"Ah... Ư... uhm..." Hành động này giống như muốn mạng của Điền Thục Dao, khiến nàng thét lên một tiếng đầy hứng khởi, tiếng kêu vang vọng khắp nơi. Dù sao nơi đây xung quanh cũng toàn biệt lập, căn bản không ai có thể nghe thấy.
Nàng vừa thở hổn hển vừa sẵng giọng: "Chàng học ở đâu ra trò vô sỉ này, nhất định chàng đã nếm qua không ít nữ nhân rồi."
Hứa Phong ngóc đầu lên cười nham nhở: "He hé, nàng nghĩ vậy oan uổng cho ta quá. Nàng là người đàn bà đầu tiên của ta, vậy nàng thử nói xem ta có kinh nghiệm gì chứ?"
"Hứ, có quỷ mới tin chàng" Điền Thục Dao hứ một tiếng yêu kiều, nói đoạn, tay nàng cầm lấy nhục bổng của hắn bóp nhẹ, sẵng giọng: "Để ta bẻ gãy nó, tránh cho chàng tác oai tác quái đi chà đạp mỹ nữ khác!"
Cánh tay ngọc vừa chạm đến nhục côn, Hứa Phong liền cảm thấy một cỗ hỏa khí chạy dọc toàn thân. Hứa Phong không nhịn được tiếp tục úp mặt vào mật huyệt kia, phải nói kỹ thuật của Hứa Phong thật sự rất điêu luyện và bài bản, sau khi chiếc lưỡi quét sơ toàn bộ mép âm hộ trên và dưới của Điền Thục Dao, cái lưỡi hắn như một con rắn quái dị từ từ tiến vào sâu bên trong nhục huyệt, đánh vào sâu bên trong, làm d*m thủy không ngừng tuôn ra như suối phun, một lúc sau hắn úp cả khuôn mặt mình vào bên trong âm hộ của Điền Thục Dao hút thật mạnh, thật thô bạo như muốn hút toàn bộ nước trong người nàng ra vậy.
"Ah……….Ư………….Ahhh!" Điền Thục Dao chợt hét thật to, bên dưới cái tiểu huyệt hồng hào của nàng không biết từ lúc nào phún xuất một dòng nước như suối phun trào, rất nhiều rất ấm, nàng đã đạt tới cao trào, toàn bộ dâm thủy phóng xuất do cao trào bị Hứa Phong đón được uống hết vào bụng, khuôn mặt hắn cũng đã ướt nhẹp.
Cảm giác uể oải mệt mỏi trong người Hứa Phong vậy mà tan đi phân nửa khi dòng nước tiến vào! Nguyên lực toàn thân vốn ùn ứ bỗng trở nên thông suốt, ầm ầm vận chuyển như một dòng sông bị dồn nén lâu ngày, kích phát kinh mạch và huyệt khiếu tự động hấp thu thiên địa linh khí để gia nhập vào "dòng sông" đang ầm ầm cuộn trào muốn phá tan mọi ùn ứ cản đường nó không còn chút nào.
Nói đến kinh mạch thì hiện tại, kinh mạch của Hứa Phong đã mở rộng hơn trước mấy lần! Nguyên nhân này Hứa Phong không biết, chính là do đan dược mà Điền Thục Dao cho hắn dùng, chính là loại đan dược hoá thành khí chui vào mũi hắn hôm đó. Đây là một loại cửu văn đan dược cực kỳ cao cấp, có tên là Vấn Kiếp Huyền Long Đan.
Loại đan dược này, giúp cải tạo và tăng cường độ cường hãn của huyết nhục, cốt cách, kinh mạch, sinh cơ cho tu luyện giả mạnh mẽ như rồng, chính là hàng cao cấp khi độ kiếp. Là những cường giả muốn đại đột phá, lúc ứng phó thiên kiếp muốn thêm phần đảm bảo, là phải dùng viên thuốc này. Ở trong đan dược đồng loại, Vấn Kiếp Huyền Long Đan cửu văn không coi là tồn tại xuất chúng nhất, nhưng cũng là hàng cao cấp.
Vì sao lại mạnh mẽ như rồng? Chính là do đan dược này dùng máu rồng kết hợp nhiều loại linh thảo trân quý tinh luyện ra, có thể làm người dùng có được huyết mạch của rồng, nếu may mắn, thậm chí sẽ có được vài thành sức mạnh của Long Tộc!
Long Tộc là một chủng tộc hùng mạnh, bọn họ không những có lực lượng uy áp và các loại Long Tộc thuật pháp, mà hơn nữa, là một sinh vật cao cấp nhất trong chuỗi thức ăn, điều làm người khác kinh sợ ở bọn họ chính là lực lượng của thân thể khổng lồ kia.
Thiên địa có Thần Long ngũ hành, cộng thêm Lôi Long hiếm thấy nhất, đều có được đại năng lực không thể tưởng tượng.
Hứa Phong có cơ duyên đạt được Long lực hay không thì chưa biết, nhưng tác dụng trước mắt của Vấn Kiếp Huyền Long Đan chính là tẩy luyện và khuếch trương kinh mạch, giúp linh khí thông hành được nhiều hơn, đồng thời cũng nâng cao mức chịu đựng của kinh mạch.
Kinh mạch chính là đường, huyệt vị chính là trạm điểm. Đường càng trống trải, giao thông càng thuận tiện, vận chuyển nhiều linh khí đương nhiên tốc độ tu luyện càng nhanh, uy lực càng mạnh.
Tất cả điều này Hứa Phong không biết, lúc này từng luồng linh khí đậm đặc xung quanh giống như bị dẫn dắt hoá thành một vòng xoáy vô hình tiến về chỗ hai người. Từng luồng thiên địa năng lượng không ngừng quán chú tiến nhập bên trong thân thể Hứa Phong, khí thế cũng đang từng bước tăng cao.
Mà khe suối của Điền Thục Dao lúc này là một mảng ướt át, từng cọng lông thưa thớt như được tưới mát trông cực kỳ dâm mỹ.
Trong khi Hứa Phong vẫn cứ tiếp tục hấp thu "nước ngọt" để khu trừ di chứng Sinh Mệnh Lạc Ấn, thì Điền Thục Dao cũng phún xuất mấy lần, cả người sụi lơ, thi thoảng khẽ giật một cái.
Đang thưởng thức tiểu huyệt thơm ngon. Chợt Hứa Phong cảm thấy cây bổng của mình tiến vào một nơi ấm áp và ướt át. Một vật mềm mại liên tục ma sát với nó, làm hắn cảm thấy thoải mái muốn chết. Thì ra cái lưỡi thơm tho ướt mềm của Điền Thục Dao đang quấn lấy nhục bổng của hắn.
Điền Thục Dao phương diện này là người mới, nàng hé miệng, đưa cái đầu lưỡi thơm tho ra, cố gắng theo bản năng liếm láp. Một cỗ mùi vị nam nhân theo nhục bổng sộc vào mũi và miệng nàng, khiến hạ thể nàng vô thức tiết ra nước nhiều hơn.
Hứa Phong thỉnh thoảng chỉ điểm một chút kỹ xảo cho nàng, khiến nhục bổng có những lúc tiến sâu vào cổ họng nàng, dù tu vi của nàng có thể bế khí không bị nghẹn hay sặc, nhưng vẫn khiến mắt nàng trợn to, những lúc nhục bổng rút ra thường kéo theo một lớp nước bọt trong suốt nhầy nhụa. Đồng thời, Hứa Phong vì muốn báo đáp lại mỹ nữ, cũng tiếp tục hoạt động ở tiểu huyệt của Điền Thục Dao. Hai người cứ như vậy, đều khiến đối phương tương đối thỏa mãn.
Một lúc sau, Hứa Phong mới ôm eo nàng dưới tư thế truyền thống. Nhục bổng tại mép âm động cọ xát một lúc lâu, mới mạnh mẽ cắm vào, có d*m thủy ướt át hỗ trợ, tất nhiên là thuận lợi.
Cuối cùng nhục bổng cũng được cho vào khiến Điền Thục Dao toàn thân run rẩy, ưỡn hông lên, cần cổ trắng ngần ngửa ra phía sau, miệng phun ra nuốt vào chiếc lưỡi phấn nộn thơm tho, không ngừng rên rỉ. Thanh âm này càng làm cho Hứa Phong khoan khoái, bởi vậy hắn liền dùng toàn lực tấn công.
Hứa Phong tấn công càng mạnh mẽ tự nhiên làm cho Điền Thục Dao cũng nhiệt tình đáp lại. Nàng ôm lấy cổ của hắn, một bên cuồng dã rên rỉ, một bên nhiệt tình nhấp mạnh mông, làm cho nhục bổng vào âm động khi kết hợp càng mạnh mẽ và sâu hơn. Thân thể mê người của nàng nhanh chóng được đưa lên tới đỉnh.
"Làm thật là tốt ah, Thục Dao bị chàng làm cho sắp chết rồi. Ân, tiểu phu quân của ta, thiếp yêu chàng " Điền Thục Dao uốn éo kiều đồn to tròn, lớn tiếng phóng đãng rên rỉ, không hề bận tâm đến bất cứ cái gì khác, toàn bộ được phát tiết ra ngoài.
"Dao nhi, nàng thật là mê người ah, bộ dạng lúc này của nàng thật là đẹp, tiếng rên rỉ lại rất dễ nghe. Có được một mỹ nữ như vậy, nam nhân không muốn cũng không được."
Hứa Phong nghe xong cực kì sảng khoái, trong lúc đang hoan ái liền xoay nàng nằm nghiêng qua, sau đó hắn cũng nằm sát vào lưng nàng, một tay xoa nắn cự nhũ của nàng, một tay đem nhục bổng đặt trước cửa động, chậm rãi đút vào. Tại tư thế này, mật động của nàng vừa dài hẹp, lại vừa chặt, Hứa Phong đâm vào rút ra được vài lần, cảm giác như nó bó lấy từng thớ thịt của mình. Hứa Phong một tay nâng chân một chân của Điền Thục Dao lên, dùng hết khí lực dũng mãnh rút ra rồi lại đâm vào tới tận hoa tâm, làm cho d*m thủy rỉ ra không ngừng, càng lúc càng lênh láng.
Điền Thục Dao nàng cũng như bao nữ nhân khác, đều thích được yêu thương, được sủng ái. Gặp nạn trong Thạch Lâm sơn mạch hôm đó như là một cơn địa chấn, và Hứa Phong chính là điểm nhấn, hắn đã cứu nàng, che chở nàng, một đôi tay vì nàng mà luyện đan đến toé máu, tình cảnh đó khiến nàng không thể... vĩnh viễn không thể nào quên được, giống như duyên trời định.
Giờ khắc này, nàng muốn tạm gác lại tôn nghiêm, gác lại địa vị cao cao tại thượng, gác lại tu vi thông thiên, gác lại tất cả để thoải mái rên rỉ phóng đãng cùng nam nhân của nàng - Hứa Phong. Nàng đã quyết định, khi ở bên hắn là phải phóng đãng một phen, trở thành một dâm phụ tiêu chuẩn, để khiến cho tiểu nam nhân này cả đời không thể rời xa mình, không bao giờ bỏ đi.
Đôi nam nữ như nhộng quấn lấy nhau từ sáng hôm trước cho tới sáng hôm sau, nhục huyệt mềm mại của nàng cũng không biết đã chứa bao nhiêu tinh dịch của hắn, đến nỗi trào cả ra ngoài như một dòng sữa đặc quánh.