quen rồi, có người ngoài không tiện lấy xuống.” - Trên ghế chủ tọa, Tiêu Thiêu nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà do đích thân Mộc Ánh Tuyết dâng, sau đó mới chậm rãi chép miệng: “Quan trọng hơn, bây giờ là lúc có thể bàn đại sự, ngươi muốn hỏi gì thì hỏi đi. Vấn đề nào trả lời được ta sẽ trả lời, vấn đề nào không hoặc chưa thể cho ngươi biết đáp án, ta sẽ trực tiếp từ chối.”
Giống như chỉ chờ có thế, Mỹ Đỗ Toa lập tức bắt đầu.
“Tề Thiên Cung các ngươi và gia tộc Mễ Đặc Nhĩ có quan hệ rất tốt sao?”
“Không tính là tốt, nhưng đủ để bọn họ xem trọng chúng ta. Chính xác mà nói, là quan hệ cộng sinh song thắng, đôi bên cùng có lợi.”
“Và tấm lệnh bài kia chính là minh chứng?”
“Chính xác.”
“Tác dụng của nó là gì?”
×
— QUẢNG CÁO —
“Chiết khấu 50% trên tổng hóa đơn, bất kể số lượng, giá trị, loại hình sản phẩm được giao dịch.”
Híttttt…
Thân là một người làm lãnh đạo, Mỹ Đỗ Toa hiểu được thông tin Tiêu Thiên vừa chia sẻ nó kình bạo đến mức nào.
Để cho rõ ràng, thì một lần nữa phải nhắc lại rằng gia tộc Mễ Đặc Nhĩ là một trong Tam Đại Gia Tộc đang nắm thực quyền thống trị Gia Mã Đế Quốc, được biết đến với biệt danh Gia Mã Đệ Nhất Kinh Thương Gia Tộc nhờ việc lũng đoạn tới 60% tình hình kinh tế toàn quốc.
Hay nói cách khác là riêng tại Gia Mã Đế Quốc, chỉ có đồ đạc ngươi không cần, chứ không tồn tại đồ đạc họ không bán!
Mà muốn chơi với một con quái vật như vậy, vẫn là đủ sức khiến nó phải đưa ra một tấm lệnh bài có tác dụng mua một - tặng một “bất kể số lượng, giá trị, loại hình sản phẩm được giao dịch” làm tin, Tề Thiên Cung đương nhiên cũng không thể nào nhỏ, yếu và đơn giản hơn gia tộc Mễ Đặc Nhĩ được.
Đây cũng là lý do mà dù đã là Đấu Hoàng đỉnh phong, Mỹ Đỗ Toa vẫn nhịn không được phải hít vào một ngụm khí lạnh.
“Nói như vậy, tự tin đưa ra điều kiện thứ hai của ngươi chính là đến từ tấm lệnh bài này sao?”
“Đúng, nhưng chưa đủ.” - Khóe miệng Tiêu Thiên cong lên nụ cười nhạt: “Khi ta nói Tề Thiên Cung chúng ta sẽ viện trợ và bảo hộ kinh tế cho tộc Xà Nhân các ngươi, tức là ta đang muốn ngươi người nữ vương này nhận rõ hai vấn đề.
Thứ nhất, viện trợ thực chất là một hình thức cho vay, mà đã có vay thì phải có trả, đây là chân lý của vũ trụ, không có ngoại lệ.
Thứ hai, bảo hộ chúng ta nói được là làm được. Nhưng bảo hộ bao lâu, bao sâu, bao lớn và quan trọng nhất là bao kỹ... cái này còn phải tùy vào năng lực của các ngươi trên thực tế.
Ngươi là người thông minh, hẳn là sẽ hiểu ý của ta chứ?”
Lời này của Tiêu Thiên vừa ra, Mỹ Đỗ Toa liền híp híp mắt đầy nguy hiểm.
Đạo lý “có làm thì mới có ăn, còn không làm mà muốn có ăn thì chỉ có ăn đầu b*, ăn c*” ai cũng biết, chỉ là cái cách Tiêu Thiên nói bóng nói gió như thể tộc Xà Nhân nợ hắn khiến nàng cảm thấy rất không hài lòng.
Đáng tiếc, người dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Là người trong cuộc, Mỹ Đỗ Toa hiểu rằng Tiêu Thiên nói riêng và Tề Thiên Cung nói chung thực sự đã là cái phao cuối cùng, cũng là duy nhất có thể cứu được tộc Xà Nhân lúc này rồi, cho nên…
“Rốt cuộc ngươi muốn chúng ta làm gì?”
...hài lòng hay không thì nàng cũng phải nghe theo kế hoạch của hắn mà thôi.
“Vốn ta ra, nhân lực các ngươi bỏ, địa bàn gia tộc Mễ Đặc Nhĩ lo. Ba bên chúng ta cùng nhau hợp tác xây dựng và phát triển một mô hình giải trí chuyên nhắm vào giới thượng lưu của Đế Quốc tạm gọi là… Nhóm Nhạc Thần Tượng.”
“Nhóm… Nhóm Nhạc Thần Tượng!? Đó là cái gì?”
“Không sai, chính là Nhóm Nhạc Thần Tượng!” - Từ cười lạnh, nụ cười trên miệng Tiêu Thiên giờ đã biến thành cười tươi: “Cụ thể hơn, chúng ta sẽ tiến hành đào tạo một nhóm những Xà Nữ vừa sở hữu ngoại hình xinh đẹp, vừa thông thạo đàn, hát, nhảy, múa chuyên phục vụ giải trí bán nghệ không bán thân cho đám nhà giàu có tiền, có quyền, có tiếng của Đế Quốc.
×
— QUẢNG CÁO —
Bằng vào mạng lưới quan hệ, cũng như uy tín của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ, chỉ cần các ngươi làm tốt phần trình diễn, tin chắc vấn đề việc làm, thu nhập và an toàn của các cô nàng sẽ không thành vấn đề.
Bước tiếp theo sau khi có danh tiếng là phát triển dịch vụ ăn theo như bán tranh, ảnh, quần áo, mũ nón v.v. đi kèm với một vài thủ đoạn đánh bóng tên tuổi để nâng giá nữa thì đảm bảo thứ Xà Nhân các ngươi thu về được sẽ không chỉ đơn giản là tiền, mà là rất nhiều tiền, cùng với đó còn cả danh vọng và sự yêu mến của nhân tộc nữa.
Có tiền rồi thì đời sống sẽ được cải thiện. Có Tề Thiên Cung và gia tộc Mễ Đặc Nhĩ chống lưng, cùng với sự yêu mến rồi thì muốn rời khỏi sa mạc sẽ không phải gặp nhiều vấn đề như đã nói nữa.
Ngươi nghĩ sao, nữ vương bệ hạ?”
Phải thừa nhận rằng mô hình Nhóm Nhạc Thần Tượng được xây dựng dựa trên sự bùng nổ rộng khắp và những thành công vang dội đã được chứng minh của K-POP mà Tiêu Thiên vừa đưa ra có tính thuyết phục rất cao. Chẳng thế mà mới vừa rồi còn một bộ “ngươi coi chừng ta”, hiện tại Mỹ Đỗ Toa…
“Ngươi… chắc chắn gia tộc Mễ Đặc Nhĩ sẽ ủng hộ chứ?”
...đã chuyển sang nghi hoặc rồi đây này.
Lo lắng thái độ của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ là dễ hiểu, bởi vì không khó để nhận ra vai trò vô cùng lớn và quan trọng của họ trong kế hoạch này khi vừa đảm nhận việc môi giới khách hàng, vừa trung gian chi phí ăn - ở - đi lại, kiêm luôn bảo kê cho các cô nàng nữa.
“Không chắc chắn, nhưng ta có tự tin sẽ thuyết phục được họ ít nhất là xem thử kết quả tập luyện của các ngươi.” - Tiêu Thiên đáp: “Mà, ta nói nữ vương bệ hạ, từ lo lắng vừa rồi của ngươi, ta có thể hiểu rằng ngươi đang cho rằng vai trò của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ rất quan trọng, đúng không?”
“Chẳng lẽ không phải à?”
“Phải, bọn họ rất quan trọng, nhưng không phải là tối quan trọng.” - Tiêu Thiên gật đầu, nhưng lại ngay lập tức lắc đầu: “Trong mắt ta, việc các cô nàng Xà Nhân làm tốt phần việc của mình mới là mấu chốt của kế hoạch, bởi vì trên đời này tồn tại đạo lý “đã là vàng thì ở đâu cũng sáng”.
Quảng cáo cho đã, hét giá cho cao, đến lúc ra sân khấu biểu diễn lại như đấm vào tai khán giả thì có tác dụng gì.
Ngược lại, trời sinh ra các ngươi đã xinh đẹp sẵn rồi, chỉ cần nỗ lực tập luyện sao cho đàn giỏi, hát hay, nhảy tốt, múa đẹp nữa thì lo gì không có khách hàng tìm đến chứ. Có người môi giới sẽ giúp chặng đường đi đến thành công bớt gian nan hơn không sai, nhưng điều đó đâu có mang tính chất định đoạt, ngươi nghĩ sao?”
Mỹ Đỗ Toa nhướng mày, không chỉ bởi vì Tiêu Thiên khen Xà Nhân các nàng “thiên sinh lệ chất”, mà hắn còn trực tiếp khẳng định tầm quan trọng bậc nhất của các nàng trong kế hoạch xây dựng mối quan hệ… cộng sinh tam thắng, ba bên cùng có lợi này.
Sẵn nói tới ba bên, thì…
“Vậy rốt cuộc vai trò của Tề Thiên Cung các ngươi là gì?”
...Mỹ Đỗ Toa vẫn chưa rõ trách nhiệm cũng như quyền lợi của Tiêu Thiên nói riêng, và thế lực nhà hắn nói chung trong kế hoạch này, nên nàng phải hỏi.
Danh Sách Chương: