“Hiện tại, ta Pháp Mã xin thay mặt ban tổ chức chính thức tuyên bố, quán quân của Đại hội Luyện Dược Sư lần này là… Mộc cô nương!”
“...”
“Hoan hô!”
“Thắng rồi! Gia Mã thắng rồi!”
“Mộc cô nương! Mộc cô nương! Mộc cô nương!”
“...”
Âm thanh Pháp Mã vừa dứt, khắp các khán đài lập tức vang lên những tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Vô số người hâm mộ kích động đến đỏ bừng mặt bật dậy khỏi ghế ngồi, thậm chí hai tay cứ thế quơ lấy bất cứ thứ gì trong tầm tay rồi ném lên trời, mặc kệ rơi xuống có trúng đầu ai hay không. Trong lúc nhất thời, toàn bộ quảng trường ngập chìm trong biển âm thanh reo hò kích động.
Cũng khó trách đám khán giả trở nên hưng phấn và điên cuồng dã như vậy, tất cả đểu là bởi tính cạnh tranh của kỳ đại hội lần thứ bảy này hoàn toàn khác những cả sáu mùa trước đó.
Trong cả sáu kỳ đại hội trước, cuộc đua tranh đoạt vị trí quán quân vẫn luôn là chuyện nội bộ của các Luyện Dược Sư của Gia Mã Đế Quốc, dẫn tới sự hưng phấn phần nào đó bị giảm đi đáng kể. Nói như vậy không có nghĩa là phủ nhận đi sự đặc sắc và đáng nhớ đã qua, nhưng nếu đem so với việc bị Viêm Lợi một kẻ đến từ Xuất Vân Đế Quốc đối địch từ lâu vượt lên một đầu, trong bối cảnh cả Tiểu công chúa và Liễu Linh những niềm hy vọng này đều đã bị bỏ xa, thì những “đặc sắc và đáng nhớ” trong quá khứ đều có vẻ… không ăn thua rồi.
Ngày 12/12/2003, phút thứ 96 của trận chung kết môn bóng đá nam Sea Games 22 do Việt Nam đăng cai tổ chức, Nattaporn Phanrit ghi Bàn Thắng Vàng(luật cũ) ấn định tỉ số 2-1 cho Thái Lan ngay tại Sân vận động quốc gia Mỹ Đình, qua đó lạnh lùng tước mất cơ hội giành huy chương vàng đầu tiên của Việt Nam trên sân chơi này. Cảm giác ấy chính là cảm giác của các con dân Gia Mã Đế Quốc có mặt tại quảng trường Hoàng Gia khi Tử Tâm Phá Chướng Đan xuất thế đấy.
Đại hội do chính quốc gia mình tổ chức mà cuối cùng vinh dự lại thuộc về người của nước khác. Đó là nỗi buồn, đồng thời cũng là sự nhục nhã đấy!
Cho nên khi Mộc Ánh Tuyết ngang trời xuất thế, dùng tư thái “tĩnh như ngọc thố” giới thiệu Tụ Tinh Tán, Tam Thiên Tụ Tinh Tán và Cửu Thiên Tụ Tinh Tán, sau đó một lần duy nhất “động tựa tật phong*” thổi tung bầu trời theo cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng bằng Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán, mạnh mẽ đem chức quán quân chỉ thiếu chút nữa liền chạy ra nước ngoài giật trở về thành công, thì đám khán giả đương nhiên là phải điên cuồng rồi. Đối với bọn họ mà nói, hành động này không thể nghi ngờ là đang lúc hết tiền lại bất ngờ trúng lô, mua đại tờ số ai ngờ độc đắc, tâm tình kích động cũng là lẽ thường thôi.
Quan trọng hơn, việc “siêu anh hùng” Mộc Ánh Tuyết xuất hiện đánh bại “ác nhân” Viêm Lợi để giữ vị trí quán quân ở lại Gia Ma Đế Quốc chắc chắn sẽ giúp bản thân nàng cùng Mỹ Đỗ Toa, người được nhận xét là “có quan hệ không cạn” khi trực tiếp hiện thân bên cạnh nàng, giành được rất nhiều yêu mến cùng kính nể từ con dân Gia Mã Đế Quốc.
Mỹ Đỗ Toa và tộc Xà Nhân được yêu mến; Mộc Ánh Tuyết và Tề Thiên Cung nhận kính nể. Đây mới là mục đích thực sự đằng sau quyết định để Nữ Thần nhà hắn lên đài thi đấu, đồng thời cho Mỹ Đỗ Toa ra mặt “bảo hộ” nàng!
Mà sẵn nói tới “ác nhân” Viêm Lợi, kẻ mới trước đó còn cười như bố đẻ em bé, nhưng ngay khi dị tượng của Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán thành hình, cảm thấy kèo này không thơm nữa hắn liền vội vàng thu gom tất cả mọi thứ trên bàn, sau đó chẳng chút chần chờ quay người đi thẳng ra khỏi quảng trường. Cũng đủ khôn ngoan để biết nếu không tranh thủ chạy ngay đi thì cái tên Viêm Lợi sẽ nhanh chóng chỉ còn là em của ngày hôm qua a.
Đáng tiếc, hắn cao nhưng vẫn chưa cao bằng Pháp Mã!
Còn nhớ thời điểm kiểm tra Tử Tâm Phá Chướng Đan có kiểm tra viên đã âm thầm... cười vào mặt Viêm Lợi chứ? - Không sai! Đó chính là thời điểm một đạo linh hồn ấn ký được cài cắm vào để sau đó dùng làm đầu mối lần theo đấy.
“Mày không thoát được đâu con chai, tu-bi không-tình-iu!”
Trở lại với đại hội.
×
— QUẢNG CÁO —
Tưởng như việc Viêm Lợi thất bại cụp đuôi chạy, cùng ba chữ Mộc cô nương vang vọng quảng trường Hoàng Gia đã là kết thúc tốt đẹp cho kỳ Đại hội Luyện Dược Sư thứ bảy lần này, nhưng không!
“Khụ! Ta biết mọi người kích động, nhưng xin phép cho thân già này được nói một lời.” - Đang lúc mọi người vẫn chưa hề có ý định ngừng hô vang “Mộc cô nương” để phát tiết hết tâm tình, thì… Gia Lão lại bất thình lình lên tiếng cắt ngang: “Không thể phủ nhận sự kịch tính và đặc sắc đến tận những giây phút hạ màn của đại hội lần này, thân là người đứng đầu ban tổ chức, lão phu cảm thấy cực kỳ mãn nguyện.
Tuy nhiên, cũng bởi vì là người trực tiếp chịu trách nhiệm tổ chức đại hội năm nay, nên việc để một số sai lầm có cơ hội xuất hiện và xảy ra hoàn toàn là lỗi của Hoàng Thất chúng ta. May mắn là chưa có hậu quả gì thực sự nghiêm trọng, nhưng…"
Soạt!
Một âm thanh xé gió rất nhỏ vang lên, ngay lập tức “Gia Mã Thủ Hộ Giả” Gia Lão cùng “Trưởng công chúa” Yêu Dạ đã xuất hiện dưới sân bên cạnh “Tiểu công chúa” Yêu Nguyệt và… cả ba cùng nhau nghiêng người xin lỗi các khán giả trên bốn phía khán đài.
"Xin lỗi tất cả mọi người!”
"..."
Tĩnh lặng! Một sự tĩnh lặng mà so với thời điểm Mộc Ánh Tuyết giới thiệu tác dụng Tam Thập Tam Thiên Tụ Tinh Tán trước đó còn phải tuyệt đối hơn vài phần.
Hai người mang dòng máu Hoàng Thất, một người khác quý vi Thủ Hộ Giả, vẫn là siêu cường giả Đấu Hoàng vậy mà… cúi người xin lỗi các thường dân!
Mỹ Đỗ Toa ngạc nhiên, Pháp Mã, Nạp Lan hai người, Mễ Đặc Nhĩ hai người bất ngờ, cả quảng trường đều sững sờ, duy chỉ có…
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
...Tiêu Thiên là không ngần ngại đi ngược chiều gió bằng cách… vỗ tay vang dội.
Hắn biết màn kịch này ba người dưới sân cùng nhau diễn là để tranh thủ lòng dân, trong bối cảnh Mộc Ánh Tuyết vừa tự mình ra tay giữ chiếc ghế quán quân đại hội lại quê nhà, còn Mỹ Đỗ Toa thì hiện thân với tư cách “quan hệ không cạn” cùng siêu anh hùng trong lòng mọi người.
Nghĩ xem, sau khi đại hội kết thúc, hàng chục ngàn người kia sớm muộn cũng sẽ tản về các nơi trên khắp Đế Quốc, và theo chân họ chắc chắn sẽ là sự tích vĩ đại của cặp song sát tỏa sáng giữa đại hội, “trên cơ sở Hoàng Thất tổ chức đại hội sai lầm” được nhắc đi nhắc lại mãi về sau.
Người thông minh sẽ biết nên làm gì, cần làm gì, cũng như phải làm gì lúc này. Và ba người dưới sân dứt khoát làm ra được hành động đó.
Chỉ là, nói đi cũng phải nói lại.
Thân là cường giả, là chưởng khống giả đã lâu mà chỉ cần “cần thiết” liền không ngần ngại cúi người trước kẻ yếu hơn để tranh thủ dân tâm. Cái sự “nắm được thì buông được” này, Tiêu Thiên cảm thấy cần phải cho một tràng pháo tay khen ngợi.
Tiếng vỗ tay vang lên không lớn, nhưng trong hoàn cảnh tĩnh lặng như tờ trải rộng khắp quảng trường Hoàng Gia thì lại trở nên đặc biệt dễ nghe.
×
— QUẢNG CÁO —
Lập tức…
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
Bốp! Bốp! Bốp! Bốp! Bốp!
“...”
...chủ nhân nàng vỗ tay, Mộc Ánh Tuyết lập tức góp sức. Thanh Lân cũng tương tự là như vậy. Về phần Mỹ Đỗ Toa… không quá nguyện ý, nhưng thôi, chơi!
Có người thứ nhất theo liền có người thứ hai, có thứ hai là có thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, chủ nhật… khụ, là thứ tám, chín, mười v.v. Rất nhanh, từ tĩnh lặng như chết, chỉ sau chưa đầy một phút sau khi Tiêu Thiên đi đầu, quảng trường Hoàng Gia liền chìm trong những tiếng vỗ tay và hoan hô đầy hứng khởi.
“Cảm ơn mọi người! Nhưng lão vẫn còn có chuyện muốn nói.” - Không dấu vết ném một ánh mắt cảm kích về phía khu vực khách quý cho Tiêu Thiên, Gia Lão lần nữa dùng đấu khí và hai tay giơ cao trấn áp không khí chung: “Có câu “chuyện buồn nên cho qua, việc vui cần liên tục.” Hẳn là mọi người còn nhớ hôm qua khi thông báo tạm dừng đại hội, lão đã nói sẽ có bất ngờ dành cho những người có đủ may mắn và nỗ lực để có mặt ở đây hôm nay chứ?
Thì nhân dịp niềm vui là Mộc cô nương lực áp quần hùng giữ lại vị trí quán quân cho Gia Mã Đế Quốc chúng ta còn đang hừng hực, lão cũng xin thay mặt Hoàng Thất liên tục nó bằng việc giới thiệu tới mọi người một hình thức giải trí hoàn toàn mới vừa an toàn, vừa lành mạnh, lại thân thiện và… khụ, mặc dù hơi tốn kém một chút, nhưng đảm bảo niềm vui mọi người thu lại được sẽ thực sự xứng đáng với số tiền mọi người bỏ ra.
Thôi không nói nhiều nữa, xin được trân trọng giới thiệu… Nhóm thần tượng Bảo Nhã thế hệ thứ nhất, Mị Hoặc Xà Yêu!”
“Phụttttt…” - Ngồi trên đài khách quý nhìn sân thi đấu Hoàng Gia tách ra một nửa, từ trung tâm chậm rãi trồi lên một sân khấu nhỏ hơn, nơi… bốn cô nàng Xà Nữ đang cùng nhau tạo dáng vô cùng sexy, Tiêu Thiên nhịn không được phun nước trà vừa uống ra hai mét: “Cmn, sao ta không biết chuyện này!?”
Bốn cô nàng của nhóm Mị Hoặc Xà Yêu được giới thiệu là Thế hệ Thần tượng thứ nhất kia cũng không phải ai xa lạ, ngược lại là vô cùng quen thuộc, bởi vì bọn họ chính là những người từng được hắn giao cho hai Nữ Thần cấp C là BoA(Kwon Bo Ah - Quyền Bảo Nhã) và HyunA(Kim Hyun Ah - Kim Huyền Nhã) dạy dỗ.
Vấn đề đáng nói ở đây là, đám thần tượng này gan to lật trời rồi, dám không thèm thông qua ông bầu, chính là Tiêu Thiên hắn, đã tự ý nhận show biểu diễn, vẫn là show lớn tầm quốc gia như trước mắt.
Biến thiên rồi a, tối nay gia pháp hầu hạ!
Danh Sách Chương: