Ngày trước, Hứa Phong là một cái phế vật cần nàng bảo hộ, hôm nay tựa như thay đổi hoàn toàn thành người khác, đầu tiên là một quyền đánh bại Hứa Bá Sơn, chứng minh thực lực võ đạo của mình, hiện tại lại trở thành một Luyện Đan Sư. Đây quả thực là bất khả tư nghị!
Càng nghịch thiên là, hội trưởng cùng phó hội trưởng Luyện Đan Sư Công Hội đều coi trọng hắn như vậy!
Tần Uyển Dư thì là hoàn toàn trợn tròn mắt, nàng tự nhận thông minh, mặc dù không tranh quyền thế, nhưng nội tâm lại có kiêu ngạo riêng của mình, để khi nàng nhìn thấy hai cái tỷ muội không kém của mình đều đang lấy lòng Hứa Phong, khiến nàng có suy đoán thân phận Hứa Phong không đơn giản.
Thế nhưng là khi nàng nghe được Trương lão nói, nội tâm chấn kinh tột đỉnh!
Kỳ thật không chỉ có là Hứa Thiên Tuyết cùng Tần Uyển Dư kinh ngạc, ngay cả Tô Nhược Vũ cũng cực kì kinh ngạc, hội trưởng Luyện Đan Sư Công Hội là lão sư của nàng, nàng rất rõ tính cách lão sư.
Thiên tài, nàng xác thực sẽ yêu quý, nhưng là xa xa không liều lĩnh đầu tư... Đây rất rõ ràng là nịnh bợ lôi kéo Hứa Phong, muốn đem hắn kéo lên trên chiến thuyền của Luyện Đan Sư Công Hội - Càn Linh Thành, có thể làm ra quyết định như vậy, tuyệt đối không phải vì tiềm lực, mà là thực lực!
Chẳng lẽ Hứa Phong còn có ưu thế khác mà mình không nhìn ra sao?
Tô Nhược Vũ lâm vào trầm tư thật sâu, trong đầu hồi tưởng đến một màn lúc khảo hạch Luyện Đan Sư.
Lâm Vân đã không còn cảm thấy kinh ngạc, thời điểm hắn nhìn thấy Hứa Phong dùng cây quạt luyện được đan dược, đã cảm thấy bất kỳ khen ngợi cùng tôn trọng nào dành cho Hứa Phong đều không quá phận, đây là một thiên tài nên được!
Về phần nhân viên tiếp tân Tố Thanh kia, nàng cảm giác toàn bộ thế giới đều bị đảo lộn.
Lâm Vân thiên tư xuất chúng cùng Tô Nhược Vũ thiên phú hơn người vậy mà đều không có thông qua khảo hạch Luyện Đan Sư, thông qua khảo hạch Luyện Đan Sư lại là phế vật trong mắt mình, Hứa Phong!
Thế nhưng, mình có mắt không tròng, không cho hắn mua dược liệu, còn làm khó hắn, xem thường hắn.
Những này đều không phải là trọng yếu nhất, trọng yếu nhất chính là hội trưởng còn coi trọng hắn như vậy!
Trời ạ!
Tố Thanh cảm giác mình làm nhân viên tiếp tân tại Luyện Đan Sư Công Hội thời gian đã sắp hết...
"Trương lão, thay ta cám ơn hội trưởng." Hứa Phong gật gật đầu, sắc mặt lạnh nhạt, không có bất kỳ biểu lộ gì, nhưng trong lòng cũng rất là kinh ngạc.
Người hội trưởng này so với trong tưởng tượng của hắn còn có quyết đoán hơn, dược liệu toàn bộ miễn phí, đây là đánh cược vào tương lai của mình, người ta đã bày tỏ thành ý, mình cũng nên bày tỏ một chút thái độ.
"Nhất định! Nhất định!" Trương lão liên tục gật đầu, kỳ thật hắn cùng những người này, ngay từ đầu cũng không có phát giác Hứa Phong lợi hại đến mức nào, thẳng đến khi hướng hội trưởng báo cáo quá trình Hứa Phong lúc trải qua khảo hạch, hội trưởng cực kì chấn kinh, càng là nói không tiếc bất cứ giá nào lôi kéo thiếu niên này!
Về phần tại sao, Trương lão cũng không biết rõ.
Lý do yêu quý nhân tài này, là chính Trương lão nói ra, cũng không thể không có lý do gì chứ!
"Tố Thanh, hiện tại có thể lấy dược liệu cho ta đi, dược liệu ghi trên tờ giấy này mỗi loại lấy năm phần, không đúng, lấy bảy phần." Hứa Phong đối với Tố Thanh nói.
"Vâng, Hứa đan sư." Tố Thanh cúi người thật sâu đối với Hứa Phong, trong lòng đối với Hứa Phong đầy cảm kích, mình trào phúng hắn như vậy, hắn vậy mà không có mượn cơ hội này trả thù mình, thật sự là một người lòng dạ rộng lượng.
Bất quá, Tố Thanh cũng không biết, Hứa Phong căn bản không có đem nàng để ở trong lòng.
Cũng không lâu lắm, bảy phần dược liệu liền được chuẩn bị đầy đủ, có Trương lão phân phó, biết hội trưởng coi trọng, Tố Thanh nào còn dám lãnh đạm, lấy dược liệu đều là loại tốt nhất, phí tổn bên trên cũng xác thực không mất một xu, toàn bộ miễn phí.
Điều này khiến cho Hứa Phong trong lòng yên lặng nhớ kỹ phần nhân tình này của hội trưởng Luyện Đan Sư Công Hội, mặc dù mấy loại dược liệu này rất phổ biến, giá bán cũng không đắt đỏ, nhưng mình bây giờ xác thực không có tiền!
Có ân phải đền!
Đây là nguyên tắc cơ bản của hắn!
Tại thời điểm mình túng nhất đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, xa xa còn hơn thêu hoa trải gấm lúc ta quật khởi!
"Trương lão, có thể chuẩn bị cho ta một gian luyện đan thất không, ta muốn luyện chế một chút dược dịch." Hứa Phong thản nhiên nói.
"Ừm, hôm nay hơi trễ, hiện chuẩn bị luyện đan thất cho ngươi quá vội vàng, như vậy đi, ngươi trước dùng luyện đan thất của ta đi, ngày mai ta an bài cho ngươi một cái luyện đan thất riêng." Trương lão ngẫm nghĩ một chút nói.
Xoạt!
Trương lão vừa nói, đại sảnh Luyện Đan Sư Công Hội bỗng sôi trào lên, những Luyện Đan Sư cùng những khách hàng hiếu kỳ đến xem đều kinh ngạc nhìn Hứa Phong, trong mắt đều là thần sắc khó có thể tin.
Càn Linh Thành Luyện Đan Sư Công Hội, chỉ phân phối luyện đan thất riêng cho nhị tinh Luyện Đan Sư trở lên, nhất tinh luyện đan sư đều là sử dụng luyện đan thất công cộng.
Nhìn xem dáng vẻ thiếu niên này, niên kỷ hẳn là chỉ mười lăm mười sáu tuổi, hắn là đã là nhị tinh luyện đan sư?
Nghĩ tới đây, đám người không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Trương lão đem luyện đan thất của mình cho hắn dùng!
Phải biết, từ xưa tới nay chưa từng có ai dùng qua luyện đan thất của Trương lão, ngay cả hội trưởng đều chưa từng có.
Hành động lần này của Trương lão, càng khiến cho ý định lôi kéo Hứa Phong càng thêm kiên định